Người chơi xoay đầu túm lấy một quang giáp sĩ của Hựu Tinh đang không kịp trở tay để tấn công, đánh xong liền chạy không chút lưu luyến.
Quang giáp sĩ của Hựu Tinh sợ ngây người, bọn họ chưa từng gặp phải tình huống như thế này bao giờ, nhất thời ngơ ngác bất động.
Chờ bọn họ kịp phản ứng lại, một vài người chơi bắt đầu hô hào đồng thời khiêng một đồng đội của mình lên cùng nhau chạy, giống như chuột Jerry cướp được miếng pho mát, tốc độ bay cực kỳ nhanh, muốn đuổi cũng không đuổi kịp.
Rõ ràng là đang ở trên bình nguyên, bọn họ cứ chạy mãi chạy mãi, cuối cùng không thấy bóng dáng đâu cả.
Nhiều quang giáp như vậy, chỉ mới một lúc đã biến mất hoàn toàn ở trên bình nguyên, giống như gặp ma vậy.
Người chơi thật sự giống như ma quỷ, thường hay đột nhiên xuất hiện, g.i.ế.c trộm một, hai tên quang giáp sĩ của Hựu Tinh.
Bọn họ ra tay không chút lưu tình, có cơ hội liền lập tức phá huỷ khoang quang giáp của đối phương, khiến bọn họ tử vong.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Hựu Tinh đã tổn thất mười mấy quang giáp sĩ.
Lúc này chỉ vừa mới bắt đầu, Hựu Tinh tràn ngập tự tin khiêu chiến với TU787 liền bị vả mặt.
Thang Nguyên Chính đen mặt, Qua Phi Bạch mỉm cười khích lệ, khen ngợi các quang giáp sĩ trên tinh cầu của Vân Ca thực sự rất thú vị.
Vân Ca đồng ý với lời khen của Thang Nguyên Chính, người chơi của cô đương nhiên rất lợi hại.
Qua Phi Bạch lại thâm thuý nói với Thang Nguyên Chính: “Anh cũng không cần căng thẳng như vậy, bây giờ chỉ vừa mới bắt đầu thôi.”
Hắn vừa mới nói xong.
Quang giáp sĩ của Hựu Tinh đã tìm được các người chơi biến mất, thì ra ở bên dưới lớp tuyết có rất nhiều hầm ngầm, người chơi có thể di chuyển nhanh chóng chính là nhờ vào những đường hầm ngầm đó.
Những hầm ngầm kỳ quái này đều không bị phát hiện ra khi kiểm tra đo lường, nên quang giáp sĩ của Hựu Tinh mới cảm thấy kỳ lạ. Bây giờ bị bọn họ phát hiện, người chơi không thể sử dụng phương pháp cũ để đánh lén bọn họ nữa.
Quang giáp sĩ của Hựu Tinh nhanh chóng phản kích lại, lúc này đội có số lượng thành viên bắt đầu giảm xuống chính là người chơi.
Thang Nguyên Chính nở một nụ cười tươi.
Đối tượng khích lệ hiện giờ của Qua Phi Bạch biến thành Thang Nguyên Chính, khen quang sĩ của hắn vô cùng lợi hại.
Sau đó, Qua Phi Bạch lại an ủi Vân Ca: “Trước mắt chỉ là tình huống tạm thời, vẫn còn có hội phản kích.”
Vân Ca không trả lời Qua Phi Bạch, cô quét mắt nhìn đám người của Hựu Tinh, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một người liên tục g.i.ế.c c.h.ế.t người chơi của cô.
Cô trầm giọng chất vấn: “Hựu Tinh chủ tinh cầu, trên danh sách khiêu chiến của bên anh rõ ràng chỉ có cao cấp quang giáp sĩ, tại sao bây giờ lại xuất hiện quang giáp sĩ đặc cấp?”
Cô triển khai tinh thần lực, hộ vệ ở bên cạnh Thang Nguyên Chính và Qua Phi Bạch lập tức tiến lên bảo vệ hai người, cũng triển khai tinh thần lực chống lại cô, bọn họ vừa mới triển khai tinh thần lực liền lập tức thổ huyết.
Không phải chủ tinh cầu nào cũng giống như Vân Ca, tự mình có được thể năng và tinh thần lực mạnh mẽ.
Qua Phi Bạch cảnh cáo Vân Ca không được ra tay với bọn họ, nếu không kết quả khiêu chiến sẽ trực tiếp nhận định phía Thang Nguyên Chính giành chiến thắng.
Hắn lại nhìn về phía Thang Nguyên Chính, yêu cầu anh ta giải thích, nếu không đưa ra được lời giải thích hợp lý, chiến thắng sẽ thuộc về tinh cầu của Vân Ca.
Thang Nguyên Chính cười nói: “Sau khi xác định danh sách người tham chiến, cục quản lý cũng đã tới kiểm tra, tôi sao có thể che giấu được chứ? Người kia trước khi tham chiến thực sự là quang giáp sĩ cao cấp, chỉ là trong quá trình khiếu chiến hắn vừa hay thăng cấp mà thôi…”
Hắn dừng lại một chút, nói tiếp: “Đây cũng là chuyện mà tôi không nghĩ tới.”
Đôi mắt của Vân Ca phản chiếu nụ cười kiêu ngạo của đối phương, cô nghiêng đầu hỏi Qua Phi Bạch: “Lý do sức sẹo như vậy mà cũng tính à?”
Qua Phi Bạch nhắm mắt lại, sau đó ngước mắt lên nói: “Đúng vậy.”
Vân Ca nói: “Tôi cũng tham chiến.”