Lục Hạo Thành yên lặng mang một đĩa đồ ăn trở về, Lam Hân nhìn anh cười cười, không thể không nói, mấy món ăn đêm nay nhóm đầu bếp chuẩn bị, khiến cho cô rất có khẩu vị ăn uống.
Đặc biệt là cá háp, trắng mềm, ngon miệng.
Lam Hân cúi đầu ăn, Lục Hạo Thành áp chế đáy lòng đang xao động, kiên nhẫn chờ Lam Hân ăn xong.
Nhạc Cẩn Nghiên cùng Lục Tư Tư cùng Cảnh Nghiêu uống rượu, Mộ Thanh lại bận rộn chăm sóc bốn đứa nhỏ.
Mà Lam Hân căn bản là không có kế hoạch đi ra ngoài, cô vẫn ăn chậm rãi, Lục Hạo Thành chờ đến tim cũng thắt lại.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, sắp tới thời gian cắt bánh, mọi người vẫn đang vui đùa rất vui.
Âu Cảnh Nghiêu đứng dậy nói: “Nhân vật chính của chúng ta hôm nay hãy bắt đầu cắt bánh sinh nhật đi”
Sau khi cắt bánh xong, anh cũng nên về nhà ngủ.
Đêm nay high cũng đủ rồi, hơi rượu đã bắt đầu dâng lên.
Anh liếc liếc mắt về phía Tô Cảnh Minh, mặt đỏ như mông khi, ánh mắt nhập nhèm, suy nghĩ đã lâng lâng rồi, ngồi bên cạnh Lâm Hạo Thiên ríu rít nói lan man.
Lục Hạo Thành lại nhìn Lam Hân ở bên cạnh ăn cá suốt đêm, yên lặng đứng dậy đi cắt bánh ngọt.
Lam Hân cũng đi theo anh đi qua.
Mọi người đều xúm lại vây quanh.
Một đám vui vẻ nhìn về phía Lục Hạo Thành, chỉ có Tô Cảnh Minh, đi đứng đã không vững, dựa vào trên vai Lâm Hạo Thiên.
Lục Hạo Thành nhìn chiếc bánh được làm bằng những nguyên liệu thượng hạng nhát, chiếc bánh vừa lộng lẫy lại có tính riêng biệt, thoạt nhìn càng giống chiếc bánh đại diện cho nghệ thuật của tập đoàn Lục Thị, cha Dịch đã chuẩn bị riêng cho anh.
Anh cầm lấy dao cắt bánh, đặt một đường xuống từ chính giữa.
“BÙm, : ” Âu Cảnh Nghiêu bắn pháo hoa.
Ngoài cửa sổ, những chùm pháo hoa lộng lẫy rực rỡ sắc màu.
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân nhìn nhau cười, anh ôm lây Lam Hân nhìn pháo hoa ngoài cửa sổ, trên mặt hai người đều tràn đầy vẻ hạnh phúc.
Theo sau, bốn đứa nhỏ vây quanh Lục Hạo Thành xướng sinh nhật ca.
Lục Hạo Thành rốt cục qua một cái không đồng dạng như vậy sinh nhật, hắn kích động lại vui vẻ.
Mọi người chia nhau ăn hết một nửa cái bánh, Tô Cảnh Minh tỉnh rượu hơn phân nửa, anh cầm một miếng bánh trên tay nhanh chóng hướng tới mặt Lâm Hạo Thiên ập vào.
PT Ga ” Toàn bộ khuôn mặt của Lâm Hạo Thiên nhất thời bị che lắp bởi bánh kem, ánh mắt còn nhìn không rõ.
“Tô Cảnh Minh.”Lâm Hạo Thiên gầm lên một tiếng.
Lập tức cầm lấy miếng bánh trong đĩa của mình, quét lên mặt Tô Cảnh Minh.
Tô Cảnh Minh cũng không trốn tránh, đây là thủ tục cuối cùng của tiệc sinh nhật, những năm trước bọn họ đều làm như vậy.
Tuy nhiên năm nào anh cũng đều có chuẩn bị, anh sẽ mặc mấy món đồ bình thường không mặc đi dự tiệc, chơi đã xong thì về nhà cởi ra ném vào thùng rác, mọi chuyện đều tốt đẹp.
Hg: / ” Lâm Hạo Thiên nhìn thấy có hai mảnh bánh ngọt phun ra từ mũi của người nào đó, không nhịn được mà bật cười Mộ Thanh cùng Dịch Thiên Kỳ ôm nhau ngồi một bên, nhìn qua đám người trẻ tuổi chơi đùa.
Bồn đứa nhỏ cũng phết bánh lên nhau.
Lục Hạo Thành lấy một chút kem bánh, nhẹ nhàng chạm trên chiếc mũi tinh xảo của Lam Hân.
“Lam Lam thật đáng yêu!”
Anh cười với vẻ mặt hạnh phúc,ánh sáng trong mắt phát sáng như sao trời, niềm hạnh phúc cũng không thể diễn tả bằng lời.
Lam Hân nhìn thấy mọi người lo vui đùa, rất nhanh kiễng mũi chân, hôn lên môi ông xã nhà mình..