Cho dù cha không có việc gì, tập đoàn Lục Trăn cũng phải nằm trong tay hắn, cuối cùng, vì ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn vào, cha cũng sẽ không có tình làm cho tình hình trở nên tồi tệ hơn, đến lúc đó, ông ấy cũng không có khả năng xen vào nữa.
Hiện tại hắn cùng đành đâm lao thì phải theo lao, sự tình đã phát triển tới bước này, không còn con đường nào để quay đầu nữa.
Vẻ mặt Tần Ninh Trăn ngưng trọng, “Đám người An Yến vẫn đang tiếp tục điều tra.
Gần đây công ty bị lỗ gần triệu, ta có tìm được giấy tờ tòa nhà Khánh Hòa trong phòng làm việc của cha con, tòa nhà này giá trị triệu, hiện tại cần phải bán đi tòa nhà này để giải quyết nhu cầu khẩn cấp của mình”
Mười triệu, bên phía Địch Diệp cũng không lấy ra được.
Cho nên, bà ta chỉ có thể đưa ra chủ ý như vậy, đem Tòa nhà Khánh Hòa bán đi, không những được giải quyết được vấn đề khẩn cấp, còn có thể có thêm triệu nữa để bà ta tùy ý sử dụng.
Có khoản tiền này, tên khốn Lục Hạo Thành kia sẽ không thể đấu lại bà ta được nữa.
Sau khi điều tra kỹ càng, bà ta mới phát hiện, nhà họ Lục quả thật rất có tiền, đặc biệt là bất động sản.
Đáng tiếc là những bất động sản này đều nằm trong tay Lục Dật Kha, bà ta đã lật tung cả thư phòng, cũng chỉ tìm được giấy tờ sở hữu của Tòa nhà Khánh Hòa…
Lục Hạo Khải nói: “Mẹ, Tòa nhà Khánh Hòa cha vẫn luôn giữ lại, hơn nữa nếu chúng ta bán đi, Lục Hạo Thành nhất định sẽ biết, hắn sẽ để chúng ta bán tòa nhà đó được dễ dàng sao?”
Tần Ninh Trăn giảo hoạt cười một cái, con ngươi hơi híp lại, nhìn qua còn gian xảo hơn cả hồ ly “Tiểu Khải, sao con không học được chút thông minh nào vậy?
Chúng ta âm thầm trộm bán đi, Lục Hạo Thành sao có thể biết được chứ?
Chỉ cần giao dịch đã thành công, nó có lợi hại đến máy cũng không thể thay đổi được tình thế.”
Lục Hạo Khải trong lòng vẫn có chút không yên, bắt an, cho dù là ngầm giao dịch, một khoản tiền lớn như vậy, người mua cũng phải mạnh tay mới chịu giao dịch được.
Tòa nhà Khánh Hòa có giá trị cùng vị trí địa lý vô cùng tốt, nếu công khai cạnh tranh, đấu thầu giá cả, thì sẽ không chỉ được mức giá triệu.
Trước kia mẹ đã muốn đem trụ sở của tập đoàn Lục Trăn chuyển đến tòa nhà này, nhưng không biết tại sao cha lại sống chết không chịu đồng ý.
Cuối cùng bọn họ cũng không biết nguyên nhân là gì.
Tần Ninh Trăn thấy con trai không nói lời nào, nhìn qua hắn nói: “Tiểu Khải, ta biết trong lòng con vẫn còn băn khoăn, tuy nhiên con đừng xem thường Tòa nhà Khánh Hòa, vị trí địa lý của bên kia vô cùng tốt, tìm người mua chắc chắn không khó Con hãy âm thầm tìm kiếm vài người mua, nếu tỏ ý muốn mua, chúng ta sẽ bí mật gặp gỡ và trao đổi thêm.
Hiện tại chỉ còn lại biện pháp này, nếu chúng ta không đem Tòa nhà Khánh Hòa này bán đi, dòng vốn xoay vòng của chúng ta căn bản không đủ, nhóm cổ đông kia sẽ làm loạn lên mát.”
Đám người cổ đông đó vô cùng khó chơi, mẹ con bà ta chỉ có thể tự nghĩ biện pháp giải quyết, muốn bọn họ thông cảm cho mình thì hoàn toàn không có khả năng.
Lục Hạo Khải cũng biết chuyện này khó xử, nếu không làm như vậy, hiện tại mẹ con hắn cũng không có biện pháp khác.
Bán đi tòa nhà Khánh Hòa, hắn cũng rất tiếc nuối.
“Vâng, mẹ, con sẽ âm thầm tìm kiếm xem.”
“Được!”
Tần Ninh Trăn gật gật đầu,: “Có thể tìm ngay được trong vài ngày tới thì tốt nhất.
Tuy nhiên….” Tần Ninh Trăn muốn nói lại thôi, bà ta bỗng nhiên nhớ tới máy lời nói của Lam Tử Tuấn trông thằng bé kia cũng không giống là đang nói giỡn.
“Tuy nhiên cái gì hả mẹ?”
Lục Hạo Khải nghỉ hoặc hỏi.
Tần Ninh Trăn nhìn thoáng qua hắn, lại chậm rãi hạ mắt xuống, chuyện này, ngay cả chính bà ta cũng không hiểu rõ, “Tiểu Khải, lúc ở trung tâm thương mại mẹ có gặp qua ba đứa nhỏ của Lục Hạo Thành, trong đó có một cái đứa nói với mẹ, tổn thất mười triệu của công ty chúng ta là do nó làm, không phải Lục Hạo Thành làm.”
Lục Hạo Khải bỗng nhiên cười rộ lên, “Mẹ, lời của một đứa trẻ con, mà mẹ cũng tin tưởng được sao?
Huống chỉ là chuyện diễn ra như vậy, thằng bé đó sao có thể làm được chứ?
Nó đã làm bằng cách nào vậy?.