Diễu Tinh.
Hai Vân Ca đứng đối diện nhau, một Vân Ca hơi cao, còn một Vân Ca khác hơi lùn.
Một người trong đó chính là Thiển Hạ, cô tự hào nói: “Thế nào, chị có giỏi không, lúc chị đối đầu với Vân Thanh Lưu, hắn không hề nhận ra chị, kế hoạch của chúng ta có thể tiếp tục.”
Vân Ca gật đầu, cô truyền sức mạnh tinh cầu vào dạ dày Trùng tộc trong cơ thể Thiển Hạ, khi dạ dày Trùng tộc chứa đầy sức mạnh, cô liền thu tay về, sau đó phối hợp với Thẩm Chiết Hạo xác định vị trí toạ độ của Diễu Tinh.
Sau khi làm xong mọi chuyện, cô đến gặp Cơ Bảo, lấy đi vài Trùng tộc mặc dù có vẻ bề ngoài trông giống con muỗi bình thường nhưng thực tế chính là Trùng tộc.
Kế hoạch của bọn họ đã bắt đầu.
Vân Thanh Lưu đã bước cả hai chân xuống chiếc bẫy của cô.
……
Có hai vị khách không mời đã đến trạm không gian Bái Tinh.
Lúc bọn họ xuất hiện lập tức bị đội cảnh vệ bao vây, đưa đến cục cảnh sát thẩm vấn tường tận.
Vân Thanh Lưu và Vũ Văn Thành phối hợp với nhau rất ăn ý, bọn họ thấy khắp Bái Tinh tràn ngập không khí c.h.ế.t chóc, những sợi dây leo kỳ lạ mọc ở khắp nơi.
Vân Thanh Lưu triệu hồi một sợi dây leo, hấp thu sức mạnh của nó, hắn sững sờ, nên miêu tả loại sức mạnh này ra sao nhỉ… gần giống với sữa bột pha quá nhiều nước, không lẽ do dây leo mọc quá nhiều, sức mạnh của Bái Tinh không đủ để chúng hấp thu à?
Vân Ca nghe nói Vân Thanh Lưu không mời mà tự tới, cô nhanh chóng đi tới cục cảnh sát, mặc dù cô đã trang điểm nhẹ, nhưng vẫn không thể che giấu gương mặt nhợt nhạt.
Vân Thanh Lưu biết kế hoạch của hắn đã được tiến hành rất thuận lợi, mặc dù cơ thể Vân Ca mạnh mẽ, nhưng điểm yếu cũng rất rõ ràng.
Hắn nghĩ tới cảnh chiến thắng sau này, tâm trạng trở nên vô cùng vui vẻ.
Bên cạnh Vân Ca còn có một người nữa, Thẩm Chiết Hạo. Hai bên chẳng nói với nhau được mấy câu liền lao vào đánh nhau.
Mặc dù sức mạnh của Vân Ca đã trở nên suy yếu, nhưng cô vẫn rất dũng mãnh.
Vân Thanh Lưu nhìn thấy Vân Ca xông thẳng về phía mình, hắn trừng mắt, dùng dây leo kéo Vũ Văn Thành bên cạnh hắn lại, ngăn cản một đòn này của cô.
Chỉ thấy sức mạnh tinh cầu được Vân Ca ngưng tụ trong lòng bàn tay nhanh chóng đánh nát cơ thể của Vũ Văn Thành, khiến hắn co giật, ngã xuống đất.
Vân Thanh Lưu nhíu mày, hắn xem như đã hiểu rõ sức mạnh hiện tại của Vân Ca ra sao, không có gì đáng lo ngại.
Thẩm Chiết Hạo nghiêng người, tấn công về phía trước, động tác của hắn rất nhanh, hắn cũng sử dụng dây leo để tấn công, Vân Thanh Lưu nhanh chóng ngăn lại đòn tấn công của hắn.
Vân Thanh Lưu lắc đầu nói: “Sử dụng thực vật để tấn công tôi ngay trước mặt tôi à? Anh có biết những hạt giống anh trồng bọn lúc đầu đến từ đâu?”
Thẩm Chiết Hạo ngạc nhiên nhìn Vân Thanh Lưu: “Là ông?”
Vân Thanh Lưu mỉm cười trói Thẩm Chiết Hạo lại, sau đó chuyển hướng sang chỗ Vân Ca.
Thật ra, chiến lực của Vân Thanh Lưu cũng không tính là quá xuất sắc, nhưng đám dây leo của hắn rất khó khống chế, hắn cũng rất giỏi trong việc sử dụng dây leo để tấn công bất ngờ.
Sức mạnh của Bái Tinh không đủ, Vân Ca không thể tiếp tục chiến đấu với cường độ cao mãi được, động tác của cô dần trở nên chậm chạp.
Thẩm Chiết Hạo nhắc nhở cô: “Cẩn thận.”
Vân Ca mở to mắt, dây leo màu xanh lục đang đánh về phía cô.
Vân Thanh Lưu sử dụng dây leo khống chế Vân Ca một cách dễ dàng, khiến cô liên tục lùi về phía sau.
Hắn cười nói: “Thật ra cô chính là hạt giống cuối cùng, chỉ cần tôi hấp thu toàn bộ sức mạnh của cô, tôi sẽ có thể thoát khỏi nó hoàn toàn.
Vân Ca cũng giống Thẩm Chiết Hạo, bị dây leo trói vào hạt giống, cô chỉ có thể cử động phần từ cổ trở lên, cô hỏi: “Loại thực vật tàn độc này chính là sinh mệnh của ông à? Có phải chỉ cần tiêu diệt chúng, ông cũng sẽ c.h.ế.t theo không? Cho dù không c.h.ế.t cũng sẽ bị thương có đúng không? Lần trước, ở Diễu Tinh, lúc tôi tấn công nó, trông ông rất căng thẳng… Ông giấu Diễu Tinh đi cũng vì lí do này nhỉ.”
Vân Thanh Lưu nói: “Vân Ca, cô khoe khoang tài ăn nói của mình cũng vô dụng. Cô đã trói định với một tinh cầu mới, mặc dù cô rất mạnh, nhưng nếu tinh cầu gặp chuyện, cô cũng sẽ xảy ra chuyện theo, mà tôi, đã thay đổi một phương pháp mới.”