Edit - beta: Axianbuxian
Lần thứ tư rồi.
Ninh Lục Ly nhìn bầu trời xám xịt, lòng như tro tàn.
Bởi vì một vài vấn đề tâm lí nhỏ, đến bây giờ anh vẫn chưa yêu đương, tất nhiên cũng chưa từng tiếp xúc thân mật với ai.
Đối với nụ hôn đầu tiên gì gì đó, Ninh Lục Ly không quá coi trọng, cho nên lúc trước cũng không có cảm giác phẫn nộ.
Nhưng trong vòng một ngày, anh đã hôn Cố Mậu Hành bốn lần, tận bốn lần!
Lần đầu anh còn có thể an ủi bản thân, ngoài ý muốn thôi mà, chẳng qua là thịt chạm vào thịt, không có gì ghê gớm.
Đến lần thứ tư này, trong lòng Ninh Lục Ly cũng chỉ có ý muốn lên án mạnh mẽ với cái vận mệnh vô tình này.
Sau khi anh cúp điện thoại của Trần Quang, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới quay về cái thời khắc này.
Trốn tránh tiêu cực quả nhiên là không được, đây chẳng lẽ là sự trừng phạt của vận mệnh đối với anh.
Cả người Ninh Lục Ly hoàn toàn buông thả, gần như rơi vào trạng thái linh hồn rời khỏi cơ thể.
Quá trình sau đó, anh trải qua hoàn toàn dựa vào bản năng cơ thể, nói cho cùng thì bốn lần trải qua cùng một chuyện, không cần dùng đầu óc cũng có thể vượt qua không chút sai sót.
Chờ sau khi tiễn Trần Quang đi, Ninh Lục Ly nằm ườn trên sô pha, nhìn cảnh sông nước bên ngoài.
Cũng không phải anh nghĩ không thông, mà là đang suy nghĩ điểm phán định của hệ thống tua lại cuộc sống này là chỗ nào.
Lần đầu tiên tua lại, bởi vì anh không đồng ý tung ra trailer tuyên truyền, yêu cầu cắt lại.
Lần thứ hai, là vì anh từ chối lăng xê CP với Cố Mậu Hành, yêu cầu cắt lại trailer.
Lần thứ ba, là từ chối đi tới phòng biên tập, bảo Trần Quang truyền đạt lại ý muốn cắt lại trailer của anh.
Tổng hợp lại, điểm mấu chốt đã rõ, chính là cái trailer tuyên truyền kia.
Ninh Lục Ly cau mày, có chút không hiểu cái hệ thống tua lại rảnh rỗi này, tại sao nhất định phải tung cái trailer vớ vẩn kia ra.
Tuy nói không nghĩ ra nguyên nhân, nhưng chuyện xảy ra hôm nay vốn đã đủ khó tưởng tượng, cũng không cần phải truy tìm nguyên nhân, giải quyết chuyện này là được.
Nghĩ đến đây, Ninh Lục Ly lập tức quyết định tung trailer kia ra.
Ninh Lục Ly là người phái hành động, chuyện đã quyết định là lập tức đi làm luôn.
Hiện tại, anh lại đứng trước ngã rẽ vận mệnh.
Ninh Lục Ly trực tiếp đẩy cửa phòng biên tập ra, quả nhiên thấy Cố Mậu Hành ngồi ở bên trong.
Trần Quang vừa mới bị hắn đuổi đi, hiện tại chỉ còn lại có hai người bọn họ ở chỗ này, làm chuyện gì đều không cần cố kỵ.
Ninh Lục Ly bước tới trước mặt Cố Mậu Hành, túm lấy cổ áo hắn: "Cậu, Cố Mậu Hành, lăng xê CP với tôi."
"......"
Vẻ mặt Cố Mậu Hành khó có thể tả được, Ninh Lục Ly cảm thấy anh có thể từ trên mặt hắn nhìn thấy meme người da đen đầu đầy dấu chấm hỏi.
Lúc này anh mới nhận ra, bản thân hình như đã nhảy cóc quá trình.
Nhất thời kích động, không chờ xem xong đoạn trailer kia thì đã nói ra một câu như vậy, nghe kiểu gì cũng giống như bị trúng tà.
