Một ngày bắt đầu trên lớp của Tam Khuê là thế này. Sáng dậy cô bé tự làm mọi thứ cho mình từ vệ sinh cá nhân đến ăn uống và soạn sách vở, trước khi đi học hôn mẹ Tam, ba Tam và Loa Nhỏ. Trường tiểu học của Tam Khuê và Cố Bạch xa hơn trường mẫu giáo một chút, nên Cố Bạch cũng tự động dậy sớm hơn đứng đợi trước cửa nhà Tam Khuê, rồi hai người cùng dắt tay đi học. Đồng phục tiểu học lúc đó rất đơn giản nhưng vô cùng thoải mái, con gái váy liền thân màutrắng, cổ áo thuỷ thủ xanh dương, con trai cũng tương tự nhưng thay vào đó là áo, quần ngắn màu ghi đậm. Khỏi phải bàn cãi dáng vẻ bề ngoài của hai đứa trẻ, Tam Khuê càng lớn càng nhu mì ngọt ngào, mái tóc xoăn dài ngang lưng, đường nét trên mặt cũng dần thanh thoát sắc nét hơnlúc nhỏ, lông mi vừa dài vừa cong, là một tiểu công chúa chính hiệu trong lòng mọi người, dù đồng phục có đơn giản như thế nào đi nữa thì cô bé vẫn rất xinh xắn nổi bật. Cố Bạch là con lai đời thứ hai, nét Á Đông nhiều hơn so với ba Cố (Bà nội ba Cố là người nước ngoài nha~), càng lớn Cố Bạch càn giống Bạch phu nhân (dáng dấp thập phần yêu nghiệt~), đi đâu cũng bị nhầm là chị gái của Tam Khuê, điều này làm Cố Bạch rất không vui( nhưng bây giờ bạn ấy chỉ nghĩ lí do không vui là vì người khác nghĩ mình là con gái chứ không phải con trai, chưa vì nguyên nhân sâu xa nào đó nhé~ trẻ con vẫn là trẻ con ~ không nên “tiến hoá” quá sớm =)) ). Người dân trong khu phố sớm đã nhìn cảnh hài hoà này thành quen, ngày nào mà không thấy Cố Bạch và Tam Khuê đi học cùng nhau, ngày đó cảm thấy cảnh vật bên ngoài không còn đẹp đẽ như trước nữa….
Vừa vào đến lớp cất cặp sách, Tam Khuê đã bị một cánh tay mập mạp ôm cứng ngắc, nhắm mắt Tam Khuê cũng biết là ai.
“ Bánh Bao, sao cậu dễ thương thế nhỉ~”
Trong lòng Tam Khuê vang ba chữ “ lại đến rồi”. Tam Khuê quay đầu híp mắt nhìn Trang Thanh Nhã, mặc dù Trang Thanh Nhã thấy vẻ mặt này của Tam Khuê rất gian xảo, rất doạ người, nhưng Trang Thanh Nhã bất chấp tất cả, uhuhuhu :’
“Không phải mình cố ý không làm bài tập đâu nha, hôm qua Trang Nhất Đông và Trang Thế Nam đã giấu vở mình, mình tìm mãi không ra!!!” Trang Thanh Nhã thành thật báo cáo, oán hận không thôi hai ông anh nghịch ngợm nhà mình.
“ Lần này là lần cuối cùng, lần sau sẽ cho bạn thảm luôn” Tam Khuê cốc nhẹ vào trán Trang Thanh Nhã.
“ Yêu bạn chết mất Bánh Bao” nói rồi mặt úp vào cổ Tam Khuê hung hăng xoay hai lượt. Lần nào Tam Khuê cũng nhắm mắt cho qua , tuy không nói gì nhiều nhưng luôn ra tay giúp đỡ, là nữ anh hùng trong mắt Trang Thanh Nhã.
“ Trang Bát Giới, Bánh Bao, tan học chúng mình cùng qua tiệm bánh mới mở đi, chi gái mình nói ăn rất ngon”Hàn Mai Anh hớn hở nói
“ Cậu mới là Bát Giới, cả nhà cậu mới là Bát Giới” Trang Thanh Nhã gào lên “ Gọi mình là Trang Đại Thánh, Trang Đại Thánh, nói bao nhiêu lần nữa cậu mới nghe lọt tai hả ???” Trang Thanh Nhã tuyệt đối không thanh nhã chút nào trợn mắt nhìn khuôn mặt gợi đòn của Hàn Anh Mai.
“ Nhìn cậu và mình, hỏi người mù cũng chỉ ra được ai là Bát Giới, ai là Đại Thánh đấy” Hàn Anh Mai rung vai đầy vẻ trâm chọc.
Đúng là Trang Thanh Nhã có hơi mập mạp một chút, nhưng là mập theo kiểu đầy đặn đáng yêu trẻ con nên có, mặc dù Trang Thanh Nhã ăn không nhiều và hoạt động chạy nhảy rất nhiều, nhưng cô bé vẫn mũm mĩm. Chẳng bù cho Hàn Anh Mai, dù ăn nhiều thế nào người vẫn gầy nhẳng (cảm thấy thật oan ức cho Trang Thanh Nhã, bé Mai Mai ăn nói thật sắc bén lợi hại nha (>__