Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

chương 233

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vân Ca nhớ lại lúc đó cô bị khuôn mặt đáng sợ của Nam Phu dọa sợ hãi, không tin nổi Cảnh Trí lại triệu hoán một đám yêu ma quỷ quái tới.

Kể từ sau chuyện đó, cô không bao giờ tổ chức sinh nhật nữa, sinh nhật đồng nghĩa với ngày giỗ của cha mẹ cô, dù đã trả thù nhưng cô vẫn từ bỏ ngày sinh nhật, bởi vì nó sẽ gợi nhớ những ký ức không vui.

Xin lỗi cô sao?

Vân Ca nhìn mấy người chơi từng bị mình đuổi chạy, vẻ mặt còn có chút áy náy, cô đột nhiên cười nói: "Tôi nhận lời xin lỗi của mấy người."

Người chơi choáng váng.

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Vân Ca cười rạng rỡ như vậy, giống như ánh mặt trời mùa xuân, sưởi ấm lòng người.

Người chơi: “Ôi! Nhãi con cười kìa, nhãi con cười kìa! Mau mau cắm nến, sau đó thổi nến ước nguyện."

Trên mỗi chiếc bánh kem cắm 19 ngọn nến, Vân Ca nheo mắt nhìn những ngọn nến được cắm trên đầu, vai và cánh tay của chiếc bánh hình người, còn có đám gia súc cừu, ngỗng và các loài động vật khác đang ở bên cạnh hóng chuyện, không hiểu sao cứ cảm thấy tình cảnh có chút kỳ quái.

Người chơi cũng cảm thấy có gì đó kỳ quái.

Vân Ca dựa theo lời nói của người chơi, nhắm mắt lại, ước một điều ước dưới nến, sau đó thổi tắt ngọn nến trong một hơi thở.

“Quả nhiên là nhãi con, dung tích phổi thật kinh người!” Mấy người chơi vỗ tay: “Mau chia bánh đi!”

Vân Ca nói cô không biết cách chia bánh, liền để người chơi ra tay.

Hùng Sơ Mặc xung phong: "Để tôi!"

Hắn lấy nến ra khỏi bánh, bắt đầu chia bánh.

Lúc chia bánh, khung cảnh náo nhiệt dần trở nên yên tĩnh.

Người chơi: "..."

Vân Ca: "..."

Hmm… Rõ ràng là cảnh chia bánh vui vẻ, sao lại giống cảnh p.h.â.n x.á.c vậy?

Tay Hùng Sơ Mặc cắt bánh càng lúc càng run, trong lòng thầm mắng: Thảo nào không có ai tranh công việc cắt bánh với hắn, chẳng lẽ bọn họ đều đã lường trước cảnh tượng xấu hổ này rồi đúng không! Không có việc gì làm hay sao tự nhiên lại tạo hình bánh thế này! Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của Hùng Sơ Mặc đều cười điên rồi.

- "Vân nhãi con: nụ cười đã tắt.jpg"

- "Cười c.h.ế.t tui, cái đám người ngu ngốc này lúc làm bánh không nghĩ tới cảnh cắt bánh sao! Hình ảnh đúng kiểu m.á.u me kinh khủng!"

- "Nhãi con muốn nói, lúc đầu tôi có chút cảm động, nhưng hiện tại tôi chỉ muốn g.i.ế.c người, còn không bằng khiêng quan tài nhảy trước cửa phòng!"

- "Hahahahahahahahaha! Tại sao suất chơi thử nghiệm chưa được kích hoạt vậy, tôi cũng nên ở trong trò chơi thay vì xem phát sóng trực tiếp một cách khổ sở như vậy!"

- "A, trước tiến đánh c.h.ế.t mấy đứa có suất chơi thử nghiệm trước đi."

Hùng Sơ Mặc không dám ngước mắt lên, run rẩy đưa một miếng bánh kem lớn qua cho Vân Ca.

Vân Ca im lặng nhìn trong tay là hai cái đầu xếp chồng lên nhau, mở to mắt như sắp chết, rồi nhìn những miếng bánh tượng trưng cho các bộ phận cơ thể của mình nằm trên tay mấy người chơi khác.

Người chơi: Không dám xuống miệng.

Vân Ca: Mình muốn đại khai sát giới.

Cuối cùng, tất cả mọi người ngầm ăn ý đặt bánh kem xuống, không ai nhắc lại chuyện ăn bánh kem.

Các người chơi dọn dẹp hiện trường phanh thây xong thì đi ngủ, Vân Ca và Cảnh Trí thương lượng việc kích hoạt tư cách người chơi mới cùng với việc người chơi đến từ quân đội quốc gia muốn có tài liệu về thao tác cơ giáp thủ công.

Cảnh Trí: “Nếu như bọn họ giành được thứ hạng đầu trong cuộc thi đấu quang giáp...”

Vân Ca: “Tôi sẽ sửa lại tài liệu về thao tác cơ giáp thủ công sau đó đưa cho bọn họ.”

Cảnh Trí: “Như vậy nghĩa là cô muốn hợp tác với bọn họ.”

Vân Ca nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng: “Tư cách người chơi mới sẽ được kích hoạt sau trận thi đấu ngày mai.”

Cảnh Trí gật đầu ra hiệu đã biết.

Ngày thứ hai, trước khi công bố quy tắc điểm số trong cuộc thi đấu quang giáp, Vân Ca lướt qua khu vực buôn bán ở Tinh Võng, tìm được cửa hàng bán hạt giống hoa ăn thịt người mà cô đã mua trước đó.

Trước cửa tiệm đã không còn đóa hoa ăn thịt người to lớn kia, cửa hàng mặc dù vẫn giữ tên cũ ban đầu, nhưng người bán ở bên trong lại là một người trẻ tuổi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio