Đã không có thủ đoạn mạnh mẽ và quyết đoán của Lục Hạo Thành, Lam Hân chắc chăn sẽ không thê đi xa được trên con đường Bình doanh này.
Điểm này, hắn hoàn toàn hiểu rõ Điện thoại đột nhiên vang lên.
Hứa Cảnh Hòa không nhìn ra là số điện thoại di động của ai, có chút không kiên nhân.
ân nghe máy.
“Alol”
Giọng nói thật nặng nè.
“Tôi giờ có muôn tránh cũng không được nữa, đã không còn nơi nào có thể trốn được rôi, nêu anh không nghĩ biện pháp cứu tôi, chúng ta cũng chỉ có thê củng nhau ngồi chôm hỗm trong tù mà thôi.”
Hứa Cảnh Hòa vừa nghe là Ninh Thành Công gọi đến, hơi nhíu mày Tên khốn nhãi nhép này cũng có năng lực, lại có thê tránh thoát được mười ngày rồi.
“Tôi đã nói anh không thẻ bị bắt dễ dàng như vậy, tuy nhiên, chỉ cần tôi liều Chét ‘không thừa nhận, anh có cái chứng cứ nào nói tôi làm ra chuyện kia chứ, anh đừng quên.
tôi đã đưa tiền mặt cho anh.”
Hứa Cảnh Hòa hoàn toàn không đem lời uy hiếp của Ninh Thành Công đề vào mắt.
SA THÌ ) ; anh.
anh sao có thể như vậy được chứ?”
Ninh Thành Công khó thở, trong khoảng thời gian này anh ta trồn đông trồn tây, sắp khiên anh ta phát điên rôi.
“Không đúng, trước đó tôi cũng chưa từng phạm tội.
Nếu cảnh sát không có nghi ngờ đến tôi, thì sẽ không liêu mạng như vậy tới bắt tôi được Bọn họ vẫn luôn tìm kiếm tôi, liền chứng minh chuyện này đã có chứng cứ là tôi làm.
Nhưng là mà tôi lại chịu sự sai khiến của anh mà làm việc, anh nói xem, anh còn có thể thoát khỏi chuyện này được hay không?”
Hứa Cảnh Hòa vừa nghe, chuyện này thì không giám lơ là được, hắn tức giận nói: “Sao lại có thể được chứ”?
Tôi thấy ở lúc đó khắp nơi đều không có camera ghi lại đã nh ảnh của anh, làm sao có thể điều tra được.”
“Làm sao tôi biết được chuyện đó?
Tôi đã không còn nơi nào có thể trốn ở Bắc Hải nữa rồi, máy ngày nay, bọn họ lật tung toàn bộ Bắc Hải hai lần, nhưng mà vẫn không hề buông tha cho tôi.
Tôi sắp bị phát hiện rồi, anh không nghĩ ra biện pháp cứu tôi,,chúng ta sắp cùng nhau xong đời rồi đây.”
Hứa Cảnh Hòa phẫn nộ, khế mím khóe môi, hắn hỏi: “Anh muốn tôi giúp anh như thế nào?”
Ninh Thành Công: “Anh mang tới một bộ đồ nữ qua đây, còn kèm thêm một ít đồ trang điệm nữa, tôi đóng giả làm phụ nữ, ến lúc đó sẽ ra vẻ là bạn gái của anh, anh dẫn tôi rời khỏi thành phố Bắc Hải, tôi sẽ suy nghĩ biện pháp chạy trốn tới nơi khác.”
Hứa Cảnh Hòa cau mày, nếu hắn tự mình đi, bị đối phương gài vào bẫy thì làm sao bây giờ?
“Được rồi, ngày mai tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.”
“Nào còn chờ được đến ngày mai, anh hiện tại cứ tới đây…… Tôi.”
Ninh Thành Công nói chưa nói hết lời, điện thoại đã nhiều ngày không sạc pin đột nhiên hét điện tắt ngúm “Đáng chết!”
Anh ta phẫn nộ gầm nhẹ một tiếng, trên khuôn mặt lại có vài phần tương tự Ninh Phi Phi, nhưng làn da lại thô ráp khô héo, cả người vô cùng tiều tụy, bộ đồ đen hãn mặc trên người sớm đã bản đến mức phát sáng được luôn rồi.
Anh ta trốn ở dưới vách núi đen, không gian nhỏ hẹp, vừa âm ướt lại TÊN nháp khiến anh ta vô cùng khó chịu.
Anh ta nhìn thoáng qua bên ngoài, đám cảnh sát đã mang chó nghiệp vụ rời đi rồi, cuối cùng cũng có thê ra ngoài để hít thở không khí...