Cuối cùng, Dumbledore ra mặt, ông đề nghị Nicolas ở lại Hogwarts trở thành giáo sư dạy học một thời gian, nhân tiện có thể dạy thêm cho Harry về luyện kim và độc dược. Đối với ý kiến của lão, Tom miễn cưỡng đồng ý, bất quá ánh mắt hắn đối với Nicolas cùng Dumbledore vẫn thờ ơ lạnh nhạt cùng khó chịu, Tom cảm thấy mọi phản kháng của hắn đều đã bị lão già kia tính sẵn hết. Nhưng muốn hắn đem bánh bao nhỏ giao ra thì không có cửa đâu.
Xoa mái tóc đen nhánh của Harry đang nằm trong ngực, Tom dự định sẽ đến thư viện một chuyến để mượn thêm một cuốn sách cho thằng nhãi này giết thời gian. Chẳng qua, vào lúc hắn đến nơi liền thấy một kẻ nhà sư tử không thể quen thuộc hơn.
Tom không ưa Gryffindor, dường như nó đã trở thành bệnh chung của Slytherin luôn rồi, một đám sư tử không biết động não, không có tính kỉ luật, hơn nữa suốt ngày lại thích vướng vào rắc rối.
Tom nhìn người kia, lại nhìn nhìn bánh bao không khỏi nghiến răng tự nhủ , đây là ông nội của Harry phải kiềm chế. Nghĩ đến điều này trong lòng Chúa tể Hắc ám có chút bực dọc, đời ông và đời cháu đều đáng ghét như nhau.
Charlus vào lúc Tom tiến vào đã phát hiện ra. Dạo gần đây Tom cực kì nổi tiếng trong trường, không phải bởi vì là một phù thủy máu lai, càng không phải do thân phận thủ lĩnh Slytherin trẻ tuổi nhất mà là do đứa nhóc khoảng tuổi hắn luôn ôm theo bên mình.
Charlus nhìn chăm chú đứa bé đang im lặng mút ngón tay nằm ngủ trong ngực Tom, hình như bản thân hắn điên rồi như thế nào lại thấy nhóc con này thật đáng yêu, lại còn rất muốn ôm hắn một cái.
Merlin trên cao, nó thuộc nhà Slytherin đó ! Mình có phải đã uống nhầm độc dược hay không mà lại có cái loại cảm giác này. Charlus lúc này hung hăng vò đầu suy nghĩ.
Biểu cảm của Charlus Potter hiển nhiên Tom đã quan sát hết, tuy rằng việc đó mang tính giải trí khá cao, nhưng trên thực tế, Tom cũng cảm thấy rối rắm, hắn tùy tiện vươn tay lên giá sách lấy một cuốn, không yên lòng mà thấp thỏm, đương nhiên, khiến hắn suy nghĩ nhiều hơn là đứa nhỏ trong lồng ngực.
Hắn hoàn toàn vĩnh viễn không thể quên ngày định mệnh hôm đó, từ sau vụ nổ mạnh kia vào khoảnh khắc nhìn thấy Harry nằm bên cạnh, hắn biết cuộc đời mình chắc chắn sẽ đảo lộn. Tom rốt cuộc vẫn không hiểu rõ chuyện xảy ra với mình, nếu hắn là linh hồn trọng sinh sống lại vậy thằng nhãi này là trường hợp gì ? Lỡ đâu thời điểm Charlus Potter trưởng thành cưới vợ sinh con, Harry có bị ảnh hưởng gì bởi thời không không ? Thậm chí nếu mọi chuyện diễn ra theo dòng chảy lịch sử xuất hiện một Harry khác thì thế nào ?
Xuất hiện người giống nhau như đúc, chắc chắn là trái với lẽ thường.
Nếu ngăn cản mọi việc tiếp tục phát triển, giả như hiện tại giết Charlus Potter, hoặc là không để James Potter kết hôn có ảnh hưởng đến lịch sử diễn ra hay không, hoặc là đứa bé trong ngực mình sẽ gặp phải biến cố, thậm chí một ngày nào đó sẽ biến mất ?
