Lãnh đạo: “Mặc dù quan hệ hiện nay chúng ta đã rất thân thiết, nhưng cô cũng không thể nói chúng tôi như vậy, sự phát triển của nền văn minh ở thế giới các cô cũng chẳng tới đâu, đã lên xã hội tinh tế rồi, vậy mà vẫn còn duy trì chế độ trọng nam khinh nữ như chúng tôi của vài nghìn năm trước.”
Vân Ca: “Anh là con trai của lãnh đạo đứng đầu quốc gia, tôi cho rằng anh nên chín chắn, chững chạc hơn, mà không phải đứng đó đấu võ mồm với tôi, chọc vào chỗ đau của đối phương.”
Lãnh đạo: “Chúng tôi chỉ là một đất nước mà thôi, còn cô là nguyên cả một tinh cầu, cô nên trưởng thành hơn… Về lại việc chính, chúng tôi không thể sử dụng cơ thể của nhân loại để lên trời xuống đất, thứ được miêu tả trong sách chẳng qua chỉ là chuyện về những người tu tiên không tồn tại ở thời đại này của chúng tôi, thế giới của chúng tôi, phải nói là toàn bộ tinh cầu của chúng tôi mới đúng, hoàn toàn không có cái gọi là linh lực…”
Vân Ca: “Tài nguyên của tinh cầu các anh không đủ à? Vậy thì đi lấy tài nguyên của tinh cầu khác.”
Cảnh Trí đưa cho Vân Ca tư liệu về trái đất, Vân Ca liền lấy xem.
Lãnh đạo: “Những tinh cầu bên cạnh chúng tôi đều không có tài nguyên gì cả, hơn nữa trình độ khoa học kỹ thuật của chúng tôi hiện tại cũng không thể làm ra những việc như đi lấy tài nguyên của tinh cầu khác.”
Vân Ca: “Tôi đã xem tư liệu về tinh cầu các anh, mấy ngàn năm này bởi vì phương thức phát triển khoa học kỹ thuật của các anh còn lạc hậu, nên vẫn luôn tiêu hao sinh mệnh của tinh cầu.”
Lãnh đạo: “Chúng tôi trước giờ vẫn luôn chú trọng vấn đề bảo vệ môi trường…”
Vân Ca: “Không phải các anh không chú trọng bảo vệ môi trường, mà là trình độ khoa học kỹ thuật của các anh không thể cân bằng mối quan hệ giữa sự tồn tại của nhân loại với sinh mệnh của tinh cầu.”
Vân Ca lại nói ra hai quan điểm của cô nhằm giải quyết vấn đề này, thứ nhất là chiếm đoạt lực sinh mệnh của tinh cầu khác, hai là nhổ trồng tài nguyên tinh cầu để nuôi sống nó, tiếc là cả hai điều này trái đất đều không làm được. Vân Ca đề nghị, hỏi cô còn không bằng đi hỏi mấy người kỳ quái bị bọn họ bắt lại kia.
Lãnh đạo: “Cảm ơn đã giải đáp, đã có nhân viên phụ trách liên quan đi hỏi bọn họ rồi.”
Vân Ca gửi cho hắn một cái sticker chùm hoa với hàm ý “không cần khách khí” mà những người già chuyên dùng.
Cô nhìn vào số dư tài khoản của mình, tinh nguyên của cô đang tăng cao với tốc độ hàng trăm triệu tinh nguyên mỗi giây, tiền vàng cực kỳ có ích đối với việc nâng cao sức mạnh của người chơi.
Có rất nhiều người chơi nhờ biết tới hoạt động này mà tiến vào trò chơi, bọn bọ nghe những người chơi khác nói, chỉ cần chơi trò chơi vài ngày liền có thể tận dụng khoảng thời gian hoạt động diễn ra bù lại số tiền mà bọn họ bỏ ra để mua trò chơi.
Chín bỏ làm mười cũng coi như không cần tốn tiền mua trò chơi.
Nghe nói không cần tốn tiền, rất nhiều người đều động lòng.
Số lượng người chơi hiện tại của Bái Tinh đã tương đương với số lượng cư dân của một tinh cầu nhỏ, Tinh Cầu Của Chúng Ta cũng là trò chơi có nhiều người chơi nhất ở thế giới hiện thực.
Gần đây, Cảnh Trí cũng rất ít khi mở miệng nhắc Vân Ca hoàn thiện hệ thống trò chơi, chỉ khi nào hắn phát hiện trò chơi có vấn đề gì đó mới thông báo cho Vân Ca, sau đó hắn sẽ tự mình đi sửa chữa những vấn đề này mà không cần cô phải suy nghĩ cách xử lý như trước đây.
Ví dụ như hiện tại Tinh Cầu Của Chúng Ta đang thiết lập chế độ giới hạn tuổi của người chơi, trẻ em dưới 15 tuổi khi bước vào trò chơi, khu vực hoạt động trong trò chơi của những người này sẽ bị hạn chế, hệ thống làm mờ (bằng các ô gạch) sẽ tự động kích hoạt, người chơi không có quyền tắt đi, ngoài ra còn có một số chi tiết nhỏ khác, Cảnh Trí vẫn đang dần dần hoàn thiện.
Vân Ca hỏi hắn tại sao, hắn đã nói như vậy: “Hệ thống trò chơi của chúng ta đã phát triển tới giai đoạn này rồi, phương hướng chính của trò chơi đã được xác định rõ ràng, những chi tiết vụn vặt này chỉ là để bổ sung thêm cho hệ thống trò chơi mà thôi, cô không cần phải lo lắng.”