Lạc Dương thu dọn lại sổ sách, liền đi xem chừng vườn thảo dược do chính tay hắn trồng. Dù sao Tuyền Cơ cũng không có việc gì làm nên đi theo phụ hắn nhổ cỏ dại.
Lạc Dương luôn đem lại cho người khác cảm giác thanh lạnh đạm bạc, diện mạo thì không xem như anh tuấn, nhiều lắm chỉ là thanh tú, nếu có lẫn vào đám đông cũng chưa hẳn sẽ tìm ra được. Nhưng đã ở chung với hắn mấy ngày qua, Tuyền Cơ nhận thấy hắn là một người đàn ông vô cùng tốt.
Vào được nhà bếp, ra được phòng khách, còn có một sở trường, y thuật tinh thông có thể xem như là dân chuyên nghiệp có tiếng. Một nam nhân tính tình cực kỳ tốt như vậy, hơn nữa còn thông minh hiểu ý, biết ôn nhu săn sóc, nhân cách cao thượng, hiểu rõ lý lẽ, nếu đem hắn đến thời hiện đại khẳng định sẽ được chọn làm thanh niên ưu tú rồi!
Lạc Dương duỗi thẳng lưng, ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt Tuyền Cơ đang đặt trên người mình nghiền ngẫm, hơn nữa phỏng chừng đã nhìn thật lâu từ trước, hắn cũng không buồn mở miệng hỏi chỉ nhìn lại cô mang một chút nghi hoặc.
Tuyền Cơ không thể nhịn được tính nhiều chuyện nói: “Lạc Dương đại ca, huynh thật sự là một sự lựa chọn tốt nhất để làm đức lang quân mang mười phần hoàn hảo đó!”
Lạc Dương nghe xong thì cười, nhưng trong nụ cười lại có phần tự giễu: “Chỉ sợ là không có tiểu cô nương nào nguyện ý gả cho ta.”
“Làm sao có thể, nếu không có ai gả cho huynh thì ta gả cho huynh là được rồi!” Tuyền Cơ ưỡn cái bụng của mình ra đùa giỡn.
Lạc Dương lơ đễnh đáp: “Được!”
Chỉ như vậy là có thể lừa về được một siêu cấp hoàn hảo lang quân? Cổ nhân này có phải là quá dễ lừa gạt đi, Tuyền Cơ nhịn không được đắc ý nói: “Vậy sau này nếu không có ai chăm sóc ta thì sẽ đến tìm huynh nha, không cho huynh thất hứa!”
“Ừ!” Lạc Dương từ sớm đã nghe Dịch Thanh Vân nói rằng Tuyền Cơ mang theo hôn ước bên mình nên hắn biết rõ đây chỉ là lời vui đùa mang thiện ý của tiểu muội muội mà thôi, hắn không để ở trong lòng.
Tuyền Cơ thấy Lạc Dương chăm chú nhìn vào gốc cây đã nhiều tuổi nay trĩu quả hồng, vẻ mặt như đang suy nghĩ xa xăm, trong lòng nàng thầm đồng ý, khi nam nhân chăm chú làm việc quả thực rất có sức hút, đến cả khuôn mặt bình thường đều cũng trở nên đẹp mắt đến bất ngờ. Ngoài miệng tùy ý chọn một chủ đề: “Lạc Dương đại ca, huynh đang suy nghĩ gì vậy?”
“Ta đang nghĩ, có biện pháp nào có thể khiến cho Thấu La thảo có thể sinh trưởng nhiều hơn nhanh hơn một chút hay không.” Lạc Dương nhíu mày đáp.
“Huynh trồng thêm nhiều giống không phải là được rồi sao. Ách, cái thứ này rất khó trồng sao?” Tuyền Cơ hiếu kỳ tiến đến chăm chú quan sát.
“Khấu La thảo quả thực giống rất hiếm. Hơn nữa từ lúc gieo giống đến lần kết quả đầu tiên, ít nhất cũng cần từ đến năm. Quả của nó dùng làm thuốc để chữa bệnh kiết lỵ, đối với các loại bệnh khiến dạ tràng bị tổn thương nặng thì rất có hiệu quả.” Lạc Dương cẩn thận trả lời.
Tuyền Cơ nga một tiếng, trong lòng bất chợt lóe qua một ý nghĩ, nhưng không để tâm lắm, cũng không màng ngẫm kĩ lại, tay cứ tiếp tục nhổ mớ cỏ dại.
Một buổi chiều cứ như vậy mà nhẹ nhàng trôi qua.
Khi trời chuyển hoàng hôn thì thấy Dịch Thanh Vân ôm một chậu hoa lạ lùng đi ngang qua. Nghĩ chắc là đã giải quyết xong chuyện hiểu lầm lúc chiều, cho nên mới nhàn rỗi mà đến chơi với đống hoa cỏ bảo bối của hắn.
Dịch Thanh Vân nhìn thấy bọn họ, nói lớn: “Ta đem chậu hoa này chuyển qua bên kia vườn trúc, hai người đợi một chút rồi cùng nhau trở về ăn cơm!”
Lạc Dương lên tiếng đồng ý. Nhìn lại Tuyền Cơ còn đứng y nguyên một chỗ, vẻ mặt hoảng hốt, liền hỏi thăm: “Tuyền Cơ, làm sao vậy?”
“Chuyển hoa? Chuyển hoa ghép cành? Chiết cây? A! Ta nghĩ ra rồi!!!” Tuyền Cơ bất thình lình hô to.
Dịch Thanh Vân vừa mới đặt chậu hoa xuống, nghe thấy tiếng Tuyền Cơ kêu vang, hắn vội vàng chạy tới xem có chuyện gì xảy ra.
Tuyền Cơ đắc ý nhìn bọn họ nói: “Muội vừa nghĩ ra một biện pháp cực kỳ tốt, nó có thể giúp các huynh chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã có thể trồng được nhiều hoa quả cùng thảo dược rồi!”
Dịch Thanh Vân hiếu kỳ hỏi: “Muội còn biết trồng hoa sao? Biện pháp gì? Nói ta nghe một chút.”
Kỳ thật chỉ là do Tuyền Cơ nhớ lại kiến thức trong khóa học thực hành sinh học là chiết cây từ hồi còn học trung học, chỉ cần chọn một loài thực vật cần chiết, đem ghép cành vừa chiết lên sống trên một cây khác, chờ nó chậm rãi trưởng thành thì có thể thu hoạch. Loại phương pháp này nếu áp dụng trên những loài thực vật cần có một thời gian dài để sinh sôi nảy nở thì cực kỳ hiệu quả.
Tuyền Cơ đem hết những chi tiết mình nhớ rõ nói ra, Dịch Thanh Vân cùng Lạc Dương đều rất lành nghề trong phương diện trồng trọt, vừa nghe là đã cảm thấy loại “Chiết cây” này rất có khả năng. Nhưng khi tiếp tục hỏi cặn kẽ thì Tuyền Cơ lại không nhớ rõ mấy.
“Hình như là giống càng gần chủng loại thì hiệu quả đạt càng tốt!” Tuyền Cơ cực khổ suy nghĩ lại. Năm đó bất đắc dĩ học môn này chỉ là học qua loa trên lý thuyết, căn bản không có cái gì tiếp xúc thực tế, nhớ được bao nhiêu chỉ dẫn trong sách giáo khoa thì nói lại, tiếp tục nghiên cứu sâu hơn thì đành bất lực.
Lạc Dương tinh tế suy nghĩ một hồi, gật đầu nói: “Có phương pháp mới nói chung so ra vẫn tốt hơn là không có rất nhiều, hay là dùng thử trên Khấu La thảo này xem, từ từ rồi sẽ thử được cách.
Tuyền Cơ khều khều Dịch Thanh Vân đang suy nghĩ đến xuất thần nhập hóa: “Đại ca huynh phải cố gắng nha, muội nhớ trong sách có ghi lại trước đây có người có thể chiết được trên một gốc cây hoa cúc hai trăm cây hoa cúc giống mới, trở thành vua chiết cúc đấy!”
Dịch Thanh Vân bĩu môi nói: “Thật sao? Dựa vào bản lĩnh của đại ca muội, ít nhất có thể từ một gốc cây hoa cúc mà chiết ra ba trăm loại hoa cúc!”
Những ngày tiếp theo, Dịch Thanh Vân và Lạc Dương đều bận rộn vấn đề chiết cây, thường xuyên ở cả ngày trong vườn cây thảo dược.
