Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

chương 123

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thẩm Vọng Tân thấy cô kích động đến mức hai mắt trào ra một lớp nước, giống như anh vừa rồi, lại ôm cô một cái, "Đừng khóc.”

Sau khi nghe được lời anh nói, Tô Tinh Dã cố gắng khống chế tâm trạng của mình, sửng sốt bức hơi nước ngược lại vào hốc mắt. Khi thấy Thẩm Vọng Tân cầm cúp đứng ở lễ trao giải, thời gian của cô từng phút từng giây cũng không dịch chuyển, sáng ngời lấp lánh.

Làn đạn cũng điên rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bình luận của người xem chạy ngang trên màn hình trực tiếp.

——Tôi khóc chết rồi! Đây là thể loại tình yêu thần tiên gì đây hả!

——Ánh mắt Tinh Tinh nhìn anh trai thực sự có ánh sao nhỏ lấp lánh, họ nhất định là thật đó!

——Nhanh chóng kết hôn tại chỗ luôn đi! Kết hôn! Nhất định phải kết hôn! Tôi đã chuyển cục dân chính đến đó cho hai người rồi á!

Nếu không có sự tương phản trước đó, thật sự các cô ấy không tiện nói gì cả, nhưng hết lần này tới lần khác có so sánh trước sau. Khi trao giải nữ chính xuất sắc nhất, các cô ấy vẫn còn thán phục năng lực tự khống chế của Tinh Dã mạnh mẽ đến không tưởng tượng nổi, bình tĩnh tự nhiên, không nhìn ra được có chút xíu căng thẳng nào. Sau khi biết mình giành được giải thưởng, lúc phát biểu cảm nghĩ nhận giải cũng bình tĩnh hào phóng, thế nhưng khi nghe tên của Thẩm Vọng Tân từ miệng của người dẫn chương trình, vậy mà cô lại nhất thời kích động đến nói năng lộn xộn!!

Lễ trao giải này đã trở thành tài liệu cho các chủ tài khoản chuyên đăng tải video đem về biên tập lại, từ chuyện hai người diện đồ tình nhân đi thảm đỏ, đến chuyện Thẩm Vọng Tân giúp Tô Tinh Dã xếp váy gọn lại, rồi đến sự thay đổi vi diệu của Thẩm Vọng Tân khi Tô Tinh Dã nói chuyện phiếm với Lương Ý Châu, cuối cùng là sự đối lập trước sau vô cũng rõ nét của Tô Tinh Dã lúc trao giải, hai lần ôm nhau với Thẩm Vọng Tân, trong nháy mắt hot toàn bộ trang web Bilibili, lễ trao giải này đã trở thành một viên đường đỉnh của chóp không thể lay chuyển trong lòng fan couple.

Sau khi Thẩm Vọng Tân bước xuống, Lương Ý Châu đứng dậy chủ động ôm lấy anh, anh ấy là thật lòng chúc mừng anh. Thật ra trước đây anh ấy chưa từng nghĩ tới, Thẩm Vọng Tân sẽ trở thành một đối thủ mạnh mẽ của mình sau này. Cuối cùng thì anh đã là người nhận được chiếc cúp này, Lương Ý Châu tâm phục khẩu phục, "Chúc mừng.”

Thẩm Vọng Tân cảm nhận được sự chân thành của Lương Ý Châu, vì thế mỉm cười nói: "Cảm ơn.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tôi sẽ tiếp tục cố gắng."

"Vậy tôi mỏi mắt mong chờ."

——Mẹ kiếp, đột nhiên phát hiện hai người bọn họ cũng dễ quăng đường!

Từ gốc tác giả dùng là dập (couple) có nghĩa tương tự với quăng đường/có cảm giác của cặp đôi yêu đương

——Ha ha ha ha ha ha chuyện gì đang xảy ra thế! Khóe miệng tôi không thể buông xuống được!

Giải Bách Hoa năm nay, đoàn làm phim «Quyền mưu» thu hoạch đầy rổ, không chỉ Thẩm Vọng và Tân Tô Tinh Dã giành được danh hiệu nam, nữ chính xuất sắc nhất mà Thích Chử cũng thành công giành được danh hiệu nam phụ xuất sắc nhất, Khương Nghị cũng đã giành được danh hiệu đạo diễn xuất sắc nhất!

Hôm nay Hot search một lần nữa bị đoàn làm phim «Quyền mưu» bao thầu, Thẩm Vọng Tân giúp Tô Tinh Dã chỉnh váy Tô Tinh Dã nữ chính xuất sắc nhất Tô Tinh Dã nói năng lộn xộn Thẩm Vọng Tân nam chính xuất sắc nhất Thích Chử nam phụ xuất sắc nhất... Những hot search này làm cho các fan « Quyền mưu» thoáng chốc như trở lại thời điểm nóng bỏng lúc trước, những vinh dự này đều là sự khẳng định dành cho « Quyền mưu» và cũng là sự khẳng định dành cho tất cả các diễn viên và nhân viên của đoàn phim.

Sau khi lễ trao giải kết thúc, Lương Ý Châu gọi Tô Tinh Dã lại, "Em còn nợ tôi một bữa cơm chưa trả đâu nhé, không phải là muốn trốn nợ chứ?”

Tô Tinh Dã cười nói: "Đương nhiên là không có, em sao cũng được, anh xem khi nào thì anh rảnh?”

"Ừm... Chủ nhật này thế nào?”

"Được."

Thẩm Vọng Tân bên kia nói chuyện với mấy người lãnh đạo, nhìn thấy Lương Ý Châu và Tô Tinh Dã nói chuyện với nhau thì thất thần trong thoáng chốc, bị Lôi Quân sắc mặt không đổi chọc vào lưng thì mới phản ứng lại.

Lương Ý Châu bên này cũng đã hẹn với Tô Tinh Dã xong xuôi, dưới sự thúc giục của người đại diện, lúc này mới hài lòng rời đi.

Tô Tinh Dã nhìn thoáng qua Thẩm Vọng Tân bên kia, Dương Vân đi về phía cô, đề nghị: "Cuộc trò chuyện thương mại này của bọn họ phỏng chừng vẫn còn tiếp diễn, không bằng em về trước đi, dù sao hai người cũng không thể ngồi chung một chiếc xe về được.”

Lúc này, fan hâm mộ, phóng viên truyền thông vây kín bên ngoài hội trường, bọn họ căn bản không thể về chung một xe trong tình huống thế này, vì thế sau khi cô gửi cho Thẩm Vọng Tân một tin nhắn xong, mới cùng Dương Vân đi về.

Dương Vân nói không sai, sau khi cô về nhà tắm rửa xong hết cả rồi mà Thẩm Vọng Tân vẫn chưa về tới, nhưng anh đã trả lời tin nhắn wechat cho cô, nói với cô buổi tối anh có thể phải về muộn một chút.

Tô Tinh Dã ngồi trên sô pha vừa lướt weibo vừa chờ anh, lúc này cô đang dùng weibo share lại video của Thẩm Vọng Tân khi đoạt giải, không cẩn thận nhìn thấy vài đoạn clip tương tác của cô với Thẩm Vọng Tân khi phát sóng trực tiếp.

Cũng không biết đã lướt weibo bao lâu, cô có bắt đầu có hơi buồn ngủ thì ngoài cửa truyền đến tiếng ấn mật mã "tít tít". Trong chớp mắt, cơn buồn ngủ bị tản đi, dép lê cũng không kịp mang vào, cô đã chạy về phía huyền quan, vừa đến cửa thì cửa liền mở ra, mà người ở ngoài cửa không ai khác, chính là Thẩm Vọng Tân.

Cô lập tức nhào về phía anh, cả người treo trên người anh, "Anh về rồi sao?”

