Người gửi hộp đến đâu?"
"Là chuyển phát nhanh, không có điền người gửi."
Trương Tam không hỏi nữa, nhận chiếc hộp quan sát một lúc, nói: " Đúng là Âm Hồn châu, tương truyền hạt châu này là bảo vật Vu sơn thần nữ thị tộc, bởi vì cả tộc đều là nữ giới, hạt châu này ngưng tụ âm khí hầu như là để gia tăng vu thuật cho các nàng, không biết sau này thế nào lại biến thành thành thứ luyện hồn dưỡng thi, vật này nếu lưu lạc đến tay tà môn ma đạo, thì thế đạo sẽ bất bình." Nói đến đây, Trương Tam nhìn Trương Khâu, " bản thân hạt châu còn có tác dụng ngưng tụ âm khí củng cố linh hồn, bây giờ trong bụng con lại có một thứ âm hơn, nếu bây giờ dùng cái này sẽ rất có lợi cho nó, sau này khó mà trừ được "
Tiến thối lưỡng nan.
Không dùng, đứa nhỏ trong bụng Trương Khâu từng ngày từng ngày lớn lên, lượng âm khí cái thai cần hấp thụ bản thân Trương Khâu không cách nào đáp ứng được, đứa trẻ sẽ tự động lấy dương khí của Trương Khâu luyện thành âm khí, Trương Khâu lúc nào cũng có thể ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại nữa.
Dùng rồi, vật này đối đứa bé tương đương với thập toàn đại bổ hoàn, vốn đã khó chơi, sau này muốn diệt trừ căn bản là không thể.
"Ba, trước mắt quan trọng hơn, sau này hãy nói chuyện sau này." Trương Tác Cửu nói.
Trương Tam thở dài, "Cũng được.
Hạt châu này lây nhiễm sát khí, để ta thanh tẩy trước, sau đó đưa cho Trương Khâu."
Chờ Trương Tam Liên làm phép thanh tẩy Âm Hồn châu xong, Trương Khâu liền một cái túi nhỏ đựng vào, đeo trên cổ mang theo bên mình, vừa mới mang cả người lập tức có tinh thần, ban ngày cũng không mệt rã rời nữa, khẩu vị tốt hơn, ăn cái gì cũng ngon, Trương Lục Đoạn nhìn con trai ăn giống như lợn bên cạnh trực tiếp phát sầu.
"Ba, đừng suy nghĩ nhiều." Trương Khâu tinh thần tốt, cũng biết nói chuyện đùa, cười cười, đặc biệt muốn ăn đòn, " Ba coi như có thêm một đứa cháu trai, sau đó sớm về hưu dưỡng lão ở nhà chăm sóc cho nó."
Trương Lục Đoạn tức giận đến mức trán nổi gân xanh, đầu cảm thấy đau, sao ông lại có một đứa con trai ngốc nghếch như vậy chứ!
Y không nghĩ như vậy còn có thể nghĩ như thế nào, giống như ôm tiểu tổ tông trong bụng không bằng ấy, bỏ không xong chỉ có thể nuôi.
Trương Khâu thấy ba y đau đầu, thầm nghĩ trong lòng ngoan đừng tức giận nữa, trấn an hai câu, "Đầu ba mới hết đau đừng phát cáu nha, có ba và bác cả ở đây, nếu sinh ra tai họa thì thay trời hành đạo là được rồi."
Lại cúi đầu gặm móng giò, ăn đến miệng dính đầy dầu mỡ, cười nói: " Bất qua Trương gia chúng ta gien tốt như vậy, có thể là siêu cấp thiên tài đấy!".
Đam Mỹ Sắc
Trương Lục Đoạn căn bản không muốn nhìn thằng con ngu ngốc này nữa, không thì sẽ tức giận đến mức vào bệnh viện, chắp tay sau lưng ra ngoài tìm anh cả chơi cờ.
Trương Tác Cửu nghe từ đầu đến cuối đã hóa đá, nửa ngày cũng không biết mạch não của em họ được cấu tạo như thế nào, cuối cùng chỉ biết vỗ vỗ nhẹ đầu Trương Khâu đang gặm móng gió đến không còn biết trời đất, " Ăn nữa không?"