Có thể trợ giúp cho “sự nghiệp” của bọn họ, Tuyền Cơ rất vui vẻ, chẳng qua vì Lạc Dương quá bận, nên cũng không còn được ăn mấy món ngon do hắn làm rồi, chuyện này lại khiến Tuyền Cơ rất buồn bực.
Trong Phồn Tinh cốc trừ bỏ ba người bọn họ còn lại hai ba trăm thuộc hạ dưới quyền cùng nghệ nhân chế tác hương liệu và người nhà của họ. Chỉ là ba người Dịch Thanh Vân cũng không thực sự cần người hầu hạ, cho nên ngày thường ra vào vườn thảo dược chỉ có một mình Tô đại nương và một vài người quản sự dưới quyền thay Dịch Thanh Vân trông nom gia nghiệp.
Thời điểm Tuyền Cơ đến, nàng đã khiến Phồn Tinh cốc vốn trầm mặc đã lâu trở nên náo nhiệt hẳn lên - Muội muội ruột thịt của chủ nhân, vẻ ngoài tựa thiên tiên, tính tình lại tốt, chỉ cần trong vài giờ là Tuyền Cơ lập tức có được cảm tình của toàn thể nhân viên cấp dưới.
Dịch Thanh Vân không có kiên nhẫn xử lý những công việc làm ăn, hương liệu của Phồn Tinh cốc cho tới bây giờ chủ yếu là nhằm vào những vật liệu trân quý nổi tiếng hiếm có, không để ý nguồn tiêu thụ, hắn chỉ vui vẻ đắc ý làm chưởng quầy thu lợi, mọi sự tình đều ném cho các quản sự trung thành kia trực tiếp trông nom.
Tuyền Cơ đến đây liền tốt rồi, Dịch Thanh Vân trực tiếp cho gọi vài quản sự vào, nhắm vào muội muội mà ném một câu: “Về sau có việc thì cứ tìm tiểu muội muội, đừng đến làm phiền ta!” Thân ảnh cứ thế biến mất vào vườn hoa mà nghiên cứu làm sao để làm ra một gốc cây cúc bá vương.
Những quản sự này vốn trường kỳ kháng chiến trong tình trạng chính phủ không có lãnh đạo nên đã sớm thành thói quen, bình thường cơ hội tìm Tuyền Cơ cũng không có nhiều.
Tuyền Cơ một người nhàn rỗi sinh nhàm chán mà phát sinh ý nghĩ mình phải tính toán chỉnh chu lại kế hoạch cải tạo gia viên hạnh phúc của mình thôi, nói đơn giản chính là đem cuộc sống bây giờ biến đổi sao cho thoải mái và hiện đại hơn một chút.
May mắn là vì Phồn Tinh cốc giao thông không tiện cho nên nhân số tuy ít nhưng mỗi người đều có một món tay nghề, nghề mộc, xây dựng, rèn sắt, dệt vải vân vân… cơ bản là có thể tự cấp tự túc. Tuyền Cơ thân là chủ nhân của bọn họ, muốn tìm người hỗ trợ làm việc gì thì hiển nhiên một lời vạn đáp rồi.
Việc đầu tiên cần phải giải quyết đó chính là nhu cầu vệ sinh cơ bản như tắm rửa, dưới đáy cốc có một cái ôn tuyền thiên nhiên, Tuyền Cơ liền tìm một người chế tác guồng nước đưa dòng nước dẫn đến giữa ao, phía dưới ao sẽ kiến tạo một phòng tắm, lại tìm đến thợ rèn thợ mộc làm ra vòi sen đơn giản, trong phòng tắm sẽ lót đá cuội, ở một góc khác thì đào bể tắm. Bốn phía phòng tắm sẽ lắp cửa sổ, trên đỉnh còn mở một phiến cửa làm cửa sổ trên mái nhà. Ban ngày, ánh mặt trời có thể chiếu sáng cả phòng tắm, thông thoáng không khí, tránh cho phòng tắm bị ẩm ướt mốc meo.
Kỳ thật, Tuyền Cơ còn có một ý tưởng lãng mạn nữa, chính là đêm đến có thể mở cửa sổ mái nhà ra vừa tắm ôn tuyền vừa ngắm trăng ngắm sao, lúc bấy giờ mới gọi là hưởng thụ nha!
Cuộc sống như thế này càng lúc càng thích hợp với Tuyền Cơ, chẳng qua ngày lành đều luôn ngắn ngủi…