Ba ngày sau, Dumbledore mang đến câu trả lời, và Tom không ngờ rằng Hogwarts thế nhưng lại đồng ý để hắn đem theo đứa nhóc này. Nhìn Harry trong lòng, Chúa tể Hắc ám nhịn không được nhéo má ai kia một cái "Nhớ cho kĩ, mi chính là người hầu trung thành nhất của ta đấy Potter."
Giống như năm đó, hắn lặng lẽ đi theo Dumbledore đến Hẻm Xéo, thật sự mà nói lão ong mật chính là một kẻ có tư tưởng phong phú và ngôn ngữ hài hước, nếu không đề cập đến việc đối địch giữa các Bạch và Hắc phù thuỷ thì ông ta chính là một giáo sư tài giỏi và vĩ đại. Bản thân hắn lúc trước học các tiết của ông đều biết thêm được rất nhiều điều. Tuy nhiên, cái này giờ cũng không còn quan trọng vì thời gian tới còn rất dài, ngoài ra, hắn nhớ rằng hình như Dumbledore trong lúc này đang có vấn đề gì đó với Grindelwald, mà Grindelwald...
"Riddle, con đang cười gì vậy ?" Dumbledore nhìn Tom Riddle gắt gao đi sát phía sau mình nhịn không được hỏi "Có chuyện gì buồn cười lắm sao ?"
"Không, thưa ngài, con cảm thấy rất tốt, đặc biệt là việc con có thể đến nơi này." Ánh mắt lộ rõ sự hưng phấn nhìn chằm chằm vào Dumbledore "Giáo sư, ngài không cảm thấy như thế sao ?"
Dumbledore không hiểu vì sao bản năng cho rằng thiếu niên trước mắt không hề vô hại như vẻ bề ngoài, nhưng thấy biểu hiện ham học cuồng nhiệt, không lẽ thiếu niên này sẽ được phân vào nhà Ravenclaw. Gương mặt ông hơi nhăn lại, tuy nhiên không nói gì cho đến khi cả hai người bước vào tiệm đũa phép.
Tom vừa đi vào liền cảm nhận được mùi gỗ đa dạng tràn ngập trong không khí cùng dao động phép thuật mờ nhạt xung quanh, đũa phép của hắn, cuối cùng hắn cũng đợi được khoảnh khắc này.
"Oh, Albus Dumbledore, lâu lắm rồi ông không có tới đây nha." Ollivander từ bên trong bước ra, mỉm cười "Xem ra ông còn mang theo cả một vị khách nhỏ nữa."
"Đúng thế Ollivander, đứa nhỏ này vào tháng sẽ trở thành học sinh của Hogwarts." Dumbledore đem Tom từ phía sau kéo đến "Ta nghĩ hắn nên có một cây đũa phép, vì thế việc này ta hẳn nên giao lại cho chuyên gia nhỉ ?"
"Đũa phép ? Mái tóc đen của nhóc đẹp đấy, còn giờ nhóc quen dùng tay nào ? Trái hay phải ?"
"Tay phải thưa ngài." Một chút bất an cùng chờ mong, Tom nhìn Ollivander dùng thước đo đạc lung tung trên người, hắn kiên nhẫn chờ đợi người bạn của hắn một lần nữa quay trở về.
"Thử cây này xem ? Vẫy nhẹ một chút là được !"
Bùm...
Đũa phép nổ tung khiến một lớn một nhỏ dính đầy tro đen và khói bụi. Ollivender huơ tay, ngay lập tức đoạt lại đũa phép "Cái này không được. Thử cái này xem !"
Tay một lần nữa vung lên, từ đầu đũa phun một đống bùn đất khiến Dumbledore không thể ngồi yên như cũ.
Chỉ có mỗi Ollivander vẫn hứng thú vây quanh bạn nhỏ Tom thật lâu "Không tồi, không tồi, lâu lắm rồi ta mới thấy có một vị khách hàng khó tính như vậy !
Tuy rằng Chúa tể Hắc ám rất muốn châm chọc việc năm đó lão cũng nói hắn như thế, mà hiện tại lời thoại cũng chả thay đổi gì nhưng nhìn bộ dáng vội vã hết leo lên rồi bò xuống của lão bây giờ, hắn nghĩ mình vẫn nên im lặng ngoan ngoãn thì hơn.
Ollivander từ trong chiếc rương đặt phía cuối lấy ra một hộp đũa phép, gương mặt không hề mệt nhọc mà nhiều hơn là phấn khích "Nào khách hàng bé nhỏ khó tính của chúng ta, lại đây thử cây đũa này xem ?"
Nhìn chiếc hộp mở ra, Tom lập tức trầm mặc như ngưng thở, đúng rồi, là nó, cây đũa phép nhiều lần vào sinh ra tử với hắn kiếp trước. Tom hít một hơi thật sâu, cầm lấy đũa phép, một cỗ nhiệt độ ấm áp chạy từ đầu ngón tay lan đến toàn thân, đầu đũa loé lên tia sáng xinh đẹp chiếu sáng toàn bộ tiệm đũa phép.
"Tuyệt vời !" Ollivander phi thường vui mừng, sau đó nhìn Dumbledore nói "Albus ông nói đây có phải hay không là cơ duyên ? Ta nhớ rất rõ lông đuôi của thú cưng ông được chia ra để làm hai cây đũa phép, ngày hôm nay đứa nhỏ này cầm đi một cây, không biết cây còn lại sẽ thuộc về đứa trẻ đặc biệt nào nữa đây."
Đáng ghét, vừa nghĩ đến lông đuôi của con chim đỏ ngốc nghếch chết tiệt kia hắn liền cực kì khó chịu nhưng bên ngoài vẫn giữ vẻ mặt ôn hoà vô hại "Thưa ngài, đũa phép này là làm từ lông thú cưng của giáo sư Dumbledore sao ?"
"Đúng thế, con thú cưng ấy tên là Fawkes, một con phượng hoàng. Ta dùng lông của nó để làm ra hai cây đũa, hiện tại con đang giữ một trong hai cây ấy. Không biết con cùng Albus sau này có số phận thế nào nên mới có cơ duyên trùng hợp đến như vậy !"
Chúa Tể Hắc Ám cũng không có đem lời nói Ollivander để trong lòng, hắn vuốt ve đũa phép, nghĩ về sau phải làm như thế nào để có được tiếng nói ở Slytherin - phương pháp nhanh nhất có sức mạnh chống lại Dumbledore.
Luật lệ của Hogwarts khá lạ lùng, rõ ràng có thể thông qua các cách khác như dùng bột Floo hoặc chổi... để đến trường thế nhưng lại muốn tất cả học sinh tập trung ở sân ga ¾. Đời trước hắn không hề để ý đến điều này nhưng sau khi quay trở lại hắn liền mơ hồ phát hiện dường như nhà ga cùng nón phân loại có cùng chung chức năng. Tuy nhiên hắn cũng không lo lắng, đã là Slytherin thì vĩnh viễn là Slytherin.
Harry ngoan ngoãn nằm ngủ duỗi thẳng hai chân, nó không hề biết rằng sắp sửa đây nó sẽ trở thành học sinh ít tuổi nhất từ trước đến giờ của học viện Hogwarts.
..