Mong Mà Không Được Cũng Đừng Cầu Xin

chương 63

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ôi trời, cả hòm thư lẫn weibo của em đều như nổ tung..." Tôn Duệ vội vã lấy điện thoại di động ra kiểm tra. Đến Cao Vinh còn nhận được chú ý, hắn tốt xấu gì cũng coi như một nửa minh tinh, đương nhiên càng có vấn đề, tin nhắn chưa đọc cứ tăng lên theo tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy.

"Không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là vậy." Cao Vinh đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn xuống, xem ra không có phóng viên chờ ở dưới. Có lẽ hôm qua đối phương cũng chưa tiến vào, ít nhất địa chỉ chính xác cả bọn họ cũng không bị bại lộ. Vì vậy, Cao Vinh gọi điện thoại cho đoàn phim, nhờ bọn họ đưa một chiếc xe không quá nổi bật tới tiểu khu để đón mình.

Nói ra thì cũng ngại, diễn viên trong đoàn còn chả yêu cầu đưa đón, mà anh là đạo diễn, lại bị paparazzi chặn đến hai lần.

Lái xe vốn dĩ không bận, biểu thị chính mình chẳng mấy chốc sẽ đến dưới lầu, chờ anh ta đến, Cao Vinh xuống lầu, trực tiếp lên xe là được rồi.

"Em thì sao?" Tôn Duệ thoạt nhìn có chút không biết làm sao, "Em đi cùng anh cũng được mà..."

Cao Vinh vốn muốn khuyên Tôn Duệ ở nhà cho "an toàn", nhưng thấy biểu tình tha thiết mong chờ của Tôn Duệ, dường như đối phương rất muốn ssi cùng anh. Lại nói, coi như Tôn Duệ là loại thần kinh thô, nhưng đột nhiên xảy ra chuyện này khiến hắn bị chú ý, lại còn trên phương diện yêu đương, ít nhiều cũng phải có chút bất an. Bất an của hắn không phải vì lo lắng công việc của mình bị ảnh hưởng, mà là sợ Cao Vinh bị chuyện này làm khó chịu, liệu có bởi vậy mà bị người xung quanh cùng người nhà chỉ trích hay không.

"Em cũng đi cùng đi. Thời điểm hiện tại mà ở nhà một mình cũng không dễ chịu."

"Vậy... Người đoàn phim không phải sẽ hỏi chuyện chúng ta sao? Lúc đó anh định nói thế nào?" Tôn Duệ thăm dò hỏi.

"Mọi người trong đoàn có lẽ cũng biết rồi. Nếu có người hỏi cứ nói thật là được."

Nếu nói cho nhiều người, bí mật sẽ khó giữ, cái "nói thật" ở đoàn phim, tám phần mười sẽ bị truyền đi, không ngay lập tức thì mấy ngày cũng sẽ lộ. Tôn Duệ cảm thấy đây chính là biến tướng của công khai, kinh ngạc không ngậm mồm vào được: "Thật, thật? Kỳ thực, em cũng không sao, em có thể nói rằng chúng ta là bạn tốt, ngày hôm qua chỉ có chút hiểu lầm..."

Cao Vinh xoa nhẹ đầu Tôn Duệ: "Em đừng suy nghĩ linh tinh. Nói như vậy cũng không ai tin, chúng ta luôn đi cùng nhau, lần này coi như êm đềm trôi qua, nhưng sau này sớm muộn gì cũng lại bị chụp, không phải sao?"

"Ừm..." Tôn Duệ cúi đầu, sau đó liền thở dài, dùng khoé mắt liếc Cao Vinh một cái, bị đối phương "tóm" được.

"Em có lòng tin với tôi một chút đi?" Cao Vinh bất đắc dĩ nói.

Tôn Duệ "A" một tiếng: "Đột nhiên bị lộ ra, em có chút sợ. Huống hồ, còn anh, người nhà cùng bạn bè cũng không biết đối tượng của anh là nam..."

"Em sợ tôi sau đó thấy áp lực quá lớn, không chịu nổi, không muốn ở cùng em nữa?"

"..." Tôn Duệ do dự một chút, gật gật đầu, "Em có chút lo."

"...Lại đây." Cao Vinh mặc quần áo được một nửa, đang chuẩn bị cài nút áo cũng ngừng lại, quay về phía Tôn Duệ, giang cánh tay, ra hiệu muốn ôm hắn.