" Còn sao anh Mao ca! Muốn!!!" Trương Khâu hai mắt sáng lấp lánh.
Ba tuổi một sự khác biệt giữa hai thế hệ, Trương Tác Cửu chuyển đổi tuổi tác của hai người, nghĩ rằng cách biệt trong suy nghĩ của hai người chắc phải như khe nứt lớn ở Đông Phi ấy.
" Nếu Vu Thủy cũng là người vô tư như em thì tốt rồi." Trương Tác Cửu thở dài một hơi đi bưng móng giò.
Trương Vu Thủy sau khi tỉnh lại vẫn giống trước kia không khác nhau gì cả, vẫn thờ ơ như trước, nhưng ngay cả Trương Khâu cũng có thể cảm nhận có điều gì đó không ổn, huống hồ là Trương Tác Cửu và bác cả.
Hết thảy mọi chuyện trong mộ Hạ Bi Huệ vương giống như trong huyễn tưởng, loại lời nói vô căn cứ như kiếp trước kiếp này nói ra không khéo bị bắt vào bệnh viện tâm thần, y có thể khuyên cái gì?
Hơn nữa trong gian mộ chính còn là quan tài trống không ——
Ồ, không đúng!
Trương Khâu lôi sợi dây đỏ trong cổ ra, bên dưới lơ lửng một cái túi gấm nhỏ, cách túi sờ hạt châu tròn bên trong, bác cả nói, thứ này sau này sẽ có tác luyện quỷ dưỡng thi, đặt vào miệng người chết sẽ có hiệu quả tốt nhất, lúc lấy ra toàn bộ hạt chậu nhuốm âm sát khí, không dưỡng trăm ngàn năm thì không có hiệu quả như thế này.
Móc hạt châu bị khí đen bao trùm từ trong túi ra, hạt châu dưỡng tử thi, tử thi dưỡng hạt châu, hỗ trợ tác dụng lẫn nhau.
Trương Khâu đột nhiên nhớ đến lúc trước khoảnh khắc khi mở quan tài ra, y nhìn thấy từ trong quan tài có một cánh tay đưa ra ngoài, vốn cho rằng là hoa mắt, hiện tại nhìn hạt châu trong tay, trong lúc nhất thời sởn cả tóc gáy người đổ đầy mồ hôi lạnh.
Trong mộ thậm chí còn có đại bánh tông, ở dưới mi mắt của bọn họ chạy, bọn họ ngay cả bánh tông này trông như thế nào cũng không biết.
Ý nghĩ này vừa nảy ra, Trương Khâu cảm thấy mờ mịt, dù sao trong đoàn người bọn họ có một con bánh tông ở trong bóng đêm tối tăm nhìn chằm chằm bọn họ, không biết tại sao lại không hề động thủ.
Đột nhiên nghĩ tới anh ba bị cắn đến môi chảy máu, lúc đó y cho là bọn người lão tứ và Kim lão đại, bây giờ xem ra là mình nghĩ nhiều rồi, bây giờ nghĩ lại rất có thể là Hạ Bi Huệ vương...!
Ở trên trấn được hai ngày, Trương Lục Đoạn mang theo Trương Khâu khởi hành về nhà.
" Anh cả, qua thời gian nữa em sẽ mang theo vợ và Trương Khâu về chơi, mọi người bảo trọng."
"Lần sau ở lâu thêm chút." Trương Tam thấy Trương Khâu cùng hai đứa con trai đang nói chuyện, nhỏ giọng nói với em trai: " Tình huống của Trương Khâu không phải là không có biện pháp giải quyết, phía anh bên này sẽ tìm cách, em đừng kích động, ngẫm lại tuổi của mình đi, thật sự cho rằng mình còn nhỏ đấy à."
Lần này bị bọn người lão tam cho một gậy, khiến Trương Tam Liên càm ràm vài câu, Trương Lục Đoạn vội bảo đảm, trong lòng ông cũng thổn thức, đúng là lớn rồi, vậy mà lại rơi vào tay thằng nhóc ranh vắt mũi chưa sạch.
