Hướng Ca muốn chấm dứt đề tài này nhưng lại không tìm được cơ hội.
Tiểu Thu: "Mình nói nghiêm túc đấy, nhìn Sở Vân Kiêu làm những việc này cho cậu, mình nghĩ chắc chắn anh ta thích cậu rồi.
"Mặt Hướng Ca nóng bừng lên, lắp ba lắp bắp nói: "Cậu đọc nhiều tiểu thuyết ngôn tình quá rồi đấy!"Nhưng nghĩ kỹ lại, Sở Vân Kiêu làm những thứ này quả thật rất khó làm cho người ta không suy nghĩ nhiều.
Chỉ là sau khi trải qua đoạn tình cảm không mấy vui vẻ với Sở Hạ Phàm, Hướng Ca không còn ôm hy vọng với tình yêu nam nữ nữa, cô không dám cho mình quá nhiều kỳ vọng, miễn cho hy vọng càng lắm thì thất vọng càng nhiều.
Sở Vân Kiêu nằm quá xa tầm với, không thể dễ dàng chạm đến.
"Thì cứ coi như là mình nghĩ nhiều đi.
" Tiểu Thu nói: "Nhưng mình muốn biết cảm giác của cậu đối với anh ấy.
" "Chỉ là bạn bè bình thường thôi.
" Hướng Ca không dám nhìn thẳng vào mắt Tiểu Thu.
Tiểu Thu nghe vậy thì "à" một tiếng đầy ý tứ sâu xa, nhìn chằm chằm vào mặt Hướng Ca khiến cả người cô không được tự nhiên.
Hướng Ca dứt khoát quay người đưa lưng về phía Tiểu Thu.
"Cậu nhiều chuyện như thế, hay là đi làm paparazzi đi.
" Cô cố tình dùng lời nói để che giấu sự bối rốiSau đó, ngay khi Tiểu Thu định nói tiếp, cô liền cướp lời trước: "Mình buồn ngủ rồi.
"Tiểu Thu bất lực chỉ đành ngậm miệng lại, cuối cùng bên tại Hướng Ca cũng được yên tĩnh.
Trong bầu không khí tĩnh lặng này, âm báo tin nhắn càng trở nên rõ ràng hơn.
Màn hình điện thoại tối om bật sáng, một thanh ngang hiện lên ở chính giữa với dòng thông báo: bạn có một tin nhắn mới.
Ảnh đại diện của Sở Vân Kiêu nằm ngay bên cạnh dòng thông báo này.
Tiểu Thu nằm phía sau, quay người về phía lưng của Hướng Ca, cho nên khi Hướng Ca cầm điện thoại lên, cô ấy đã nhìn thấy tấm ảnh đại diện này.
"Ồ! " Tiểu Thu mỉm cười, một nụ cười sâu xa mờ ám.
Hướng Ca có một giây bối rối, ngay sau đó lại nghĩ cô và Sở Vân Kiêu quang minh chính đại, có gì phải bối rối đâu?"Bạn bè bình thường thì không được nhắn tin wechat à?" Hướng Ca thản nhiên hỏi ngược lại.
.