Vân Ca đứng dậy, chuẩn bị chọn một nơi để cắm trại.
Trong Tinh Hạm thoát hiểm có bộ dụng cụ sinh tồn cơ bản, Vân Ca lấy lều trại ra, dựng lều trại ở điểm cao cách bãi biển không xa, đây sẽ là chỗ ở tối nay của cô.
Ngoài lều trại ra, bộ dụng cụ sinh tồn còn có thuyền cứu sinh không bơm hơi, rìu, d.a.o laser, đá đánh lửa, hai phần thuốc giải độc, bộ mã hóa gen ghi lại phương trình của 300 loại vật phẩm thường được sử dụng.
Bộ mã hóa gen này là một viên ngọc quý của nền khoa học công nghệ thế kỷ 27, được phát triển bởi Tiến sĩ Hạ Miên của Thần Châu tinh, mang đến sự tiện lợi vô hạn cho nhân loại. Mỗi đối tượng có phương trình độc đáo của riêng nó, và bộ mã hóa gen này có thể phá vỡ phương trình để sao chép các đối tượng và sau đó tạo ra các đối tượng theo các mục mà phương trình yêu cầu.
Vân Ca không có bất kỳ tài nguyên nào nên còn chưa dùng được bộ mã hóa gen này, cô thu hồi bộ mã hóa, khống chế quang não thay đổi hình thái bộ quang giáp, để cho nó thích hợp chiến đấu hơn. Bộ quang giáp sẽ tự động điều chỉnh lực lại trọng lực tinh cầu theo thói quen vủa Vân Ca.
TU787 không nằm trong khu vực mạng lưới bao phủ của liên minh tinh cầu, đôi khi không có tín hiệu thông tin liên lạc, hiện tại chức năng liên lạc với bên ngoài của quang não cũng trở nên không cần thiết. Tất nhiên, thời điểm này cô cũng không cần tới tính năng này.
Cô mở giao diện phân tích vật phẩm của quang đồng trí năng ẩn hình, đồng tử lóe lên ánh sáng đỏ, chức năng phân tích và thu nhận vật phẩm khởi động.
Từ giờ trở đi, tất cả những gì cô nhìn thấy sẽ được quang não phân tích, nếu vật phẩm này chưa từng xuất hiện qua, sẽ được nó ghi lại.
Quang não của Vân Ca nằm ở tai trái của cô, một cái khuyên tai quỳnh hoa, nhỏ nhắn tinh xảo.
Đây là món quà tốt nghiệp mà lão hiệu trưởng đã tặng cô khi cô tốt nghiệp học viện Quang Giáp Thần Châu, là quang não tiên tiến nhất và đầy đủ chức năng nhất cho đến nay.
Cô cầm lấy rìu cùng một con d.a.o laser, rìu đặt sau lưng, trong khi con d.a.o được đặt trong túi vũ khí ở đùi.
Trên bãi biển này có rất nhiều cua, hoặc có thể nói là một loại sinh vật giống như cua. Nói chung, cua có tám chân và hai càng, hầu hết đều có kích thước bằng lòng bàn tay, mà những con cua phía trước Vân Ca lại có tổng cộng mười bốn chân, to bằng cỡ nắm đấm.
Vân Ca rút d.a.o ra, ấn vào công tắc bật sáng, tia laser b.ắ.n ra. Cô cũng không có tùy tiện tiếp cận chúng, mà dùng phương thức phi đao để ném d.a.o ra ngoài.
Cua bị một con d.a.o ghim trong cát, một phần thịt cua tiếp xúc với tia laser bị nướng cháy, Vân Ca ngửi thấy mùi thịt cua quen thuộc.
Cô đói rồi.
Sau hơn mười ngày liên tục xuyên qua các tinh cầu, cô chỉ dựa vào dịch dinh dưỡng để sống qua ngày, trong miệng đã sớm nhạt nhẽo, thịt cua vừa vặn có thể thỏa mãn cơn thèm.
Vân Ca bước nhanh đến bên cạnh con cua vừa bị cô g.i.ế.c chết, đang muốn khom lưng nhặt con mồi, đột nhiên lại xảy ra dị biến!
Con cua bật cao, vỏ ngoài màu xanh phủ đầy vết nứt màu trắng tựa như muốn nổ tung, Vân Ca lập tức nhảy xa, chạy đến khoảng cách an toàn, quang não vẫn chưa phát ra tiếng cảnh cáo, cô vẫn cảnh giác nhìn nơi đó như trước.
Vân Ca ẩn nấp rất tốt, gần như hòa làm một với môi trường xung quanh.
"Răng rắc răng rắc ——"
Vỏ ngoài nứt ra, giống như trứng chim vỡ vỏ, một người có cơ thể nhỏ bé chui ra từ bên trong.
Người đàn ông tí hon này chỉ cao tầm một bàn tay, hắn đang đánh giá hoàn cảnh bốn phía.
Vân Ca thao túng quang đồng phóng đại cảnh tượng, đối phương có mái tóc vàng và đôi mắt xanh, nhìn tinh xảo không kém gì những con búp bê bày trong cửa sổ cửa hàng, xét từ trang phục của hắn, hẳn là một giống đực.
Bỗng nhiên, Vân Ca phát hiện tầm mắt người này cố định trên người cô, chậm rãi nở nụ cười...
Đồng tử Vân Ca kịch liệt giãn ra, cô bị phát hiện!