Cố Mậu Hành không biết gì về chuyện tua lại.
Ninh Lục Ly có chút xấu hổ ho khan một tiếng, bắt đầu vớt vát cho hành vi ngu ngốc của mình: "Hợp đồng của tôi với giải trí Quang Diệu sắp tới hạn, sau đó tôi cũng không tính gia hạn hợp đồng."
"Cậu chuẩn bị lui vòng?"
"Cũng không hẳn, tôi định sau này làm người sáng tác tự do, viết ca khúc là chính.
Mấy năm nay du học bên Châu Âu có rất nhiều cảm xúc, đưa ca khúc của mình cho người thích hợp hát, cảm giác có lẽ sẽ tốt hơn khi làm ca sĩ."
"Cậu thích là được, cứ làm đi."
Ninh Lục Ly cảm thấy không khí bây giờ sao cứ quái quái, sao anh tự nhiên lại bắt đầu nói dự định sau này với Cố Mậu Hành rồi.
Chuyện sau này muốn làm người sáng tác tự do anh còn chưa nói với người trong nhà, sao có thể nói cho cái tên không thân thiết Cố Mậu Hành này chứ.
"Dù sao trước khi lui vòng tôi chuẩn bị làm thêm một chuyến lưu diễn." Ninh Lục Ly kéo đề tài trở về một cách cứng nhắc, "Tôi đã không còn nổi tiếng lâu như vậy, lăng xê CP có vẻ là cách tăng độ hot nhanh nhất......"
Ý định này của Ninh Lục Ly (là chuyến lưu diễn đó), Cố Mậu Hành đã biết từ lâu.
Cho nên hắn mới tìm mọi cách đưa hợp đồng của "Đồng Hành Tuyệt Nhất" tới tay Ninh Lục Ly, mà cả quá trình chương trình thực tế và kịch bản, đều là để giúp Ninh Lục Ly hút fan.
Chuyện Ninh Lục Ly muốn làm, Cố Mậu Hành sẽ luôn giúp anh trải sẵn con đường phía trước.
Ninh Lục Ly càng nói càng cảm thấy việc này đáng tin, lúc trước anh quyết đoán từ chối, chỉ bởi vì đã quen đối nghịch với Cố Mậu Hành.
Ninh Lục Ly đối với chuyện lăng xê CP với Cố Mậu Hành cũng không quá phản cảm, nếu bắt buộc phải lấy cách này để tích lũy danh tiếng, nhìn khắp giới giải trí có lẽ cũng chỉ có Cố Mậu Hành sẽ không làm anh có cảm giác kháng cự mạnh mẽ.
Chỉ là việc này vốn là do Cố Mậu Hành đưa ra, bản thân thuận thế đồng ý, bây giờ lại biến thành anh chủ động đưa ra ý muốn lăng xê CP với Cố Mậu Hành.
Chuyện này ít nhiều làm Ninh Lục Ly cảm thấy có chút xấu hổ, dù gì lúc trước khi thấy Cố Mậu Hành đều là dáng vẻ trừng mắt, bây giờ đổi phong cách có hơi nhanh quá.
Bắt đầu từ lúc Ninh Lục Ly chủ động đưa ra ý muốn lăng xê CP, trong lòng Cố Mậu Hành giống như nhét đầy kẹo bông gòn, mềm như bông lại ngọt lịm, cho nên hắn mới không phản ứng kịp.
Hiện tại Cố Mậu Hành đã bình tĩnh lại một chút, thấy dáng vẻ Ninh Lục Ly có chút không được tự nhiên thì biết nếu nói tiếp phỏng chừng lại muốn xù lông, phải nhanh chóng cho anh cái thang để xuống.
"Tiểu Ly......"
"Ai cho cậu gọi tôi là Tiểu Ly, tôi với cậu không thân!" Ninh Lục Ly lại tsundere theo thói quen, lăng xê CP là một chuyện, nhưng không có nghĩa là anh và Cố Mậu Hành đã buông bỏ hiềm khích rồi hòa hảo như lúc ban đầu.
Cố Mậu Hành lại không để ý, chỉ cười mỉm: "Việc này tôi và cậu không hẹn mà gặp, tôi vốn đã có cái ý này, cậu qua đây xem."
Chuyện sau đó, Ninh Lục Ly rất quen thuộc, đại khái là xem trailer, sau đó Cố Mậu Hành bày tỏ toàn bộ gia sản của bản thân đều đầu tư vào mùa ba vân vân và mây mây.
Nghe Cố Mậu Hành nói xong, Ninh Lục Ly chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần thoải mái, lăng xê CP quả nhiên vẫn là Cố Mậu Hành mong muốn hơn.
Dù gì nếu không làm như vậy, hắn sẽ phá sản rồi phải về nhà kế thừa gia tài hàng tỉ.
Thanh niên tốt không so đo hiềm khích khi trước, lấy ơn báo oán như mình đây đúng là khó gặp, Ninh Lục Ly nghĩ đến vui vẻ, ở trong lòng tặng cho chính mình một bông hồng nhỏ.
Cố Mậu Hành gần như sắp nhìn thấy cái đuôi phía sau Ninh Lục Ly vểnh lên, trong lòng mềm thành một nhúm, trên mặt lại căng ra không lộ ra bất cứ ý cười nào, miễn cho lông mới vuốt xong lại xù lên.
"Tôi biết cậu không thích suy nghĩ mấy chuyện lằng nhằng này, những chuyện sau này đều có đoàn đội xã giao của tôi làm, cậu không cần lo lắng."
"Chẳng phải là bị mắng trên mạng thôi à, Ninh Lục Ly tôi có khi nào sợ cái này."
Lúc trước, thời Ninh Lục Ly hot nhất, dỗi trời dỗi đất dỗi paparazzi, bị không biết bao nhiêu tài khoản marketing V lớn bôi đen.
Anh chưa từng để ý, trừ những tin bịa đặt hút ma tuý thì trực tiếp gửi công hàm luật sư.
Mấy cái khác như là tính tình xấu, ham hưởng thụ, thích khoe khoang v.v, Ninh Lục Ly nhận hết.
Tôi đúng là thích hưởng thụ, sinh hoạt xa xỉ thì làm sao, ăn cơm nhà bạn hay tiêu tiền nhà bạn? Kiếm tiền bằng bản lĩnh tại sao không thể tiêu.
Đây là nguyên văn lời nói của Ninh Lục Ly mắng lại tài khoản V lớn đã chỉ trích thói sống xa hoa của anh ở trên Weibo.
Weibo này lúc Ninh Lục Ly đang nổi thì được coi là thẳng tính; chờ anh hết nổi, khi bị người có tâm moi ra, cũng chỉ còn lại vết đen.
Nhưng mà Ninh Lục Ly còn có một nguyên tắc, đó là không xóa Weibo.
Cho dù là Weibo của mấy năm trước, khi xem lại thì anh cũng muốn gõ đầu mình thì cũng nhất quyết không xóa.
Đàn ông đích thực thì phải có gan nhìn thẳng vào bản thân đã từng là đồ thiểu năng, đây là triết lí cuộc đời của Ninh Lục Ly.
Cố Mậu Hành có lẽ cũng nhớ tới chuyện này, cảm thấy có chút đau lòng, Ninh Lục Ly ở nơi không có hắn che chở gặp phải nhiều tin đồn nhảm nhí như vậy.
"Cậu không sợ bị mắng, nhưng tôi không đành lòng để cậu bởi vì giúp tôi mà bị người khác mắng."
Ninh Lục Ly đánh bay bàn tay duỗi tới của Cố Mậu Hành: "Có chuyện thì nói, đừng động tay động chân.
Dài dòng với cậu lâu như vậy, phiền, tôi đi trước."
Đây là động tác trước kia bọn họ thường làm.
Tóc Ninh Lục Ly vốn mềm, còn hơi xoăn tự nhiên, trước kia lúc quan hệ còn tốt, Cố Mậu Hành lúc không có việc gì làm thích nhất là xoa mái tóc xoăn xoã tung của Ninh Lục Ly.
