Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Vịt
"Vậy anh giải thích." Tay Hạ Bạch lại sờ lên cổ anh.
Địch Thu Hạc rũ mắt, hơi dựa tới trên người cậu, biểu tình dịu ngoan nghe lời vô cùng.
Sau đó Hạ Bạch phát hiện da dưới tay nhiệt độ đang từ từ lên cao.
"Anh......" Hạ Bạch im lặng thu tay lại, cúi đầu nhìn anh chằm chằm, "Em sờ cổ anh một tí, anh......"
Địch Thu Hạc liếc ngực áo sơ mi của cậu, tiếp tục dựa tới trên người cậu, "Tiểu cẩu tử...... Em vừa rồi có phải đi nghịch nước hay không?" Áo sơ mi sắc dụ gì gì đó, nam nhân bình thường nào chịu được.
Nghịch nước? Không, cậu mới không ngây thơ như vậy, cậu vừa rồi chính là tưới chậu cây vừa mua...... Ngực đột nhiên trực tiếp bị tóc đối phương quét qua, thân thể Hạ Bạch tính phản xạ run lên, cúi đầu vừa nhìn, mới phát hiện ngực áo lúc tưới nước không cẩn thận làm ướt một mảnh, mà nút áo kia hiện tại đã bị Địch Thu Hạc cọ mở, có tóc chui vào.
Cậu mi tâm nhảy lên, sâu kín hỏi, "Cọ thoải mái lắm sao?"
Địch Thu Hạc không biết xấu hổ bỏ máy tính ra, xoay người ôm lấy cậu, hơi thẳng người lên, ngửa đầu hôn cổ và xương quai xanh của cậu.
Hạ Bạch đứng bất động mặc anh hôn, tay sờ lên sau ót anh, từ từ hướng xuống, xoẹt qua cổ, mơn trớn sống lưng, vén lên vạt áo trong, duỗi tới bên trong.
Địch Thu Hạc da thịt căng thẳng, hôn tới càng kích động, tay bắt đầu hạnh kiểm xấu sờ loạn.
Tay Hạ Bạch tiếp tục đi xuống, thăm dò vào lưng quần, câu mép quần lót đàn hồi, càng sờ càng không phải chỗ.
"Tiểu cẩu tử......" Địch Thu Hạc dừng lại động tác hôn, trán đỡ trên người cậu, hô hấp càng thêm ồ ồ, nhiệt độ trên người cao tới bỏng người, tay tặc khiêu mở dưới áo cậu.
Hạ Bạch híp mắt, niết một khối thịt mông của anh, không chút do dự cấu xuống.
Thân thể Địch Thu Hạc cứng đờ, từ từ thu hồi cái tay đã duỗi tới trong áo.
"Lạnh sao?"
Tay Địch Thu Hạc duỗi về phía sau, sờ sờ bộ vị bị thương, gật đầu.
"Đi rửa bát, không được đập vỡ đĩa." Hạ Bạch ôm ngực, ra hiệu phòng bếp.
Địch Thu Hạc thật sâu nhìn cậu một cái, ngoan ngoãn đứng dậy đi vào bếp.
Hạ Bạch chờ anh rẽ vào bếp sau đó mới phá công gục trên ghế salon hung hăng cười một trận, sau đó cầm lấy Pocket PC trên ghế salon lật lật tài khoản weibo của mình, quét một cái bình luận dưới weibo Địch Thu Hạc đăng, như có điều suy nghĩ.
Kiếp trước Địch Thu Hạc là lúc 《Tiên đồ》 gần chiếu mới một lần nữa trở lại tầm mắt công chúng, mà kiếp này anh ở 《Tiên đồ》chỉ là xác định muốn năm sau lúc khai máy liền hướng công chúng công bố chuyện này, có thể thấy anh kiếp này đang trong đấu tranh với Địch gia Tần gia, sớm đã chiếm cứ thượng phong.
Dựa theo tình huống hiện tại phát triển, Địch Thu Hạc hẳn sẽ không lại giống như kiếp trước......
Trong đầu lại lần nữa hiện lên hình ảnh đối phương rơi lầu, tay cậu cầm máy tính căng chặt, nụ cười trên mặt từ từ biến mất, cúi đầu sờ sờ màn hình máy tính, trong lòng đột nhiên toát ra chút cảm giác khủng hoảng mặc dù nhạt nhưng không thể bỏ qua.
Nếu Địch Thu Hạc kiếp này vẫn như cũ chạy không khỏi vận mệnh, giống như kiếp trước anh niên tảo thệ, vậy cậu nên làm gì bây giờ?
