Sự việc có con rắn khổng lồ trong học viện nhanh chóng được truyền ra, bởi lòng gan dạ và mạo hiểm của mình, Tom kiếm thêm về cho nhà Slytherin điểm. Vừa về đến phòng sinh hoạt chung, hắn đã được vô số học sinh nhiệt liệt hoan nghênh, mặc dù bề ngoài luôn nở nụ cười nhưng thực chất trong lòng hắn cực kì khó chịu. Không những tổn thất thú nuôi của Salazar mà hắn còn bại lộ một phần thực lực do cứu tên nhóc quỷ Harry, cây kiếm Gryffindor vất vả tìm được lại bị Dumbledore viện cớ là đồ tổ tiên để lại nên đưa cho ông ta giữ. Bao công sức đều đổ sông đổ biển, thuộc hạ cũng không vũ khí cũng không, thử hỏi có đáng ăn mừng không ?
Hắn tức giận thầm nghĩ, tuy nhiên hắn không vui cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tâm trạng người khác cả. Kể từ lúc lão ong mật trở thành chủ nhiệm nhà Gryffindor, Slytherin đã có một đoạn thời gian bị chèn ép rất dài, lần này Tom xem như đã lập chiến công vô cùng lớn. Nhưng lại có một người cảm nhận được bầu không khí bất thường của Tom- Abraxas Malfoy, không biết tại sao hắn cảm thấy nụ cười của Tom có chút khó coi. Tom nắm chặt tay về phòng, Abraxas lặng lẽ đi theo "Làm sao thế ? Trông cậu có vẻ không được vui lắm ?"
"Tôi có nên nói không hổ là người nhà Malfoy không ?" Tom cười cười "Dumbledore quả nhiên ngày càng gian xảo."
"Cậu chịu thiệt ?"
"Không sai." Tom hừ lạnh một tiếng, nhìn Harry đang yên lặng ngủ trong nôi "Đều là tại mi đấy, tên nhóc đáng ghét."
Abraxas mỉm cười, mái tóc bạch kim đung đưa vài cái "Giáo sư Dumbledore dù sao hiện nay cũng là bạch phù thuỷ vĩ đại, cậu đấu không lại ông ấy là chuyện bình thường thôi mà."
"Vậy sao..." Hắn nheo mắt nguy hiểm "Phép thuật không phân biệt tốt xấu, kẻ nào mạnh thì kẻ đó có quyền quyết định, chỉ đơn giản vậy thôi. Do đó vấn đề bây giờ tôi gặp phải chính là số tuổi, một đứa trẻ tuổi, liệu có bao nhiêu người chịu lắng nghe nó nói đây ngài Malfoy ?"
"Cái này tôi cũng vô pháp, dù sao người lớn tuổi dễ tạo lòng tin với kẻ khác hơn." Abraxas rót cho mình và Tom một tách trà "Tuy nhiên tôi khá ngạc nhiên, một con rắn lớn như thế cậu lại có thể giết chết được nó."
Nếu có cơ hội, hắn căn bản không cần phải giết con rắn ấy, nghĩ đến điều này Tom hơi buồn bực, sau này nhất định sẽ tính cả vốn và lời với lão già chết tiệt kia. Nhưng nói là một chuyện còn làm được hay không lại là chuyện khác, hiện tại trong nhà Slytherin số người nguyện đầu quân theo mình còn rất ít, Abraxas cũng từng đề cử hắn nên làm huynh trưởng để dễ chiêu dụ thêm nhưng do vài nguyên nhân hắn vẫn từ chối, xét đến cùng nội bộ trong nhà vẫn có chút lục đục. Kế hoạch cải cách toàn bộ giới phù thuỷ tại nước Đức của Grindelwald ngày càng lan rộng, cơ hồ hiện tại đã bao trùm khắp châu Âu. Chỉ sợ ngay cả Hogwarts bây giờ cũng có người của lão, Tom nghĩ đến ngày sau Grindelwald phải thất bại thê thảm thế nào dưới tay Dumbledore, chấp nhận tự giam cầm chính mình, hắn lại thấy buồn cười, Chúa tể Hắc Ám một thời tung hoành ngang dọc cuối cùng cũng chỉ có thế.
Nhưng điểm đó cũng khiến hắn nghĩ đến một kế hoạch hay, tại sao lại phải chờ Grindelwald thất bại trong khi hắn có thể lợi dụng lão để kiềm chế lão Dumbledore ? Suy xét đến mối quan hệ tình cảm mập mờ giữa hai lão, nói không chừng kế hoạch này có thể thành công. Nhưng mà, tuy hắn đã nghĩ được kế hoạch nhưng có một vấn đề khiến hắn vướng bận đó là thời gian đến nước Đức rất lâu, ai có thể thay hắn chăm tên nhóc Harry này ?
"Abraxas, anh thích con nít sao ?" Đột nhiên, Tom quay đầu lại hỏi.
"Con nít ?" Ngài Malfoy có chút ngây người "Ồ, Tom, tôi vẫn còn trẻ lắm !"
"Ai nói về việc anh muốn có em bé hay không ? Tôi chỉ muốn hỏi là anh có hứng thú giúp tôi trông coi Harry mùa Giáng sinh này được chứ ? Anh biết đấy, nó chỉ mới có tuổi hơn nữa còn là một phù thuỷ, tôi sợ nếu đem nó về cô nhi viện sẽ bị người khác thương tổn do kỳ thị và sợ hãi."
"Đương nhiên, cũng khá hợp ý tôi, cha mẹ chỉ có mỗi đứa con trai là tôi, tôi vẫn luôn mong muốn có một đứa em để chơi đùa, tuy nhiên Giáng sinh cậu tính đi đâu sao ? Cậu mới có tuổi thôi đó, một mình đi du lịch cũng không phải là chủ ý tốt đâu. Thứ lỗi tôi nói thẳng, trên người cậu cũng không có nhiều tiền, tuy đối với phù thuỷ chúng ta mà nói tiền bạc không phải là vấn đề gì lớn."
"Tôi muốn đến nước Đức." Tom cười đắc ý, thành công khiến Abraxas triệt để ngu người, vài giây sau người nào đó hoảng hốt hét lên "Cậu bị điên rồi !"
..
Grindelwald sẽ có lúc cảm tạ sếp của tui (¬‿¬)