Thẩm Vọng Tân cười ôm lấy mông cô, nâng lên, "Ừm, nhiệt tình vậy à?”

Hai tay Tô Tinh Dã ôm lấy cổ anh, vừa định mở miệng nói chuyện thì mơ hồ ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt trên người anh, "Anh uống rượu hả?” Nói xong, cô thả người muốn xuống.

Nhưng cô vừa hành động thì đã bị Thẩm Vọng Tân ôm vào thật chặt, anh cười nói: "Yên tâm, chỉ uống chút ít thôi, sẽ không để em ngã đâu.”

Nói xong, tựa như để chứng minh, anh ôm cô đi về phía sô pha trong phòng khách, bước chân vững vàng, không có một tí say xỉn nào, ngồi xuống sô pha, Tô Tinh Dã dựa vào anh, ngửi ngửi mùi rượu trên người anh, đột nhiên giống như nghĩ đến cái gì đó, "Ôi? Cúp của anh đâu rồi?”

Nghe vậy, Thẩm Vọng Tân cũng sửng sờ, suy nghĩ một lát, "Hình như bỏ quên trong xe quên lấy.”

"Woa, ngay cả cúp mà anh cũng quên lấy được à, đó chính là cúp của anh đấy."

Nhắc đến đây, Thẩm Vọng Tân không khỏi nở nụ cười, cô còn nói anh à? Hôm nay anh cũng không nhìn ra cô coi trọng cái cúp của anh đến mức độ nào.

Ánh mắt Tô Tinh Dã dừng lại trên đôi môi mỏng của anh, có lẽ là bởi vì uống rượu, so với bình thường càng thêm hồng nhuận, tản ra mùi rượu nhẹ nhàng, cô không nhịn được tiến tới, hôn lên môi mỏng của anh một cái, quả nhiên mềm mại, sau khi nếm thử thì muốn rời đi.

Nhưng chuyện cô muốn nếm thử một cái rồi rời đi còn phải xem Thẩm Vọng Tân có đồng ý hay không. Đương nhiên là anh không đồng ý.

Vì thế, khi môi cô vừa lui về, đôi bàn tay thon dài đã lập tức nắm lấy gáy cô, ấn về phía mình, mạnh mẽ hôn lên, Tô Tinh Dã nếm được mùi rượu càng thêm nồng đậm.

Cô không thích uống rượu lắm, nhưng lại cảm thấy mùi rượu từ trên người anh cực kỳ thơm ngọt và thanh khiết.

Trong lúc ôm hôn, hai gò má của cô đỏ bừng lên trong nháy mắt, đôi mắt vốn đang nhắm lại bắt đầu không khống chế được liếc nhìn xuống, nhưng anh vẫn không buông cô ra, lại qua một thời gian thật lâu sau, cuối cùng anh cũng buông tha cho cô, vươn ngón tay cái nhẹ nhàng cọ xát đôi môi ướt át của cô. Trên người cô mang theo mùi hương sữa tắm thơm ngát khiến người ta mê mẩn, giọng anh khàn khàn mà cất tiếng, “Tắm nhé?”

Tô Tinh Dã tựa vào người anh, bởi vì bị hôn một thời gian dài như vậy nên đuôi mắt mơ hồ có hơi ửng hồng mang theo một tầng nước mỏng, giọng nói mềm mại "Ừ" một tiếng.

Thẩm Vọng Tân cười cười, liếm môi, "Vậy anh đi tắm trước?”

Tô Tinh Dã "ừ" một tiếng, ngoan ngoãn đi xuống khỏi đùi anh. Lúc đứng dậy, Thẩm Vọng Tân đột nhiên rên một tiếng, cô nhất thời căng thẳng nhìn về phía anh, hoảng sợ, dáng vẻ giống như đã làm sai chuyện gì.

Thẩm Vọng Tân thấy dáng vẻ này của cô thì không thể không bật cười, đưa tay nhéo hai má cô, "Tắm xong tính sổ với em.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio