“Lam Lam, thật xin lỗi!”
Ánh mắt anh lóe lên, không dám nhìn thẳng vào Lam Hân.
Lam Hân cười cười, “Anh không cần cảm thấy có lỗi với em, mấy thứ cảm xúc bông bột này, ai cũng đêu có.”
Tuy nhiên khi cảm xúc cá nhân bị mắt kiêm soát, sẽ gây ra nhiều Th toái cho những người xung quanh.
Những người bị bùng nổ cảm xúc, lòi nói ra sẽ mang theo tính công kích và
Cô đã đọc qua rât nhiều sách tâm lý học, những chuyện vụn vặt không đảng giá nhắc tới gặp được,Jrong cuộc sống, cô đều có thể biến nó thành không CÓ Lục Hạo Thành giờ phút này bị khống chế bởi tính chiêm hữu và kiểm soát, cả hai loại dục vọng đều xảy ra cùng nnh lúc, cô cũng cô găng đề hiêu anh.
Trái tim của một người có thật sự khỏe mạnh hay không, cảm xúc bộc lộ ra ngoài chính là bộ mặt rõ nét nhất của người đó.
Lục Hạo Thành nghiêng đầu nhìn thoáng qua cô, lại khôi phục ý cười ôn hòa như cũ, “Cô gái ngốc, em cứ dễ dàng tha thứ cho anh như vậy: anh cảm giác bản thân càng thây áy náy.”
” Lam Hân tiêng cười nhẹ nhàng khoan khoái tâm hôn người nghe, “Lục Hạo Thành, anh không muôn em tha thứ cho anh sao?”
“Không, anh muốn Lam Lam tha thứ cho anh.”
Vẻ mặt anh lúc nói câu này, cực kỳ giống một đứa trẻ đang giận dỗi.
Lam Hân biết, chỉ có ở trước mặt cô, anh mới có thể buông lỏng hết ngụy trang và phòng bị như vậy.
Lam Hân cười cười, “A Thành, em thà đối mặt với thế giới này bằng một nụ cười còn hơn đề thê giới này thay đổi nụ cười của anh.”
“Lam Lam, có phải là bởi vì em đã đọc qua rất nhiêu sách tâm lý, nên mới có thể am hiểu lòng người tới vậy không?
Không phải, bà xã của anh từ nhỏ cũng đã am hiệu lòng người.”
Lục Hạo Thành cười nói.
Lam Hân cũng cười nói: “Em xem qua nhiều sách tâm lý, là để lầy lại tỉnh thần cho bản thân, về phân am hiểu lòng người, cái đó lại có liên quan đến trải nghiệm thời thơ âu của em.”
Hiện tại ở nhắc tới chuyện cũ, cô đã không còn cảm giác thông khô như trước nữa, mẹ Khương đã phải chịu hình phạt bà ây đáng được nhận, cô thật sự cảm thây nhẹ nhõm.
Làm được đến bước này, cô đã rất thỏa mãn, tuy răng kết quả xảy đến như vậy cũng không hề khiến lòng cô hân hoan vui sướng.
Lục Hạo Thành một tay nắm tay lái, một tay kéo tay cô “Lam Lam, sau này có anh ở bên cạnh em, em cũng không cân sợ bất cứ điêu gì.”
Lam Hân cũng vui vẻ đáp: “Phải rồi, trở thành bà xã, em đúng là thở phào nhẹ nhõm.”
“Ha ha… cô ngốc.”
Giọng điệu Lục Hạo Thành tràn ngập cưng chiêu.
Sau khi hai người giải quyết xong mọi hiểu lầm, thì ríu rít nói chuyện cho đến khi về đến nhà.
sa Trong phòng một khách sạn sang trọng.
Lục Hạo Khải cùng Cố An An vừa trải qua một trận mây mưa kích tình.
Cả hai đều thỏa mãi, nhễ nhại mồ hôi, sau khi tắm rửa xong, Cô An An miễn cưỡ ng cuộn mình trong vòng tay Lục Hạo Khải.
Lục Hạo Khải mang vẻ mặt khoan khoái nhìn cô ta, “An An, em làm sao vậy?
Đem anh gọi đến, vừa được “giải tỏa” một hiệp, còn chưa thỏa mãn sao?”
Cố An An nâng mắt nhìn thoáng qua hắn, thật sự là một tên đàn ông vô lương tâm, chẳng lẽ hắn không nhìn ra được tâm trạng cô ta đang khó chịu sao?.