Trọng sinh đã qua nửa năm, cậu cũng đã lên con đường hoàn toàn khác với kiếp trước, cuộc sống sau này chắc hẳn có thể đặc sắc hơn thuận lợi hơn kiếp trước, tựa hồ không có Địch Thu Hạc cũng có thể trải qua rất tốt...... Nhưng chỉ là tựa hồ mà thôi, tối thiểu hiện tại cậu đã hoàn toàn não bổ không ra cuộc sống không có Địch ba tuổi sẽ ra làm sao.
Tắm rửa xong đi ra ngoài, Địch Thu Hạc tựa vào trên khung cửa nhìn bộ dạng Hạ Bạch tựa vào trên giường lật album ảnh, câu câu khóe môi, tiến lên vén chăn ngồi vào bên cạnh cậu, duỗi cánh tay ôm eo cậu.
Hạ Bạch nghiêng đầu nhìn anh một cái, chủ động nghiêng đầu hôn môi anh, sau đó thu hồi tầm mắt tiếp tục lật album ảnh.
Địch Thu Hạc bị hôn tới sửng sốt, sau khi hoàn hồn trước tiên thỏa mãn cười cười, sau đó lập tức thuận cột leo lên sáp qua hôn má và lỗ tai cậu một chút, tựa vào trên bả vai cậu, vừa bồi cậu xem album ảnh vừa nói, "Hai ngày nữa anh có công việc, phải đi ra ngoài một ngày, em muốn đi cùng anh hay muốn về trường học tiết ôn tập?"
Hai ngày nữa?
Tay Hạ Bạch lật album ảnh ngừng lại, cũng không ngẩng đầu, bình thản nói, "Công việc gì? Lúc trước làm sao không có nghe anh nói."
"Là quay quảng cáo phát ngôn Bison, hôm nay mới thông báo cho anh mà. Hình Thiệu Phong còn chưa đi làm, không có người đại diện giúp anh quản lý, cho nên công tác của anh sắp xếp thời gian sẽ có chút không quy luật." Địch Thu Hạc giải thích, cọ bả vai cậu, "Cho nên anh mới hỏi em có muốn đi hay không, quay quảng cáo ban ngày là có thể hoàn thành, buổi tối còn có thể gọi Ngưu Tuấn Kiệt cùng nhau ăn bữa cơm, em lúc trước không phải nói muốn cùng đi ra ngoài chơi với bạn cùng phòng sao?"
(Vịt: Tui đã chuyển từ "Trâu Rừng" sang Bison cho sang rồi nhe =)))) Chứđể Trâu Rừng hơi hạđẳng cấp của nhà bạn Kiệt với anh Hạc =))))
"Ăn bữa cơm đã gọi là chơi?" Hạ Bạch lé mắt nhìn anh, đóng album ảnh, "Bàn tính nhỏ gẩy phải thật vang, ăn cơm là ăn cơm, chơi là chơi, cũng không thể nói hợp làm một. Em nói chơi là chuẩn bị tìm thời gian mời bọn họ tới nhà tụ tập, nhận thức chút, anh cho rằng là cái gì?"
Địch Thu Hạc nghe vậy ngừng lại, khóe miệng nhếch lên thật cao lại miễn cưỡng đè xuống, hôn cậu một cái nói, "Vậy em định thời gian với bọn họ, anh đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, chúng ta ở nhà làm một party BBQ cho bọn họ."
Quỷ ấu trĩ.
Hạ Bạch cười hừ một tiếng, lại lật mở album ảnh, coi như là ngầm thừa nhận đề nghị của anh.
Địch Thu Hạc bị cậu hừ tới tâm ngứa, tay vòng qua bên eo cậu bắt đầu ái muội hoạt động, hỏi, "Vậy em ngày đó quay chụp muốn đi cùng anh không? Ngày đó là chủ nhật, em không cần đi học, vừa vặn có thể cùng anh đi xem các nhiếp ảnh gia khác là chụp ảnh quảng cáo thế nào, vì chính mình tích lũy kinh nghiệm."
"Không đi, em muốn ở nhà ngủ nướng." Hạ Bạch thẳng thắn dứt khoát cự tuyệt, nói xong đặt album ảnh lại đầu giường, nằm xuống, vừa vặn áp tay Địch Thu Hạc ở bên dưới.
Địch Thu Hạc bị kéo tới nghiêng một cái, thấy cậu tựa hồ là bị mình làm cho xem không được album ảnh, nhịn không được cười mấy tiếng, thuận thế áp qua, từ từ hôn trán và chóp mũi cậu, sau đó hơi dừng lại ở phía trên môi, tay niết niết thịt mềm trên người cậu, giống như dỗ trẻ con cọ cậu một cái, cười nói, "Được, ngủ nhiều mới có thể lớn lên tốt, buổi tối trở lại anh dẫn em đi ăn bữa ngon."
Hạ Bạch khiêu mi, giơ cánh tay lên móc trên cổ anh, cong lên một chân cọ xát eo anh, cố ý hỏi, "Anh đây là chê em gầy, sờ không có xúc cảm?"
Lùi một cái, tư thế hai người liền trở nên có chút ái muội.
Ánh mắt Địch Thu Hạc trở nên sâu, dứt khoát thả lỏng thân thể triệt để áp trên người cậu, cắn chóp mũi cậu, nguy hiểm nói, "Tiểu cẩu tử, em cũng biết, thân thể em, anh sờ thế nào cũng không đủ." Vừa nói dịch chuyển tay áp sau lưng cậu, ái muội sờ lên xương bướm () của cậu.
(() Xương bướm: Là xương nhô ra sau lưng. Xem ảnh minh họa)
Trong lòng còn lưu lại cảm giác khủng hoảng lúc trước nhớ lại hình ảnh đối phương rơi lầu, Hạ Bạch nhận thấy được rục rịch của anh, mềm lòng, tay thả lỏng, sờ sờ khuôn mặt anh tuấn của anh, ngửa đầu hôn anh một cái, thấp giọng nói, "Em nói rồi, chúng ta phải tiến hành tuần tự, hôn chúng ta đã rất quen, cái kia...... Thật sự làm em vẫn còn chưa chuẩn bị tâm lý, nhưng dùng tay...... Có thể."
Địch Thu Hạc nghe vậy hô hấp cứng lại, thu chặt lực đạo để cho cậu áp vào trên người mình cảm thụ kích động của mình, khàn khàn nói, "Thật sự có thể?"
Hạ Bạch dùng hành động đáp lại.
Người yêu đều chủ động như vậy, nhịn nữa tiểu Thu Hạc sẽ phải phế đi, Địch Thu Hạc quyết đoán đổi bị động thành chủ động, áp trụ người trong lòng kịch liệt hôn, tay sờ mò cởi nút áo đồ ngủ của cậu.
Trong bình luận Weibo Địch fan vừa ló đầu, đám netizen rốt cục biết được người mượn weibo Hạ Bạch là ai, tiện đà lại nghĩ tới chuyện Địch Thu Hạc lần trước mượn weibo Hạ Bạch công bố vứt bỏ quyền thừa kế Hoàng Đô, bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu.
Xem ra quan hệ của Địch Thu Hạc và Hạ Bạch quả thực rất tốt, weibo của mình xóa rồi, chờ có đại sự muốn tuyên bố, liền dứt khoát tính toán bớt việc mượn của học đệ.
Cũng có hắc tử không ưa một mảnh tiếng ủng hộ trong bình luận, chê cười nói Địch Thu Hạc có làm ra vẻ, lúc trước già mồm cãi láo vô cùng, bị hắc một lần liền xóa weibo, hiện tại không có quyền thừa kế của Hoàng Đô, vì kiếm tiền lại xám ngắt trở lại giới giải trí. Bây giờ phim truyền hình mới sắp tuyên truyền, còn mượn weibo người khác tuyên truyền bộ này, lăn qua lăn lại, không phải không bỏ xuống được miếng bánh ngọt weibo lớn như vậy?
Bọn họ hết sức khẳng định hành động Địch Thu Hạc hiện tại mượn weibo Hạ Bạch là thử nước, qua không bao lâu nữa liền sẽ trở lại weibo.
Loại ngôn luận này vừa ra, đám Địch fan liền nổ, phản bác: Thứ nhất, hồi đó Địch Thu Hạc lúc xóa weibo nói chính là sau này có cơ hội sẽ quay lại, cũng không nói muốn triệt để rút lui khỏi weibo! Thứ hai, Hạ Bạch ngay từ lúc sinh nhật Địch Thu Hạc đã đăng weibo, ám hiệu Địch Thu Hạc đang chuẩn bị tác phẩm mới, muốn mở ra thiên chương mới, hiện tại người ta thật sự mở rồi, trở lại thông báo một chút với fan vẫn luôn lo lắng chờ đợi, trấn an tâm fan một chút không được sao? Thứ , hai sư huynh đệ người ta quan hệ tốt, tốt tới mức weibo có thể dùng chung, làm sao ngươi ghen tỵ a? Không được a? Hơn nữa, Địch Thu Hạc có trở lại weibo hay không liên quan tới ngươi cái rắm! Địch fan bọn họ vui sướng Địch Thu Hạc trở lại, cho dù anh không trở lại bọn họ cũng sẽ tiếp tục ủng hộ anh, liên quan cái rắm tới hắc tử ngươi!
Đám hắc tử đại khái cũng không nghĩ là lực chiến đấu của Địch fan mạnh mẽ như vậy, bình thường mềm mềm manh manh rất thấp điệu, xé tới người ai cũng hung mãnh như vậy, an tĩnh phút chốc sau đó yếu ớt phản bác: Người mượn weibo lại chưa nói mình là ai, các người chạy tới dò số nhập tọa làm gì? Đạo diễn Lâm Mặc sẽ dùng một ngôi sao nam hết thời biến mất khỏi giới giải trí nửa năm làm nam chính? Nằm mơ nhé! Hạ Bạch bạn bè nhiều như vậy, vạn nhất mượn weibo không phải Địch Thu Hạc? Đám Địch fan có phải cao hứng quá sớm hay không? Thật là mặt dày, chỗ tốt gì cũng dám nhận lên người thần tượng nhà mình.
Đám Địch fan cũng là kinh sợ, chưa từng gặp qua hắc tử nào quấy nhiễu như vậy, há muốn phun lại, nhưng nhớ tới lúc trước trong weibo kia cũng không có bất kỳ lời nào có thể chứng minh thân phận người đăng post, lại nuốt xuống kìm nén lời phun người, giận tới gẩy bàn phím.
Cả weibo này, có thể cùng Hạ Bạch tốt tới múc động vào weibo của Hạ Bạch, ngoại trừ Thu Thu nhà bọn họ còn có ai! Còn có ai! CP Hạc Hạ của bọn họ là giả sao! Ngay cả CP Quân Hạ đều không qua được bọn họ, Hạc Hạ vương đạo được chứ!
Lúc Địch fan giận tới mức muốn hắc hóa, đạo diễn Lâm Mặc forward weibo này của Hạ Bạch, sau đó @ weibo chính thức bộ phim truyền hình《Tân đồ》vừa đăng ký, cảm ơn một chút ủng hộ của bạn bè các giới, mong đợi lần hợp tác này cùng Địch Thu Hạc, trong ngôn ngữ đối với Địch Thu Hạc rất là thân thiết sùng bái.
Đám Địch fan cuồng hoan, ba ba ba đánh mặt hắc tử. Hắc tử bị đánh mặt, an tĩnh một trận, lại không cam lòng lại lần nữa nhảy lên, bắt đầu liều chết níu lấy Địch Thu Hạc không có quyền thừa kế Hoàng Đô, cho nên chạy trở lại giới giải trí ôm tiền không buông, nói anh kỳ thực bên ngoài kim nhứ () bên trong thối rữa, bản chất cũng chỉ là thiếu gia quần áo lụa là không chịu được khổ chuyến kiếm tiền của fan. Địch Thu Hạc anh thật sự có tiền đồ, không nên trở lại giới giải trí!
(() Kim nhứ: kim là tiền, nhứ là lụa, ý câu này là bên ngoài hào nhoáng)
Đám Địch fan tức điên, vốn thần tượng trở về bọn họ cao cao hứng hứng ăn mừng, đột nhiên một đám hắc tử lòi ra, liều chết kéo bọn họ cãi nhau giội nước bẩn, chuyện tốt trong nháy mắt thành chuyện đồi bại, Địch Thu Hạc luôn thấp điệu được khen ngợi đột nhiên liền biến thành minh tinh hết thời vét tiền vì kiếm tiền liều chết túm lấy giới giải trí một mẫu ba phần này không tha, bị hung hăng trào phúng một trận.
Tức giận, siêu cấp tức giận!
Mắt thấy một trận đại chiến siêu cấp xé ép sắp bắt đầu, weibo chính thức của Đại Trạch Đầu Tư luôn luôn thấp điệu phát ra một thông báo: Người cổ quyền lớn nhất của công ty thay đổi, do Hồ Lan trở thành Phạm Đạt, đồng thời Phạm Đạt chính thức nhậm chức, đảm nhiệm chủ tịch của Đại Trạch.
Thông báo này sau khi ban bố, weibo của Hoa Đỉnh bởi vì đoạt hạng mục khu C của Hoàng Đô mà bị quần chúng ăn dưa biết rõ hỏa tốc forward weibo này, trước tiên chúc mừng Phạm Đạt một phen, sau đó @ Hạ Bạch, để cho cậu chuyển lại cho Địch Thu Hạc, nói ông ngoại ruột của anh hiện tại là ông chủ của Đại Trạch, sau này anh nhưng chính là tiểu hoàng tôn của Đại Trạch rồi, Hoa Đỉnh thân là phía đối tác của Đại Trạch, sau này vĩnh viễn đều là bạn tốt và hậu thuẫn của Địch Thu Hạc.
Weibo này vừa ra, dư luận một mảnh ồn ào.
Tình huống gì đây? Chủ tịch tân nhiệm của Đại Trạch là ông ngoại của Địch Thu Hạc? Trước kia làm sao chưa từng nghe qua cái tin tức ông ngoại này? Ông ngoại này là lai lịch gì? Đại Trạch Đầu Tư lại làm gì?
Lòng hiếu kỳ cùng một chỗ, đám netizen liền tự phát bới lên, bới bới, liền phát hiện ông ngoại của Địch Thu Hạc thật sự rất lợi hại, ngay từ lúc mấy thập niên trong nước còn khắp nơi mất mùa đã ra nước ngoài kiếm được tiền nằm cả đời cũng không tiêu hết, sau đó vừa du lịch các quốc gia vừa lập gia đình tiếp tục kiếm tiền, Hoàng Đô của Địch gia có thể thành lập, sau lưng cư nhiên cũng có bóng dáng của ông.
Bây giờ đại lão từ sau khi con gái kết hôn liền mai danh ẩn tích này đột nhiên tái xuất giang hồ, vừa xuất hiện chính là chủ tịch, cũng cao điệu cùng Hoa Đỉnh đối đầu với Hoàng Đô quan hệ hợp tác, tình hình trong đó, thật sự vi diệu.
Bới xong Phạm Đạt, đám netizen lại bới Đại Trạch, càng kinh hãi.
Đờ mờ! Đại Trạch Đầu Tư này thật là lợi hại! Mấy năm nay trong nước rất nhiều hạng mục nổi danh cư nhiên đều là bọn họ đầu tư, ngay cả Hoàng Đô cũng trong phạm vi đầu tư của bọn họ! Sau đó đoạn thời gian trước Đại Trạch này đột nhiên ngưng hợp tác với Hoàng Đô, cổ phiếu của Hoàng Đô liền rớt thảm...... Hiện tại nghĩ cẩn thận chút, Đại Trạch này dừng lại hợp tác với Hoàng Đô, chả lẽ bởi vì Địch Thu Hạc tuyên bố thoát khỏi Địch gia?
Oaaaa, một vở kịch hào môn tựa hồ trải ra trước mắt.
Đám netizen kích động ăn dưa.
Lúc trên mạng các loại ầm ĩ, Địch Biên không biết chút nào đang hưng phấn chỉnh văn kiện, chuẩn bị đi gặp mặt với chủ tịch mới nhậm chức của Đại Trạch.
"Chủ tịch, nhị thiếu vừa gọi điện thoại tới, nói......"
"Có gì phải nói chứ, nó đánh nhau tôi để cho nó hảo hảo nghĩ lại chả lẽ sai rồi? Lời người làm cha tôi đây nói vô dụng như vậy?" Địch Biên nhịn không được mà cắt đứt lời trợ lý, cất kỹ văn kiện, chỉnh lại cà vạt một chút, cầm lấy áo khoác cau mày quát lên, "Thật là càng ngày càng không tiến bộ, đều là bị Tần gia dẫn hư! Hạ Tùng hiện tại cái bộ dạng xúc động không ổn trọng này, đâu so được với phần anh trai nó!"
Trợ Lý cúi đầu, không dám nói nữa. Gần đây chủ tịch đối với Tần gia và đứa con trai Địch Hạ Tùng này là càng ngày càng nói chuyện không giả bộ nữa, tính tình cũng càng ngày càng hỏng bét, còn thường xuyên nhắc tới Đại thiếu gia đã bỏ đi, rõ ràng trước kia lúc Đại thiếu ở đây không được coi trọng như vậy.
Địch Biên bây giờ đối với Tần gia quả thật một bụng oán khí, nếu không phải Tần gia, Hoàng Đô làm sao sẽ biến thành như bây giờ, Lưu gia như thế nào lại trở mặt với Hoàng Đô! Đĩa nhạc Điệp Du dưới danh Lưu gia rất có chút thực lực, bây giờ bởi vì Tần gia vừa xuất hiện, Hoàng Đô nhưng là tổn thất không ít cơ hội hợp tác với đối phương!
Thành sự không có bại sự có dư!
Hắn ở trong lòng khẽ nguyền rủa mấy tiếng, càng thêm bất mãn, nhớ tới chủ động câu thông của Đại Trạch, trong lòng mới miễn cưỡng dễ chịu chút, cũng lười tiếp tục nhìn tên trợ lý nhát gan hèn yếu, tự mình cầm lấy văn kiện áo khoác ra khỏi phòng làm việc.
Tới chỗ hẹn gặp mặt, Địch Biên chỉnh lại quần áo, sau khi phục vụ viên đẩy cửa ghế lô ra mang theo luật sư Vương mỉm cười tiến vào, lúc tầm mắt nhìn thấy lão nhân trên chủ vị ngẩn người, sau đó lập tức cười đến càng xán lạn, tiến lên nhiệt tình tán gẫu.
Phạm Đạt vẻ mặt lãnh đạm nhìn hắn, ngay cả người cũng không có đứng dậy, chậm rãi sửa sang lại một chút thảm trên đùi, nói, "Địch Biên, tôi quả thật rất ít cùng cậu gặp mặt, lần trước gặp nhau vẫn là lúc cậu và Liên Tú kết hôn, nhưng cậu làm con rể, thậm chí ngay cả cha vợ cũng không nhận ra, có phải có chút quá buồn cười hay không?"
Nụ cười trên mặt Địch Biên trong nháy mắt cứng đờ, bối rối phút chốc mới kịp phản ứng lời ông nói là có ý gì, không dám tin lại kinh hãi nhìn ông, từ trên xuống dưới đánh giá.
"Ngũ quan Liên Tú khá giống mẹ nó, đường nét lại giống tôi." Phạm Đạt mặc hắn đánh giá, lãnh đạm nói, đột nhiên dừng một chút, cười lạnh, "Bất quá cậu không nhận ra tôi cũng bình thường, cậu hẳn là ngay cả Liên Tú hình dạng trông thế nào đều quên rồi, trong mắt chỉ có tiểu tam với người nhà con cái tiểu tam, đâu còn có người Phạm gia chúng tôi."
"Chú, chú là Phạm, Phạm......" Địch Biên dưới nhắc nhở của ông rốt cục nhận ra ông, không tự chủ lui về sau một bước, chống tay vịn ghế tựa bên tay, mặt từ từ nghẹn đỏ, trán rỉ ra mồ hôi lạnh, "Chú, chú Phạm, chú không phải mất tích sao?" Hắn, hắn còn tưởng rằng Phạm Đạt đã sớm......
Phạm Đạt nhìn bộ dạng buồn cười này của hắn, giễu cợt nói, "Mất tích? Cậu không phải vẫn cho rằng tôi đã chết rồi sao. Địch Biên, năm đó tôi giao con gái cho cậu, cậu đáp ứng tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt, kết quả cậu chính là chăm sóc như vậy? Làm cho con bé bệnh chết không rõ không ràng, làm cho con trai của con bé bị tiểu tam bức ra khỏi Địch gia? Hay một tiếng chú Phạm, cậu đã không nhận ra bố vợ tôi đây, vậy con rể cậu đây, Phạm Đạt liền không có lí do dễ dàng bỏ qua."
Cảm giác quen thuộc càng ngày càng mãnh liệt, Địch Biên kinh hãi muốn chết, ánh mắt nhìn ông giống như đang một một thi thể từ trong đất bò ra, đại não lộn xộn hoàn toàn không cách nào tiêu hóa lượng tin tức này.
"Hoàng Đô có thể có hôm nay, Phạm Đạt tôi tự nhận không ít xuất lực." Phạm Đạt tựa vào lưng ghế, ánh mắt sâu kín nhìn hắn, tựa như một binh khí phong tàng nhiều năm đang rục rịch chuẩn bị ra khỏi vỏ, "Năm đó cậu cùng Liên Tú kết hôn, tôi là biểu đạt ủng độ đối với hôn nhân của con gái, cho con bé lượng lớn của hồi môn, cũng giao Đại Trạch cho người quản lý chuyên nghiệp quản lý, phân phó bọn họ chỉ cần Liên Tú với con của nó còn ở Địch gia, liền nhất định phải toàn lực ủng hộ Hoàng Đô. Bây giờ tôi đã trở về, Liên Tú đã sớm đoàn tụ với mẹ của nó, Thu Hạc sau này do tôi chăm sóc, Hoàng Đô này, Đại Trạch không bao giờ quản nữa."
Địch Biên nghe ông nhắc tới Hoàng Đô, lập tức hồi thần, nhất thời cũng chẳng quan tâm tiêu hóa xong những tin tức này, biến hóa sắc mặt ngồi vào đối diện Phạm Đạt, bày ra một bộ dạng kinh hỉ thân thiết, nói, "Cha, cha nhiều năm như vậy đi đâu? Con với Liên Tú vẫn không liên lạc được với cha. Chuyện Thu Hạc rời khỏi Địch gia kỳ thực có ẩn tình khác, nó làm như vậy cũng là vì người làm cha con đây, là con vô dụng, mới sẽ để cho nó chịu ủy khuất, chờ cùng Tần gia tách ra rõ ràng, con liền đi đón nó trở về, nó vĩnh viễn đều là Đại thiếu gia Hoàng Đô, điểm này trong lòng con chưa từng thay đổi!"
"Tôi không tin ẩn tình, chỉ tin chính mình nhìn thấy." Phạm Đạt nhìn biểu diễn dối trá của hắn, thanh âm đột nhiên trầm xuống, "Địch Biên, cậu cho tôi biết những năm này Thu Hạc ở Địch gia trải qua là cuộc sống gì? Thân phận Đại thiếu gia Hoàng Đô thì có gì hiếm lạ, có tôi ở đây, Hoàng Đô có thể có vô số, không có Đại Trạch, bản thân tôi muốn nhìn xem cậu liều chết túm lấy Hoàng Đô còn có thể có thành tựu gì!"
Địch Biên kinh hãi, "Cha, Hoàng Đô cũng có một phần tâm huyết của cha ở đó, cha không thể — Thu Hạc đâu? Nó sao không tới? Cha có thể đi hỏi nó, nó luôn luôn kính trọng người làm cha con đây, con với nó tình cảm rất tốt, tuyệt không giống như tin đồn bên ngoài —"
"Cậu với nó tình cảm tốt là bởi vì nó một mực ủy khuất chính mình cả nể người làm cha cậu đây!" Phạm Đạt đột nhiên bộc phát, quát ngăn cản lời hắn, trầm trầm nói, "Địch Biên, không cần lại muốn đi lợi dụng Thu Hạc ở chỗ tôi làm cái văn chương gì, vô dụng! Đại Trạch không chỉ có một, cậu cho rằng Hoa Đỉnh đột nhiên bắt được đống lớn đầu tư kia là trùng hợp? Hôm nay giẫm đạp Hoàng Đô lớn mạnh có thể là Hoa Đỉnh, ngày mai có thể sẽ là đối thủ lâu năm của cậu Bách Tú và Tinh Ngu. Địch Biên, cho cậu một lời khuyên, đàng hoàng sống chút, đừng đi đánh chủ ý tới Thu Hạc và bạn của nó, cậu nợ Liên Tú, tôi nhưng vẫn không chính thức bắt đầu tính toán với cậu!"
Địch Biên thấy ông hoàn toàn không để ý tới bài tình cảm của mình, từng câu đâm thẳng trọng điểm, sắc mặt tái nhợt, muốn giải thích lại nhất thời nghĩ không ra đầu mối, chỉ nhạt nhẽo nói, "Con với Thu Hạc tình cảm rất tốt, Tần Lỵ đối với nó không tốt, con đã ly hôn với Tần Lỵ rồi, cha......"
"Tôi không phải cha cậu." Phạm Đạt biểu tình lại lãnh đạm xuống, nghiêng đầu nhìn về phía sau tấm bình phong bên trái ghế lô, "Tiểu Hổ, thu dọn một chút về nhà đi, Thu Hạc nói qua vài ngày muốn về ở, nó hình như không quá thích trang trí trong phòng, mấy ngày này nhanh chóng thay đổi đi."
Hồ Triệu từ sau tấm bình phong lách ra ngoài, cúi đầu đáp một tiếng, đẩy xe lăn của ông đi ra ngoài, nhìn cũng không nhìn Địch Biên một cái.
Địch Biên thì đầy mặt khiếp sợ nhìn hắn, tay có chút run. Hồ Triệu nói là về hưu ra nước ngoài dưỡng lão làm sao sẽ ở chung một chỗ với Phạm Đạt, Phạm Đạt kia có phải hay không đã biết.......
Luật sư Vương vẫn luôn ở bên cạnh làm nền cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới sẽ sau khi xem một vở tuồng như vậy, lại gặp được một người quen từng đứng chung trận doanh. Ngoài ý muốn hắn còn lại cảm thấy có chút không biết nói gì, nhìn một cái Địch Biên sắc mặt trắng bệch khiếp sợ tới không nói lên lời, tâm tình phức tạp. Địch Biên này rốt cục là thể chất quỷ gì, làm sau người từng cùng trận doanh với hắn đều xuất hiện đứng ở phía đối lập.
Phạm Đạt hù dọa Địch Biên một trận liền dứt khoát rời đi, Địch Biên lại đờ ra đứng yên thật lâu, đầy trong đầu đều là Đại Trạch Hoa Đỉnh Hoàng Đô Bách Tú Tinh Ngu các loại lợi ích móc xích loạn chuyển, xoay xoay chuyển chuyển, sau lưng liền rỉ ra một tầng mồ hôi lạnh.