Ninh Lục Ly lại cứ khăng khăng đầu của người đàn ông sắt thép không thể tùy tiện sờ, từ trước đến nay đều không chút lưu tình đánh bay.
Mu bàn tay Cố Mậu Hành bị Ninh Lục Ly đánh không chút lưu tình hiện ra vết đỏ, nhưng lại không tức giận chút nào.
Ngược lại bởi vì Ninh Lục Ly trong lúc vô thức đã khôi phục lại hình thức ở chung trước kia, hắn cảm thấy trong lòng tràn đầy niềm vui mừng khôn xiết.
Khi Ninh Lục Ly ra khỏi phòng biên tập, cuối cùng cũng không nhịn được giơ ngón giữa với ông trời.
Thế mà thật sự bởi vì đoạn trailer kia nên mới không ngừng tua lại, trò ác thú gì thế không biết!
Cũng may chuyện đã được giải quyết, anh không còn phải lo lắng bị vây trong vòng luẩn quẩn hôn môi không thoát ra được nữa rồi.
Còn chuyện trailer tuyên truyền với lăng xê CP kia, gặp chiêu nào thì phá chiêu đó vậy.
Dù sao Cố Mậu Hành đã hứa mọi chuyện đều giao cho hắn, tuyệt đối sẽ không khiến anh bởi vì việc này mà chịu lời chỉ trích.
Cố Mậu Hành ấy à, tuy rằng rất đáng ghét, nhưng làm việc rất đáng tin cậy.
Ít nhất chuyện đã đồng ý rồi thì chưa từng nuốt lời.
Ninh Lục Ly ngân nga bài hát rồi đi về xe của mình, vừa ấn khoá xe anh mới đột nhiên phản ứng lại.
Không đúng, kế hoạch ban đầu của mình không phải là đồng ý Cố Mậu Hành tung trailer ra là được rồi sao? Tại sao mình lại chủ động mời hắn lăng xê CP chứ!
Ninh Lục Ly, trong đầu mày nghĩ cái gì vậy hả, mày có phải là đồ thiểu năng không!
Quá kích động, anh giơ tay đập vào mui xe, kết quả dùng sức quá mạnh, chìa khóa xe trong tay bay khỏi tay, rơi xuống bụi cỏ cách đó không xa.
......!
Ninh Lục Ly cầm di động làm đèn pin, chổng mông mò mẫm trong bụi cỏ hồi lâu, lúc này mới dần bình tĩnh lại.
Việc này đều tại Cố Mậu Hành, lần trước cứ phải nói lăng xê CP gì đó, hại anh vừa vào đến trong phòng biên tập thì trong đầu toàn lăng xê CP.
Sau khi ném vỏ cho Cố Mậu Hành, Ninh Lục Ly cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều.
Ngờ đâu, cảnh tượng mất mặt này đều bị người nào đó ở trên tầng thu vào đáy mắt.
Cố Mậu Hành nhìn Ninh Lục Ly đang tìm đồ trong bụi cỏ, trong lòng có hơi sốt ruột, nhưng biết rằng không thể đi xuống giúp đỡ.
Nếu không kiểu gì Ninh Lục Ly cũng phải thẹn quá hoá giận tự chôn mình trong bụi cỏ ngay tại chỗ mất, may mà không bao lâu sau thì thấy anh dứng dậy lên xe, hẳn là tìm được rồi.
Cố Mậu Hành lúc này mới yên lòng, hắn lắc lắc đầu thấp giọng nói câu: "Vẫn hấp ta hấp tấp như vậy, không ai trông nom thì sao mà được đây......"
Ánh mắt hắn vẫn luôn đuổi theo chiếc xe rời đi của Ninh Lục Ly, không nỡ dời đi nửa phần.
_____
Tác giả có lời muốn nói:
Ninh Lục Ly: Chúng ta lăng xê CP đi.
Cố Mậu Hành: Tôi cũng muốn như vậy.
Ninh Lục Ly: Đây là do cậu cầu xin tôi, thế nên tôi miễn cưỡng đồng ý vậy.
Cố Mậu Hành: Tiểu Ly nhà mình nói cái gì cũng đúng..