Trong một tiểu viện, được xây dựng theo một phong cách cổ xưa, tài liệu chủ yếu là gỗ, mái ngói, cùng với những con đường lát đá.
Hoa viên muôn hoa đua nở, hòn núi giả đồ sộ trám đầy hoa cỏ, nước chảy róc rách, những chú cá nhàn nhã bơi lội trong ao, thỉnh thoảng còn nhả lên khỏi mặt nước.
Một thân ảnh bạch sắc liên tục chớp nhoánh trong tiểu viện, chỉ thấy những nơi nàng đi qua đều chỉ để lại tàn ảnh, có thể thấy được khinh công người này cao ra sao. Rốt cuộc thân ảnh ấy cũng dừng lại, gió thổi qua, làn váy và mái tóc đen dài khẽ bay, bóng dáng xuất trần như tiên nhân.
Một nữ tử xinh đẹp mặc thanh y bước từ ngoài viện vào, cung kính cúi chào nử tử mặc bạch y kia: "Cung chủ."!
Nử tử mặc bạch y không ai khác chính là Tử Điệp Y, còn nử tử mặc thanh y chính là Tiểu Thanh.
Tử Điệp Y mâu quang thâm túy nhìn về phương xa, chậm rãi nói: " Đã có tin tức gì chưa?"
Tiểu Thanh do dự một chút nói: " Thưa cung chủ vẫn chưa thể tra ra chính xác ai là người hạ độc người, nhưng Tiểu Ngọc đã tra ra là người của Diệt Tuyệt cung làm."
Tử Điệp Y kẽ nhíu mày rồi khôi phục lại bình thường, xoay người nhìn Tiểu Thanh, khẽ nói: " Để Tiểu Ngọc tra tiếp nhưng dặn Tiểu Ngọc cẩn thận một chút, Diệt Tuyệt cung cũng không dễ đối phó đâu."
Tiểu Thanh sửng sốt nhìn dung nhan của Tử Điệp Y ngẩn ra rồi giật mình tỉnh lại vội cúi đầu. Trong lòng không ngừng cười khổ, nàng đã nhìn thấy Tử Điệp Y bao nhiêu lần mà giờ nhìn vẫn ngây ngẩn cơ chứ, cũng tại sau khi cung chủ tỉnh lại thì khí chất quanh người hoàn toàn thay đổi, tiểu thư cứ như tiên nhân không dính chút bụi nhân gian vậy.
Chỉ thấy khi Tử Điệp Y xoay người làn tóc bay theo làn gió, da thịt trắng như tuyết, lông mi dài mà dầy, một đôi mắt màu tím sáng như ánh trăng, nhìn không rõ thần sắc, ánh mắt trong trẻo, mắt sâu không thấy đáy tràn đầy bình tĩnh, mũi tinh xảo lung linh, đôi môi đỏ kiều diễm ướt át luôn khẽ cười. Khuôn mặt tinh xảo khiến người ta hít thở không thông, không dám tới gần, nhưng lại làm cho người ta không thể không trầm luân trong đó.
"Đi đi, à về nói với Tiểu Linh nếu truyện ở Dạ Nguyện cung đã giải quyết xong thì quay về đây đi, đừng để phu quân ta nghi ngờ." Khi nói từ "phu quân" thì Tử Điệp Y hơi cứng ngắc.
Tiểu Thanh hiểu ý, lập tức rời đi. Sau khi Tiểu Thanh rời đi Tử Điệp Y vô thức sờ lên chiếc vòng tay có màu u lam làm bằng ngọc lưu ly, bên trên chiếc vòng có khắc rất nhiều họa tiết cổ xưa đeo trên tay trái của nàng.
Tử Điệp Y có chút hiểu mình có thể xuyên qua nhập vào thể xác này là nhờ vào chiếc vòng tay này.
Nơi Tử Điệp Y đang sống không phải là địa cầu, nơi đây được gọi là đại lục Huyền Thiên. Ở đây ai mạnh thì người đó đứng đầu, tất cả mọi người trên đại lục này đều tu luyện nội lực.
Nhưng mà tu luyện nội lực cũng là vấn đề nan giải, Tử Điệp Y là thiên tài tu luyện nhưng cũng vì nàng quá nổi bậc nên bị hãm hại khi chỉ mới năm tuổi. May mắn được sư phụ cứu sống, từ đoa tính cách Tử Điệp Y hoàn toàn thay đổi.
Tử Điệp Y trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn, giết người không chớp mắt. Đây là con người trong bóng tối của nàng _ Băng Tuyết Yêu Nữ.
Bên ngoài chỉ biết Tử Điệp Y là con gái Thừa tướng đương triều Tử Bảo Khánh, một người vì bị đầu độc lúc nhỏ mà nội lực gần như bị phế, dù người trong vẫn vô cùng yêu thương như bị người ngoài coi là phế vật.
Tử Điệp Y trước kia luôn ẩn đi chính mình. Nhưng bây giờ Tử Điệp Y nàng sẽ không như vậy nữa, nàng sẽ làm khuynh đảo thiên hạ này, đạp tất cả những ai đã khinh nhục nàng trước kia xuống, đòi lại những gì thuộc về mình.
Đặc biệt là phải hoàn thành tâm nguyện của Tử Điệp Y trước kia từng mong ước _ khiến cho Lý Văn vương gia phải yêu nàng thật lòng, chỉ yêu mỗi nàng mà thôi không phải chỉ vì trách nhiệm.
Tử Điệp Y đề ra tất cả những mục tiêu của mình trong tương lai. Ông trời nếu đã cho nàng sống lại thì nàng Tử Điệp Y sẽ làm thiên hạ phải khiếp sợ mình để không uổng phí cơ hội lần này.