Tom lo lắng, nếu đứa bé này rời xa mình, mình sẽ như thế nào đây ? Nếu như tương lai nó biết mình là kẻ địch hại chết cha mẹ nó, nó sẽ hành xử như thế nào ?
Mà Tom không hề biết rằng rất nhiều năm về sau, hắn hoàn toàn không cần phải bận tâm vấn đề đó bởi kẻ ngốc nào kia hoàn toàn không quan tâm thậm chí còn muốn dụ dỗ hắn lên giường.
Lâu lắm Tom mới gặp một vấn đề khiến đầu óc hắn phải rối bời, nhưng mà tình huống này chỉ kéo dài mấy phút đã bị một âm thanh rất lớn làm Tom bừng tỉnh.
Là Rubeus Hagrid, một kẻ bán khổng lồ.
Người này Tom có ấn tượng rất sâu, trong trí nhớ của hắn, Rubeus là mang một kẻ mang nửa dòng máu người khổng lồ mà hắn chán ghét vô cùng, hơn nữa Rubeus đối với đám sinh vật chết tiệt luôn nhiệt tình yêu thương, tựa như con nhện mà hắn đang lén nuôi.
Tên này không những không hiểu lễ nghi còn vô cùng thô tục. Lúc trước mình có thể thành công đuổi hắn đi, như vậy bây giờ chắc chắn cũng có thể làm được.
"A ! Đây không phải Tom Riddle của Slytherin sao ? Đứa trẻ trong ngực ngươi nhìn thật đáng yêu, có thể cho ta ôm một cái không ?" Có thể là bánh bao nhỏ mình đang ôm quá sức đáng yêu, hắn từ xa liền hướng sang phía bên này.
Tom vội vàng nhảy dựng lên, sợ cái người to lớn này không chỉ đụng mình ngã, mà còn đè lên Harry đáng thương, hắn và đứa bé còn một chút vấn đề, hắn không muốn mình còn chưa kịp giải quyết đã bị bán khổng lồ kia thương tổn, "Rubeus Hargid, đừng chạm vào ta hay đứa trẻ trong ngực ta !", hung tợn trừng hắn, Tom hận bây giờ không thể cho cái người cao to không biết nặng nhẹ một cái Crucio.
"Ha ha, ta chỉ nhìn xem thôi !" Não so với toàn thân cao lớn hoàn toàn trái ngược, Hagrid nhìn không ra thiếu niên tóc đen gầy yêu trước mắt đang rất không hề chào đón mình, "Ta có thể ôm hắn một cái được không, đây là lần đầu tiên ta thấy một đứa trẻ !"
"Đứa trẻ này không phải đồ chơi, Hagrid, nếu ta nhớ không nhầm, ngươi nên đi chơi cùng cái vật trong tủ âm tường thì thích hợp hơn đấy." Gắt gao ôm đứa trẻ trong lòng, lại trừng mắt tên không biết thức thời này, Tom xác định từ sau mình sẽ rời xa thư viện, nếu muốn đọc sách, nơi nghiên cứu của Slytherin là một nơi khá tốt.
"Ngươi biết Aragog ?" Ánh mắt Hagrid lập tức tỏa đáng, bắt chặt tay Tom, "Ngươi cũng thấy nó thực đáng yêu đúng không ?"
Hẳn là đáng yêu ?! Vừa liều mạng rút tay về, trong đầu Tom đang gào thét ầm ỹ.
Mình một chút cũng không muốn nghe đề tài về con nhện ghê tởm kia, tuyệt đối không !
"Ta không có hứng thú, buông, Hagrid !"
..
Mặc dù sếp sống lại nhưng nên nhớ sếp vẫn chính là Voldemort kẻ ghét máu lai cực kì, sếp có thể thay đổi với Harry và John nhưng không có nghĩa sẽ thay đổi với mọi người nên thái độ thù ghét với Hagrid là điều không thể tránh ┐(︶▽︶)┌