Tôn Duệ không hiểu Cao Vinh bị trúng tà gì, lúc thường đều là hắn liều chết bám dính trên người anh đấy. Nhưng có tiện nghi mà không chiếm là ngu, Tôn Duệ không nói hai lời liền nhào qua, khiến cho Cao Vinh suýt nữa đứng không vững.

"Làm sao bây giờ..." Tôn Duệ vô lực kêu thảm.

"Tôi mới phải đau đầu đây." Cao Vinh muốn giấu người trong nhà một thời gian, chuẩn bị làm bước đệm cũng không làm được. Việc này cũng coi là lớn, mấy tiếng đồng hồ đã trong top tin tức trên weibo, ba mẹ anh coi như không xem tin tức trên mạng thì chắc cũng có bạn bè báo cho.

"Anh đừng doạ hai bác đến bị bệnh tim," Tôn Duệ bắt đầu khẩn trương, "Em cảm thấy tên paparazzi kia chụp em có chút xấu. Như thế thì có phải ấn tượng đầu của cha mẹ anh với em rất kém không? Em lại còn là nam, xong đời, khẳng định bây giờ bọn họ đang mắng em rồi..."

"Em cũng đừng bận tâm việc này... Đngs rồi, em nói đã sớm come out với gia đình. Vậy sau đó em muốn nói với cha mẹ em thế nào?"

Tôn Duệ sửng sốt một chút, hắn nhớ lại, đoạn thời gian đó ba mẹ hẳn đã ly hôn, cũng đã tái hôn. Là vào tầm sơ trung, bởi vì cảm thấy mình không giống mấy đứa con trai cả ngày thảo luận về nữ sinh kia, hắn có chút sợ sệt, muốn tìm người tâm sự một chút, nhưng lúc đó không có cha mẹ ở bên. Cứ như vậy, thẳng cho đến khi vào cấp ba, chính hắn tự tìm hiểu trên mạng, lúc này mới xác định xu hướng tình dục của bản thân.

Hắn tìm gặp riêng cha mẹ để nói chuyện, hai người cũng rất khiếp sợ. Cha hắn chẳng qua chỉ cảm thấy hoang đường, nói rằng đầu óc Tôn Duệ không tỉnh táo. Khi đó con của ông cùng vợ mới cũng đến thời điểm ra đời, không có quá nhiều tinh lực để quản Tôn Duệ, sau cũng theo ý hắn. Mẹ Tôn Duệ ban đầu dặn hắn đi tìm bác sĩ, vì vậy Tôn Duệ nói với bà cái này không phải bệnh để trị, may mắn, con riêng của chồng mới của bà là bác sĩ, cũng nói đôi lời giúp đỡ vị "em trai" này. Sau đó, bà đi hỏi thăm một chút, phát hiện chuyện đúng là như vậy. Sau đó, vì phải đi nơi khác tham gia đại hội các cổ đông gì đó, vừa đi liền hơn một tháng không có tin tức, sau khi trở về cũng không bức bách Tôn Duệ làm cái gì.

Việc come out đối với Tôn Duệ cũng chỉ như một cơn mưa rào, cứ như vậy mơ mơ hồ hồ mà trôi qua, Tôn Duệ cảm thấy như vậy cũng thật tốt... Đại khái là thế.

Hai người vừa mặc quần áo rửa mặt, Tôn Duệ vừa kể lại chuyện này cho Cao Vinh, Cao Vinh suy tư.

"Có tính tham khảo không?" Tôn Duệ trong miệng đầy bọt kem đánh răng, hàm hồ hỏi.

"Không có," Cao Vinh quyết đoán phủ nhận. Quả nhiên tình hình gia đình Tôn Duệ vô cùng rắc rối, mà Tôn Duệ lại không cảm thấy tồi tệ, cũng có thể là vì quen rồi, còn có thể vừa nói vừa cười được.

Cao Vinh sửa soạn xong, chuẩn bị xuống chờ xe của đoàn phim dưới lầu. Tôn Duệ thì phải qua nhiều công đoạn hơn anh một chút, đến giờ vẫn còn chậm rãi rửa mặt.

"Xe tới mà em vẫn còn chưa ổn..."

"Được được được!" Tôn Duệ nghe vậy vội vàng "ùng ục" súc miệng xong, bày ra một bộ dạng "Em xong rồi" nhìn Cao Vinh.

Cao Vinh bất đắc dĩ, vươn tay lau bên miệng Tôn Duệ một cái___ hắn vẫn còn chút kem đánh răng dính ở đó. Tôn Duệ nhận ra, liền toe toét" khà khà" cười với anh.

