Mộ Yến Lệ không thể giải thích cho anh về mối quan hệ giữa bọn họ.
Mặc dù cô đối xử với đàn anh như người nhà của mình, thế nhưng cô lờ mờ cảm thấy rằng đàn anh đối xử với cô tốt hơn nhiều so với người nhà của đàn anh.
Nếu đàn anh biết chuyện cô mới chỉ về nước vỏn vẹn tháng mà đã có bạn trai thì đàn anh nhất định sẽ đau lòng.
Mấu chốt là quan hệ giữa cô và Dung Tư Thành còn không biết có thể bên cạnh nhau đến ngày nào, cũng không thích hợp để giới thiệu với đàn anh!
Thế nhưng những chuyện này lại không thể nói với Dung Tư Thành.
Cô chỉ có thể nói: “Tôi đồng ý với đàn anh khi nào có bạn trai nhất định sẽ giới thiệu với anh ấy.
Dung Tư Thành nói: “Sao thế? Tôi đã khiến em không thể xử lý được sao?” "Không phải, dù sao chúng ta cũng không phải bạn trai bạn gái mà, tôi cứ tránh vào ngày đã, anh ấy đến đây cũng không được mấy ngày”
Dung Tư Thành liếc nhìn cô một cái, anh có chút không hiểu, giọng điệu có chút đe doạ: "Hôm qua em đã hứa rồi mà hôm nay em vẫn muốn lừa tôi sao?” “Tôi chỉ nói thử xem sao thôi mà!”
Dung Tư Thành nói: “Thử thì cũng không phải bạn trai sao? Trong tình huống bình thường, người nhà của em đến, em không đồng ý giới thiệu tôi để người ngoài thay em kiểm tra sao?"
Mộ Yến Lệ đẩy anh ấy: "Không cần, tôi tự biết tốt xấu là được.
Coi như là tôi xin anh đấy!”
Dung Tư Thành trả lời: "Em giấu tôi lại, còn muốn tôi nhìn em cùng đàn anh của mình ở bên nhau sao? Em cảm thấy tôi có thể làm được sao?"
Mộ Yến Lệ nhìn anh, khẽ cau mày nói: “Làm sao mà không làm được? Tôi và đàn anh của tôi quen biết nhau năm rồi! Tin tưởng là yếu tố đầu tiên để hai người ở bên cạnh nhau, anh có biết không hả?"
Dung Tư Thành cảm thấy ngột ngạt, trong đời anh chưa bao giờ cảm thấy ngột ngạt như vậy.
Anh theo đuổi cô gái này mất mấy tháng trời, cô ấy vừa mới đồng ý là bạn gái của anh xong mà
Vậy mà!
Từ đầu là có một người là đàn anh xuất hiện.
Sau đó, anh trở thành kẻ vô liêm sỉ, lại còn phải trốn đi.
Việc này là như thế nào chứ?
Thế nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái kia tối sầm lại, anh dám chắc nếu anh không đồng ý thì cô sẽ dám chia tay anh.
“Vậy thì nếu tôi trốn đi, tôi có được lợi gì không?"
Mộ Yến Lệ thực sự không thể đẩy người đàn ông này ra, cô chỉ vào anh: “Anh muốn làm gì?" "Lần này đàn anh của cô đến định ở lại bao lâu?”
Mộ Yến Lệ trả lời: “Tôi không biết nữa, nhưng chắc không lâu đâu.
Anh ấy còn phải quản lý phòng khám của mình nữa.
Có khả năng cao anh ấy đã bắt đầu nghi ngờ từ lúc tối qua gọi điện rồi ấy.
Anh ấy nhớ nhung đứa trẻ nên muốn đến xem sao.
“Tôi có thể biến mất trong ngày.
“Năm ngày không đủ!” “Năm ngày là giới hạn của tôi.
Anh ấy có rời đi hay không là việc của tôi.
Nếu anh ấy không rời đi, tôi sẽ tự giới thiệu bản thân mình.” “Dung Tư Thành”
Mộ Yến Lệ giận dữ hét lên.
Dung Tư Thành không có phản ứng gì, xoay người đi vào phòng bếp: “Hét lên cũng không có tác dụng gì đâu.
Hoặc là tôi có thể chọn cách giới thiệu trực tiếp tôi với đàn anh của mình”
Mộ Yến Lệ cũng cảm thấy rất bất lực, đàn anh sớm không đến muộn không đến, sao lại đến tận lúc cô đã hứa với Dung Tư Thành rồi mới đến.
Nếu sớm biết
Nếu sớm biết cô sẽ không đồng ý với Dung Tư Thành sao?
Thế nhưng bây giờ thì hay rồi, không đuổi đi được nữa rôi.
Cô nói tiếp: “Dung Tư Thành, ngày nhất định không đủ.
Vậy thế này đi, anh cho tôi thời gian ngày, anh ấy đi hay không thì anh cũng không cần phải trốn tránh nữa, được không?”
Dung Tư Thành lạnh lùng ném ra hai chữ: “Không được!”
Mộ Yến Lệ cực từ tức giận, không thể nói chuyện tử tế, thương lượng tử tế sao? "Dung Tư Thành! Tối hôm qua anh hứa với tôi thế nào?
Bạn trai không phải nên nghe lời bạn gái sao?”
Dung Tư Thành nhìn cô: “Bạn gái của tôi bắt tôi phải tránh đi, nhìn cô ấy ở bên cạnh người đàn ông khác, như vậy cũng nghe được sao? Vậy thì người làm bạn trai như tôi đây có phải hơi ngu ngốc không?”
Mộ Yến Lệ lạnh lùng nói: “Nếu không muốn làm bạn trai tôi thì tôi đổi người!
Nói xong, cô quay người rời đi.
Dung Tư Thành giữ cô lại, nhíu mày nói: “Sao em động một cái đã nói về việc đổi người yêu thế, đây là lời mà người yêu nên nói sao hả?"
Mộ Yến Lệ nói với sự cần rứt lương tâm: “Vậy, vậy ai bảo anh không đồng ý tôi?” “Muốn tôi đồng ý cũng không phải không được, em chỉ cần đồng ý hai điều kiện của tôi thì tôi sẽ tránh đi.”
Mộ Yến Lệ nhíu mày: “Điều kiện gì cơ?”
Dung Tư Thành nhìn em, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười ranh mãnh: “Thứ nhất, mười ngày sau, bất kể đàn anh của em đã đi hay chưa, tôi cũng vẫn là bạn trai của em, bạn trai chính thức.
Thứ hai, em phải hứa với tôi rằng em không được lật mặt nhanh hơn lật sách”
Mộ Yến Lê: “ " “Thỏa thuận không công bằng như này, anh nghĩ tôi sẽ đồng ý sao?"
Dung Tư Thành cũng không nóng vội: “Không sao, em cứ từ từ suy nghĩ
Mộ Yến Lệ trừng mắt nhìn anh: “Anh đang sử dụng kỹ năng đàm phán với khách hàng áp dụng cho tôi đúng không?"
Dung Tư Thành cười nhẹ: “Em nghĩ thế nào tuỳ em.
Mộ Yến Lệ nghiến răng nghiến lợi nói: “Được thôi!”
Dung Tư Thành nở nụ cười, lấy điện thoại ra, giả vờ đang quay video em: “Nào, em nói đi, tôi là gì của em?”
Mộ Yến Lệ bỗng chốc bị dáng vẻ trẻ con của anh chọc cho nở nụ cười: “Nhìn anh không hề có dáng vẻ của tổng giám đốc Dung chút nào cả.
“Trước mặt em, tôi đâu có phải là tổng giám đốc gì đâu.”
Mộ Yến Lệ nghe vậy, trái tim cô đập rộn ràng, trước mặt cô, Dung Tư Thành cũng chỉ là một người bạn trai bình thường như bao người khác thôi.
“Bạn trai trong giai đoạn dùng thử!” “Không được, em không được nói như thế.
Nếu như em nói “Dung Tư Thành là bạn trai của tôi”, sau này tôi tuyệt đối sẽ không nói đến chia tay, cũng không nói dối em."
Dung Tư Thành bĩu môi: “Ai biết được anh có qua được giai đoạn thử việc hay không?”
Dung Tư Thành trả lời: “Nếu không thì, em tìm đàn anh của em tham khảo một chút?”
Mộ Yến Lệ bất lực, cô cuối cùng phải nói với giọng cầu cứu: “Nếu như mười ngày tới biểu hiện của anh khiến tôi cảm thấy hài lòng, tôi sẽ suy nghĩ đến việc chuyển anh lên chính thức.
Sau này tôi tuyệt đối cũng sẽ không động tỉ là nói chia tay, không nói dối gì.
Dung Tư Thành thu điện thoại lại, mỉm cười: “Được rồi.
Mộ Yến Lệ trợn mắt nhìn anh: “Có thể trở về rồi nhỉ
Dung Tư Thành cong môi: “Bữa sáng đã chuẩn bị xong cả rồi, em không ở lại ăn cùng tôi sao?” Mộ Yến Lệ trả lời: “Một lát nữa đàn anh đến rồi, chúng tôi phải cùng nhau ăn cơm.
Anh cứ về ăn đi.
Dung Tư Thành: “.
“Em muốn tôi tức chết à?”
Mộ Yến Lệ cười nói: “Ai bảo anh nhất định phải hỏi? Tôi còn không muốn xin anh nữa, chỉ có thể nói thật lòng thôi.” “Đồ ăn sáng tôi làm, đàn anh của em không ăn nổi?”
Nghe vậy, Mộ Yến Lệ thực sự choáng váng.
Dung Tư Thành nhìn Mộ Yến Lệ cười khúc khích: “Vậy tôi đưa đi, em tự mình làm đi!”
Mộ Yến Lệ liếc nhìn ăn: “Đồ ăn gọi ngoài nào có thể ngon như vậy?”
Dung Tư Thành vươn tay xoa đầu cô: “Khi nào em muốn thì gọi tôi, tôi sẽ làm cho cô ăn!”
Mộ Yến Lệ nở nụ cười ngọt ngào: “Được rồi, tôi biết rồi.
Anh về trước đi, lát nữa đàn anh sẽ đến đây.
"Không vội.
"Sao lại không vội? Sân bay chỉ cách có một tiếng, bây giờ đã sắp được tiếng rồi, anh nhanh lên.
Mộ Yến Lệ đẩy anh ra.
Dung Tư Thành nở nụ cười toe toét: “Vậy em hôn tôi một cái, tôi sẽ cân nhắc!”.