Nếu như Phạm Đạt nói những thứ kia đều là thật sự, như vậy đầu tư Hoa Đỉnh sắp tới cầm được liền cũng không phải trùng hợp, mà là Phạm Đạt vì thu thập hắn làm ra. Nghĩ sâu hơn, lấy năng lực của Phạm Đạt, Đại Trạch rất có thể không phải toàn bộ át chủ bài của ông, mấy thứ đầu tư vào Hoa Đỉnh có lẽ là...... Mấy công ty kiểu như kim khố này đối với thị trường ảnh hưởng là khổng lồ, nếu đối thủ Bách Tú và Tinh Ngu của Hoàng Đô đột nhiên cầm được đầu tư đáng kể, mà Hoàng Đô lại bị nhằm vào......
Không được! Không thể tiếp tục như vậy! Con đường Đại Trạch này nhất định phải vãn hồi! Phạm Đạt chỉ là đối với hắn có chút hiểu lầm, chỉ cần giải thích rõ, mình làm con rể Phạm gia, đạt được ủng hộ để cho Hoàng Đô lại lần nữa huy hoàng chỉ trong tầm tay! Tới lúc đó đâu còn cần chịu chọc tức của Tần gia!
Phạm Đạt sẽ đối với hắn tức giận như vậy, một là bởi vì cái chết của Phạm Liên Tú, hai là chuyện bởi vì Thu Hạc rời khỏi Hoàng Đô, vậy có phải hay không chỉ cần hắn giải quyết hai điểm này, Phạm Đạt liền sẽ một lần nữa ủng hộ hắn?
Chỉ cần giải quyết hai điểm này...... Hắn từ từ thu chặt tay, vẻ mặt nhăn nhó.
Luật sư Vương thấy thế nhịn không được lui về phía sau một bước, rõ ràng là mùa đông, trên người lại ra mồ hôi.
Có lẽ...... Hắn nên suy nghĩ một chút chuyện đổi công tác......
Ngày đó quay quảng cáo, Địch Thu Hạc sớm tỉnh dậy, nghiêng đầu hôn một chút người yêu ngủ cực kỳ ngay ngắn, sau đó nhịn không được, tay ở dưới chăn sờ a sờ, sờ lên tiểu Tiểu Bạch hai ngày nay từ từ quen thuộc, giống như đang thưởng thức món đồ chơi vui gì đó.
Da tiểu cẩu tử thiên về trắng, ngay cả màu sắc nơi này đều rất nhạt, thật đáng yêu...... Anh dán qua, vững vàng khóa người yêu vào trong ngực, vốn là nụ hôn chào buổi sáng thuần khiết rơi vào trán đối phương đã thay đổi mùi vị.
Hạ Bạch bị quấy rầy tỉnh, nửa mở mắt nhìn nhìn gia hỏa ở trên người mình làm loạn, thoải mái động động, chờ sau khi phát tiết không chút do dự nhấc chân đạp người đi, sau đó dùng quần ngủ xoa xoa thân thể, ném quần ngủ ra ngoài, quấn chăn lăn giữa giường, lại ngủ thiếp đi.
Địch Thu Hạc bị dùng xong liền vứt cúi đầu nhìn một cái tiểu Thu Hạc của mình còn tinh thần phấn chấn, giơ tay lên cào cào tóc, nhìn chằm chằm bọc chăn hồi lâu, rốt cục không đành lòng đánh thức cậu, nhặt lên quần ngủ ném tới mép giường đứng dậy đi vào phòng rửa tay.
Sau khi rửa mặt xong, Địch Thu Hạc cầm quần ngủ mới sạch sẽ thả vào bên gối, khom lưng hôn một cái trán Hạ Bạch lộ ra ngoài chăn, giúp cậu kéo kéo chăn xuống tránh cho ngạt thở, cầm lấy áo khoác bước nhẹ ra cửa.
Hạ Bạch sau khi nghe được động tĩnh đóng cửa mở mắt ra, lập tức vén chăn lên ngồi dậy, cầm lấy quần ngủ sạch sẽ mặc lên, sải bước chạy về phía phòng rửa tay.
Địa điểm quay quảng cáo Bison định ở trong một biệt thự xa hoa kiểu châu Âu, Địch Thu Hạc lúc tới cả team chụp ảnh đã chuẩn bị gần xong, cậu và người phụ trách Bison sau khi lễ phép tán gẫu tới phòng nghỉ ngơi lầu hai, chờ quay chụp bắt đầu.
Một lúc sau, người phụ trách tới tìm, xin lỗi bảo anh nhiếp ảnh gia bởi vì kẹt xe sẽ tới muộn chút, muốn bảo anh hơi chờ chút.
Địch Thu Hạc lễ phép tỏ vẻ hiểu, sau khi tiễn người phụ trách đi lại nhíu nhíu mày, nhìn thời gian một cái, nghĩ tới kế hoạch buổi tối đưa Hạ Bạch đi ăn bữa ngon, có chút bận tâm.