"Ra cửa chờ đi." Cao Vinh lấy điện thoại di động xem weibo mình một chút, đúng như dự đoán, cũng phát nổ. Anh chỉ làm hậu trường, không lộ mặt, vốn không có bao nhiêu fan. Bởi chuyện giữa anh và An Diêu Địch lúc trước bị truyền thông bới ra, cũng có ít người đến xem trò vui. Bọn họ rất náo nhiệt, ngẫu nhiên cũng có vài người lưu lại vì để ý đến phim của anh. Lần này lại thêm một nhóm tới xem trò vui nữa, hơn nữa số lượng còn đông hơn trước. Người theo dõi weibo tăng với tốc độ mà cả đời này anh cũng không ngờ đến, trong đó, ngoại trừ hóng hớt, còn không ít fan lo lắng cho Tôn Duệ.

"Tin đó có đúng không? Hai người bây giờ đang yêu nhau sao? Cầu giải thích, sao cả hai đều không nói lời nào!"

"Cầu đáp lại."

"Phải chết cũng để bọn em chết minh bạch một chút đi mà! @Tôn Duệ"

Tôn Duệ nhìn fan của mình tràn vào weibo Cao Vinh chất vất, có chút gấp. Lấy điện thoại ra muốn nói gì đó, lại không biết phải viết gì, đúng lúc này xe của đoàn phim đến, hai người đội mũ đeo khẩu trang, che mặt một chút rồi đi xuống lầu. Phóng viên không rình mò trong tiểu khu, hai người nhanh chóng lên xe, quả nhiên, xe vừa ra khỏi cửa tiểu khu liền có một tên paparazzi nhanh tay lẹ mắt cách một lớp cửa xe chụp hình hai người cùng nhau ra ngoài.

Cao Vinh không lo lắng lắm, mà đằng nào thì anh cũng không muốn làm "sáng tỏ" gì. Chỉ cần phải quyết định nên làm thế noà để công khai mà thôi.

Khu bình luận cứ tiếp tục tăng nhanh.

"Người qua đường ăn dưa biểu thị phỏng chừng người ta lúc này đang khẩn cấp liên hệ với bên quan hệ công chúng, để xem biên tập ra cái gì [doge], mất bao lâu [doge]"

"Có phải là An Diêu Địch đang tận lực bịa chuyện bôi đen không, sao người này cứ lắc lư khắp nơi vậy?"

"Mấy vị lầu trên nhìn rõ ràng được không, người nhà các người ôm tay người đàn ông kia cũng không phải do An Diêu Địch ép đi? Đừng có mà quy chụp tội cho người khác."

Mắt thấy fan đang chiến thành một đoàn, Tôn Duệ mới chú ý, như bình luận nói tới, minh tinh lúc này nên liên hệ với bên quan hệ công chúng. Người ta còn có công ty, có người đại diện, sau lưng cả một đoàn đội lo lắng, còn hắn đây là một thân một mình a!

"Cao Vinh, làm sao bây giờ, anh có thấy em nên ra mặt nói chút gì đó không?" Tôn Duệ nhìn về phía Cao Vinh.

"Em muốn nói gì?"

"Nghe anh." Đầy mặt Tôn Duệ đều viết hai chữ "ngoan ngoãn".

"Em muốn thế nào thì nói thế ấy, không phiền đến công việc của em là được. Chuyện trong nhà, tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết."

Nghe đến "trong nhà", Tôn Duệ cũng thả lỏng hơn một chút. Hắn biết Cao Vinh là con một, quan hệ với cha mẹ cũng thân cận, hắn sợ nhất chính là Cao Vinh vì người nhà phản đối kịch liệt mà bỏ hắn.

"Vậy em thừa nhận luôn cũng được mà...?" Bởi vì đằng trước còn có lái xe, Tôn Duệ hạ giọng, tiến sát bên người Cao Vinh___ đối mặt, nhìn anh chăm chú.

"Có thể," Cao Vinh nhìn Tôn Duệ một chút, nói thẳng, "Tuy rằng chuyện xảy ra hôm nay là ngoài ý muốn, nhưng vấn đề này, kỳ thực lúc đồng ý với em tôi cũng từng suy xét qua. Ngược lại là em, nghĩ rõ ràng một chút. Tôi làm ở hậu trường, không bị ảnh hưởng gì nhiều, nhưng em nếu nói ra, có thể bên chương trình sẽ có chút kiêng dè."

"Em cũng không sợ." Tôn Duệ bĩu môi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio