Một Bước Lên Tiên

chương 205: tuyên bố phá sản đi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc đó Lưu Hiểu Anh làm theo lời dặn dò của Bạch Diệc Phi đi tìm chủ tịch của Cự Đỉnh, Tôn Vĩ, giải độc cho ông ta.

Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Lưu Hiểu Anh và Bạch Diệc Phi lại gặp lại.

“Tôn Vĩ nói muốn gặp anh”.

Bạch Diệc Phi đi thẳng ra xe của mình: “Không gặp”.

Tôn Vĩ chẳng qua là một người bị Liễu Vô Cùng khống chế mà thôi. Bình thường anh và Cự Đỉnh rất ít khi va chạm, mà anh cũng không có hứng thú nên không muốn lãng phí thời gian của mình đi gặp ông ta.

Lưu Hiểu Anh nhún vai, theo anh lên xe.

Mà Tôn Vĩ còn đang đang ngồi trong xe đợi anh, cho đến khi mọi người rời đi hết ông ta mới nhận ra anh không thèm quan tâm đến mình.

Bạch Diệc Phi cùng Long Linh Linh và Lưu Hiểu Anh trở lại Hầu Tước. Trương Vinh có xe riêng nên không đi cùng họ.

Trên xe, Long Linh Linh nói với Bạch Diệc Phi: “Chủ tịch, Diệp Ngải đã mua được mảnh đất khu ngoại ô phía Nam đó rồi, sau này liệu có gây bất lợi cho chúng ta không?”

Người phụ nữ Diệp Ngải này rất nguy hiểm, lại còn có ý với Bạch Diệc Phi, cô ta không thể không nhắc nhở anh.

Bạch Diệc Phi mặt không cảm xúc: “Tôi biết Diệp Ngải không đơn giản, nhưng so với mảnh đất đó, mảnh đất mà Tiêu Đằng mua được càng có lợi với chúng ta”.

Độc của bọn Tiêu Đằng đã được Lưu Hiểu Anh giải rồi. Chuyện hôm nay cũng đã bàn bạc xong xuôi với Bạch Diệc Phi, vì thế bốn mảnh đất bao quanh cảng Lam Ba này càng đáng giá để Hầu Tước khai thác hơn là mảnh đất ngoại ô kia.

Bạch Diệc Phi nói vậy, Long Linh Linh cũng hiểu.

Lúc này, Lưu Hiểu Anh nói: “Diệp Ngải đã mua mảnh đất đó rồi? Vừa nãy cô ta hình như là đang giúp chúng ta?”

Long Linh Linh gật đầu: “Đúng là vậy”.

Bạch Diệc Phi cũng thấy khó hiểu: “Nhưng cho dù cô ta muốn là gì thì Long Linh Linh, cô vẫn phải trông chừng cẩn thận cho tôi. Còn những việc khác, có Bạch Hổ ở đây, tôi không cần lo lắng”.

Về đến Hầu Tước, Long Linh Linh đi giải quyết công việc. Lưu Hiểu Anh lại nhàn nhã ngồi xem tạp chí trong phòng làm việc của Bạch Diệc Phi.

“Cô rảnh rỗi như vậy thì đi chơi với Tuyết Nhi đi”.

Lưu Hiểu Anh bĩu môi: “Tôi là bác sĩ tư nhân chứ không phải trông trẻ tư nhân”.

“Nếu vậy thì hay là cô về nhà trước đi?”

Lưu Hiểu Anh nhướng mày nhìn anh: “Anh quên là trong người anh vẫn còn độc à? Nếu tôi đi rồi, chẳng may độc của anh phát tác thì phải thế nào?”

“Bây giờ không có chuyện gì, hẳn sẽ không xảy ra tình huống tâm trạng bị kích động đâu”, Bạch Diệc Phi bình thản nói.

Lưu Hiểu Anh không đồng ý: “Ai biết được có chuyện gì bất ngờ xảy ra hay không? Tôi nhất định phải đi theo anh không rời nửa bước”.

Bạch Diệp Phi chẹp miệng, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, tùy cô! Chỉ cần đừng làm phiền tôi làm việc là được”.

Sau một thời gian ngắn tiếp xúc, ấn tượng của Lưu Hiểu Anh về Bạch Diệc Phi đã thay đổi rồi. Ban đầu chỉ là hình tượng một người chồng vô cùng yêu vợ, bây giờ trở thành một người đàn ông chân chính, mạnh mẽ, có nguyên tắc, trọng tình trọng nghĩa.

Người đàn ông như vậy, có người phụ nữ nào mà không rung động cho được?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio