Trầm Giai Kỳ cũng không chú ý nhiều tới Cố An An, dù sao loại người nhân phẩm.
không tốt như vậy, cô cũng không có nhiều tâm tư mà đi chú ý cô ta.
Trông sắc mặt Trằm Giai Kỳ và Có Ức Lâm không giống trước, nhìn qua ánh mắt của đôi phương, cả khuôn.
mặt trong lúc đó đều là tình yêu, ánh mắt sắc bén của bà nội Có phát hiện ngay ra điểm này, đáy lòng vui sướng như nở hoa.
Bà liếc mắt về phía Lâm Mộng Nghỉ một cái, “Con dâu, cháu dâu lần đầu tiên đến nhà của chúng ta, con có nên tỏ thái độ gì không.”
Lòng bà thầm nói! Ai bảo con dám khinh thường cháu dâu của ta, một cô gái tốt như vậy, cỏ đốt đèn lồng tìm khắp nơi cũng không thấy, nó còn dám ghét bỏ người ta.
Con dâu cũng là tốt nghiệp trường đại học danh giá, như thế nào mà còn cô hủ hơn so với bà gia này vậy chứ, lần này phải đến cô con dâu này phải xuất huyết một chút bỏ tiền ra, báo thù cho cháu dâu cũng khiến bản thân nguôi giận thì bà mới hài lòng.
Lâm Mộng Nghi đang ở ăn cơm,vừa nghe mây lời này, có chút nghi hoặc nhìn qua mẹ chồng “Mẹ, tỏ thái độ..
” Bà muôn nói lại thôi, nhìn thấy ánh mắt sáng rực vẻ tính kế của bà cụ, bà lập tức hiểu được ý đối phương là gì.
Bà mẹ chồng này thật sự là.
…..! Khiến cho bà rất đau đâu.
Bà liếc mắt về phía Trầm Giai Kỳ, nhìn thấy Trầm Giai Kỳ có vài phần co quắp, đôi đũa bị cô năm chặt do quá căng thẳng.
Mẹ chồng cũng thật là, đang lúc ăn cơm, con nói mây chuyện này làm gì?
Bà cũng đành miễn cưỡng cười vui nói: “Mẹ, con đều đã chuẩn bị tốt cho Giai Kỳ cả rồi, ngày mai Giai Kỳ mới trỏ vê đây đúng không?
Con ngày mai sẽ đi đón Giai Kỳ.”
Cố An An vừa nghe Trằm Giai Kỳ sẽ qua : Rất xâu hồ đây ở, cả người cũng cảm thấy khó chịu, nhìn một bàn đây áp món ngon trước mặt, cũng không thể nuốt xuống.
“Ừ! Đây chính là chuyện tốt, ta thấy con cũng nên chuẩn bị đi.”
Trong bụng Giai Kỳ chính là chất trai vàng của bà, giấc mộng kia của Ức Lâm đúng là quá tốt, thằng nhóc này trưởng thành nhát định sẽ hơn người.
Mọi người”….
” Trầm Giai Kỳ cũng không hiệu được đó là ý gì Lâm Mộng Nghi nhanh chóng đưa tay xuống dưới bàn, bắm đốt ngón tay tính nhằm, con số , đây là mẹ chồng muốn bà chảy bao nhiêu máu chứ.
Mục đích của mẹ chồng là muốn báo thù rửa hận cho ai Hơn nữa khoản tiền này, bà không thể lầy ra từ công ty, mà phải lây ra từ quỹ tiền là của mình, đây đều là đồ cưới của Lam Lam đó.
Lâm Mộng Nghi giờ phút này không phải đau lòng, mà là ruột gan như đút từng khúc “Mẹ, mẹ có chắc mình không nói nhấm không?”
Lâm Mộng Nghỉ cười hỏi.
Mà sắc mặt Cố An An lúc này đã khó coi tới cực điểm, cô ta đến nhà họ Cố lâu như vậy, cũng chưa từng nhận được một khoản tiên lớn như vậy.
Có Ức Sầm làm người lại ngay thẳng, đầu óc còn có chút đơn giản, anh cười “hi hi”, nói: “Mẹ, mẹ không hề nghe sai, bà nội nói chính là con số , em dâu mà vào cửa thì phát phát phát phát phát phát phát phát âm số tám nghe gióng với từ phát!
Mỗi người “….
” Lâm Mộng Nghi trừng mắt liếc qua thằng con trai không có đâu óc của mình, lời này không cần thằng bé này nói ra, bà cũng hiểu được, bà mẹ chông này rõ ràng là muốn vì Trầm Giai Kỳ trước đó chịu nhiêu thiệt thòi mà báo thù rửa hận đây.
“Ôi! Vẫn là Tiểu Sầm của chúng ta thông minh nhất, hiểu Suy nghĩ của bà lão này, chờ tết đến, bà nội sẽ cho cháu một bao lì xì đỏ thật dày.
Bà nội Cố có thâm ý khác nhìn qua cháu nội lớn của mình, thằng nhóc này, có thể khiến mẹ nó tức đến hộc máu đây.
Không phải, sao tâm trạng của bà lại tốt như vậy chứ?
“la ha na.
” Bà nội Cố nhịn không được bật cười, ý đồ giờ đã thể hiện rõ ra ngoài mặt.
Mọi người: “…….” Vẻ mặt luyến tiếc tiền của Lâm Mộng ga hạ.
” Bà cười gượng hai tiếng, “Ức sâm ì rất đúng, Giai Kỳ là đứa nhỏ ngoan ngoãn, đương nhiên phải như vậy.”
“Ôi trời.”.