Chênh lệch giá giữa khoáng thạch cấp A thông thường và khoáng thạch cấp A có thể dùng để chế tạo dòng Thần Ấn hiện đang được bán chạy nhất bởi Công ty Kỳ Tích, là rất lớn.
Vân Ca nói: "Xem ra chúng ta cần bàn bạc lại rồi."
Tưởng Chí Hổ cười cười: "Trước tiên có thể để cho nhóm người bionic này dừng lại việc khai thác được không, hành động của bọn họ sẽ gây tổn hại đến vàng quang ảnh."
Vân Ca: "Tất nhiên."
Cô lệnh cho người chơi ngừng lại toàn bộ hành động, đi lên, bắt đầu tính toán.
Tưởng Chí Hổ nhớ rõ trường hợp này, hai mươi phút trước hắn ta còn mới trải qua.
Hắn không rõ vì sao người bionic bị yêu cầu đình công lại yêu cầu Kỳ Tích bọn hắn trả tiền, còn nói cái gì mà một ngày một người có thể khai thác đào ra được 2000 khối, vị chi là 20.000 tinh nguyên, cho dù số tiền này cũng không là cái gì, hắn ta cũng sẽ không bỏ tiền!
Sau đó Tưởng Chí Hổ nhận được cuộc gọi từ các nhân viên ở lại trông giữ tinh hạm, hắn kết nối, nghe được nội dung bên trong cuộc gọi, sắc mặt đen xì nhìn Vân Ca: "Vân nữ sĩ, cô làm như vậy là không để Kỳ Tích vào mắt!"
Vân Ca: "?"
Cô làm cái gì cơ?
Tưởng Chí Hổ cười lạnh nói: "Đó là người bionic của cô, nếu không có lệnh của cô, bọn họ sao có thể tự ý hành động được?"
Vân Ca: Không đâu, bọn họ sẽ.
Vân Ca: "Hẳn là có hiểu lầm gì đó trong đây rồi."
Tưởng Chí Hổ lớn giọng: "Hiểu lầm cái gì? Sinh mạng của nhân viên tôi hiện tại đang bị uy hiếp."
Trở lại 10 phút trước đó.
Tại điểm tinh hạm Kỳ Tích neo đậu, các nhân viên của Kỳ Tích trong tinh hạm đang cùng nhau tán gẫu và phàn nàn, phàn nàn về một số vấn đề công việc, kỹ năng thể hiện của lãnh đạo công việc, còn có tinh cầu xa xôi này.
Đột nhiên, họ nghe thấy một âm thanh leng keng quái lạ, như thể ai đó đang dùng một công cụ bằng sắt đập vào lớp ngoài của tinh hạm.
Họ mở cửa sổ xem rồi sợ hãi ngã ngồi trên mặt đất. Hàng trăm người bionic bên ngoài vây quanh tinh hạm, vung vũ khí sắt trong tay, quơ chân múa tay, muốn nhanh chóng tháo dỡ tinh hạm.
Nhân viên Kỳ Tích sợ hãi mà ôm nhau, dù biết rằng nhóm người bionic này không thể phá hủy hàng phòng ngự của tinh hạm chỉ với những công cụ bằng sắt đó, nhưng họ không thể chịu được khí thế quá đáng sợ của nhóm người này.
Họ nhanh chóng bấm máy liên lạc, cầu cứu Tưởng Chí Hổ: "Giám đốc Tưởng, ngài nói đúng, thực sự có người đến cướp tinh hạm!" Lại vang lên tiếng kim loại va chạm, nhân viên Kỳ Tích run lẩy bẩy.
Người chơi ở bên ngoài tinh hạm vô cùng mờ mịt: "Sao mấy cái NPC này không để ý tới bọn mình vậy?"
Có người chơi nói ra chân tướng, "Có phải bọn họ nghĩ chúng ta đang phá hủy tinh hạm của họ không?"
"Có khả năng...ừm, dù chúng ta muốn tháo dỡ tinh hạm của họ, nhưng mà nửa ngày rồi vẫn không thể tháo được, lần trước Cảnh Trí chỉ sờ soạng mấy cái đã có thể tháo dỡ tinh hạm xuống, tôi cũng bắt chước như vậy mà gõ nửa ngày cũng không được, không có phản ứng gì."
"Người ta là NPC, còn cậu là cái gì?"
Người chơi nhìn vào bên trong làm khẩu hình, "Muốn ăn cơm không? Chúng tôi có thịt nướng, có thể bán cho mấy người..."
Nhân viên Kỳ Tích nhận ra đám người bionic bên ngoài muốn giao lưu cùng họ, họ đi tới gần cửa sổ, đọc khẩu hình miệng bọn họ.
Người chơi: "Ê ê ê ê, họ phản ứng lại rồi kìa!"
Bọn họ lấy từ trong ba lô ra thịt nướng, nhớ đến bản thân có bút, lấy bút ra ghi trên cửa sổ ——
"Bánh kẹp thịt, một phần 500 (gạch bỏ), 800 (gạch bỏ), 1000 tinh nguyên!"
Nhân viên Kỳ Tích: "?"
Họ lấy bút ra, ghi lên cửa sổ: "Không có tiền."
Mấy người chơi im lặng.
Ngay khi nhân viên Kỳ Tích nghĩ rằng đám người bionic này sẽ rời đi, họ kinh hoàng khi thấy bọn họ lấy ra b.o.m son môi, s.ú.n.g nhiệt, búa lớn, rìu lớn, v.v. Mặt vô cảm mà nhắm vào tinh hạm.
Súng nhiệt! Tại sao mấy người bionic này lại có s.ú.n.g nhiệt, đây là loại vũ khí nguy hiểm có thể làm hỏng động cơ tinh hạm, đó chẳng phải vũ khí bị cấm trong tay mấy tên hải tặc tinh tế sao?!
Nhân viên Kỳ Tích vội vàng viết lên cửa sổ: "Mua!"
Một dấu chấm than kéo dài vô cùng, như thể họ cũng không nói nên lời.
Người chơi cười toe toét.
Có tiền! Có tiền!