Nói lời tạm biệt, Trương Khâu và ba lên tàu trở về Vân Thành.
Trương Khâu ngẩng đầu nhìn về phía ghế ngồi gần lối đi, đối diện là mấy người trẻ tuổi đang cười cười nói nói, không có đôi mắt quen thuộc kia...!
" Con đang nhìn cô gái nào vậy?" Trương Lục Đoạn đến gần cũng nhìn chằm chằm lối đi phía đối diện.
Trương Khâu quay lại đầu,mặt ghét bỏ, giành nói trước: "Ba, ba vậy mà lại nhìn mấy cô gái trẻ đẹp, con về phải nói với mẹ "
"Tên tiểu tử thối nhà ngươi!" Trương Lục Đoạn bị thằng nhóc nay chọc tức chết rồi, sau một lúc nghiêm túc nói: " Con đừng ở trước mặt mẹ con nói bậy nói bạ, ba nhìn cô gái trẻ đẹp cái gì chứ, ai cũng không nhìn đẹp bằng mẹ con."
Trương Khâu xoa xoa cánh tay, "Nổi da gà đến sắp té xỉu luôn rồi, ba trở về tự nói với mẹ đi."
Hai cha con vừa nghĩ tới lúc trở phải đối mặt với mẹ Trương nhất thời rùng mình một cái, lập tức ngậm miệng không nói chuyện phiếm về đề tài này nữa, lần này đi không nói không rằng, trở về chắc chắn cũng không đơn giản như vậy.
Đến nhà, cha con hai người còn đang khách sáo ai vào trước, một màn khiêm nhường cha con tử hiếu, cửa mở ra.
Trương Khâu nhìn người trước mặt dụi mắt, ngơ ngác hỏi ba, "Ba, có phải là chúng ta sợ đến mức đi nhầm nhà rồi không?"
Trương Lục Đoạn lùi lại một bước, nhìn cách trang trí trước cửa nhà mình, "Không sai, là nhà chúng ta mà!"
Giọng mẹ Trương từ bên trong vọng ra, " Chà, mấy người còn biết trở về." Người đã ra đến cửa, trừng mắt nhìn hai cha con, "Ngốc đứng ở cửa làm gì, còn không mau vào trong!" Sau đó cười híp mắt quay đầu giới thiệu, "Ly Thù, đây là chồng và con trai nhà dì."
Ôi mẹ ơi, thật sự là Ly Thù!!!
Trương Khâu đầy đầu dấu chấm hỏi, nhưng mẹ y quá nhiệt tình, kéo Ly Thù vào trong phòng khách nói chuyện phiếm căn bản không cho phép y xen mồm vào.
" Con trai, thằng nhóc này chính là người đi cùng đám người Kim lão đại?" Trương Lục Đoạn còn nhớ một gậy của đám người lão tam, người đi theo Kim lão đại chắc cũng không phải người tốt lành gì.
Trương Khâu nhìn ra ý của ba mình, lập tức không vui, nhỏ giọng nói: " Con đã nói rồi, Ly Thù là người tốt, hơn nữa còn đã từng cứu chúng ta, ba không tin thì hỏi Anh Mao ca."
" Ba chỉ hỏi một chút con sốt ruột như thế làm gì! Đến cùng ai mới là người một nhà hả!" Trương Lục Đoạn cũng không vui.
Hai cha con đang bí mật xì xào bàn tán, mẹ Trương cao giọng hỏi: "...!Trương Khâu nghe thấy không!"
"?"
Mẹ Trương thấy vẻ mặt ngốc nghếch của con trai lập tức nổi giận, nói lại lần nữa, "Phòng cho khách chưa được dọn dẹp, tối nay Ly Thù tạm thời ở phòng con, ngày mai nhớ dọn dẹp phòng cho khách đấy."
Trương Khâu:!!!!
"Con trai của cô hơi ngu ngốc, nhưng mà không có tật xấu gì, con đừng ghét bỏ."
Ly Thù cong môi, cười nói: "Vậy thì xin làm phiền."
"Không làm phiền, không làm phiền."
Trương Khâu đã chẳng buồn phản bác lời của mẹ nói y không có tật gì xấu nên đừng ghét bỏ, đầy đầu đều là chuyện Ly Thù phải ngủ cùng y một đêm, nếu là trước đây, y thẳng tắp thẳng như sợi len thì không có gì đáng lo ngại, bây giờ có chút không chính xác nữa, đặc biệt là Ly Thù vừa nhã nhặn vừa đẹp trai, nhìn hắn thôi cũng muốn chảy cả nước miếng.
Mẹ y đây là sợ y không gay triệt để, nghĩ biện pháp giúp y một tay.
Buổi tối Trương Lục Đoạn chịu đòn nhận tội bồi bà xã đi khiêu vũ ở quảng trường, trong nhà chỉ còn lại Trương Khâu và Ly Thù, cha mẹ vừa đi trong nhà lập tức an tĩnh.
Trương Khâu lấy đồ ngủ cho Ly Thù, " Sao anh quen mẹ tôi thế? Đối tốt với anh như vậy, còn cho anh vào nhà." Mặc dù me y hơi nhiệt tình, nhưng không phải người không có lòng phòng bị.
"Có người cướp đồ của dì, tôi cứu." Ly Thù đơn giản nói.
Trương Khâu không thể tin được, " Cho dù là như vậy ——" vừa quay đầu lại hai mắt cả kinh không biết để ở nơi nào " Anh sao lại cởi quần áo!"
" Đi tắm."
Trương Khâu cầm quần áo nhét vào tay Ly Thù, hai má nóng bừng, còn giả bộ bản thân là thẳng nam đặc biệt thẳng, "Ngươi khoái vào đi tắm, giặt xong ta còn muốn tẩy."
" Hay là cùng nhau?"
"Không, không cần đâu." Mặt Trương Khâu đỏ như bị hấp hơi, cà lăm nói xong, tầm mắt không tự chủ được chuyển đến trên người Ly Thù, không ngờ Ly Thù thoạt nhìn gầy gò, nhưng cởi quần áo lại có cơ bắp cuồn cuộn, không phải khoa trương nhưng cực kỳ rắn chắc, lại nhớ đến lúc ở trong mộ y đụng vào lồng ngực cứng rắn của Ly Thù ——
Cứng rắn!!!
Trương Khâu mơ tưởng viển vông đến địa phương không thể miêu rả, Ly Thù thấy Trương Khâu mặt đỏ bừng bừng vô cùng thú vị, hỏi: "Suy nghĩ gì mà mặt đỏ như vậy?"
"Cứng rắn!" Trương Khâu phản xạ có điều kiện nói xong lập tức muốn tát vào mình, mọe mình thế mà vô sự tự thông biết trêu chọc đàn ông, y quả nhiên là hết thuốc chữa, có điều Ly Thù có thấy phản cảm không, dù sao cũng là bị đàn ông trêu chọc các thứ.
Ly Thù nhướng mày, động tác rất nhẹ, nhưng trong mắt Trương Khâu lại vô cùng gợi cảm, không xong y sắp chảy nước miếng đến nơi rồi.
" Tôi hơi đói bụng, tôi đi tìm thức ăn, anh nhanh đi tắm đi, đừng để lạnh."
Nói xong vội vội vàng vàng từ trong phòng ngủ chạy ra ngoài, đến nhà bếp một hơi uống hết ly nước sôi để nguội cũng không hết khát, vừa nghĩ tới mặt Ly Thù, Trương Khâu lại cảm thấy miệng khô lưỡi đắng.
Trong phòng ngủ, Ly Thù cầm quần áo tràn ngập mùi vị Trương Khâu, nghĩ đến dáng vẻ Trương Khâu vừa nãy chạy trối chết, đồng tử đột nhiên đỏ ngầu.
" Hóa ra người mang thai tính dục vọng sẽ rất dồi dào..."
Tác giả có lời muốn nói: Ly Thù: Bà xã thật là ngon, muốn liếm!
Trương Khâu: Mau tới liếm mau tới liếm!.