Lục Hạo Khải hơi hơi sửng sốt, cười nói: “Mẹ, con người Lục Hạo Thành này luôn luôn trọng tình trọng nghĩa, năm đó hắn cùng cha cãi nhau một trận lớn rồi rời khỏi công ty, ba người bạn tốt đã trợ giúp hän một tay, hiện giờ hắn vẫn luôn mang ơn ba người kia, nếu người bên cạnh mà hẳn tin tưởng lại phản bội mình, quả thật sẽ là đả kích không nhỏ.”
Vừa nói đên nơi đây, tia sáng trên mặt của Lục Hạo Khải ảm đạm hơn rất nhiều, bên cạnh hắn lại không có lấy một người bạn đáng đề thổ lộ cảm xúc của bản thân.
Thật sự là nếu không đem ra so sánh thì sẽ không có thương tôn.
“Nhưng mà mẹ à, như bây giờ làm còn kịp sao ”
Tần Ninh Trăn cười lạnh nói: “Vì cái gì mà không kịp?
Giữa chúng ta và nó có một cuộc chiến dài chưa kết thúc.”
Lục Hạo Khải nói: “Nhìn thây Lục Hạo Thành thương tâm khô sở chính là thú vui hiêm lạ không tôi đâu.”
Người đàn ông này luôn che giấu nội tâm bằng vẻ ngoài lạnh lùng, hà khắc.
Tân Ninh Trăn hỏi: “Tiểu Khải, con có nghe ngóng được người nào có ý định muôn mua Khánh Hoà building không?”
Việc cấp bách là phải đem tòa nhà này bán đi, sau đó mới có thể xử lý tôt chuyện công ty được.
Lục Hạo Khải nói: “Mẹ, An Yến đã, âm thầm truyền tin tức ra ngoài, nếu có người muôn mua thì sẽ gọi điện thoại cho chúng ta.”
Tần Ninh Trăn nói: “Được!”
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân trở lại văn phòng, Âu Cảnh Nghiêu lúc này cũng đã có mặt.
Tin tức vừa rồi anh cũng đã xem được.
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân vừa đến, anh đã nói, “Tân Ninh Trăn đang muốn bán Khánh Hòa building.”
Sắc mặt Lục Hạo Thành đột nhiên trở nên khó coi, toàn thân tỏa ra hơi thở cuông bạo “Bà ta dám!”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Bà ta đang muôn âm thâm giao dịch, vị trí địa lý của Khánh Hoà building không tôi, rất nhanh sẽ gặp được người mua.
“Phải không?”
Lục Hạo Thành lạnh lùng cười, “Tôi cũng muôn nhìn xem có ai dám mua.”
Ánh mắt Âu Cảnh Nghiêu chợt lóe, nhìn thoáng qua Lam Hân.
Lam Hân hiểu được ý của Âu Cảnh Nghiêu_, cô cười nói: “Hai người cứ nói chuyện đi, em vệ văn phòng trước.”
Lục Hạo Thành cưng chiêu nhìn cô, xoa xoa đâu cô gái nhỏ nhà mình, “Lam Lam, cơm trưa mang đên thì anh sẽ gọi em.”
Lam Hân cười nói: “Vâng!”
Lam Hân xoay người rời đi, Âu Cảnh Nghiêu nhìn theo bóng lưng cô, không phải không thê đê cho cô nghe được, mà là do cô đã có thai, rât nhiều chuyện không nên suy nghĩ nhiều.
Sau khi Lam Hân rời đi, Âu Cảnh Nghiêu mới nói, “Người dưới trướng Lục Hạo Khải có một tên là Giang An Yến, trước đó tôi đã từng nhắc đến người này, Giang An Yên giúp Lục Hạo Khả, nối giáo cho giặc, mây tin tức mua bán này, đêu đã trải qua một vài thủ đoạn xử lý của Giang An Yên., tung ra ở mây nơi những người giàu có hay lui tóới.Những người bình thường nhìn không thây.Đám người này tìm không ra Lục chủ tịch, chỉ sợ sẽ áp dụng một vài thủ đoạn đặc biệt,, ví dụ như mây bắt động sản đang đứng tên cha cậu sẽ trở thành mục tiêu của họ.”
Lục Hạo Thành gật gật đầu, “Việc này tôi sớm đã nghĩ tới hiện tại đám người kia muốn lắp đầy lỗ hồng thiệu hụt triệu, Khánh Hoà building là cơ hội tốt nhất.
Cảnh Nghiêu, cậu hãy âm thầm theo dõi quá trình chuyện này, một khi có người mua, lập tức gọi điện thoại cho tôi..