Tần Ninh Trăn tiếp tục lật xem những bức ảnh còn lại, hai người cùng nhau ra vào khách sạn, đều là tay trong tay .
Thang. . ì; ” Bà ta lạnh lùng cười, “Lục Hạo Thành, con sói con, mày cho là có thể thoát được lòng bàn tay tao sao? Mẹ của mày còn nằm trong tay tao? Huống chỉ là thằng nhãi như mày Tần Ninh Trăn xem xong ảnh, liền gửi ảnh cho thư ký tung lên mạng.
Sau đó bà ta mới ném điện thoại lên bàn trà, tâm trạng buồn bực vài ngày nay lập tức đỡ hơn nhiều.
“Lục Hạo Thành, chỉ cần khiến mày phải sống không thoải mái.
Cái gì tao cũng có thể làm được.”
Chỉ trong vài phút, hình ảnh Lục Hạo Thành và Lam Hân tay trong tay lập tức lan truyền toàn bộ thành phó Giang.
Mà Tiểu Tuấn đang ở trong nhà đọc sách , đột nhiên nhận được điện thoại của sư phụ.
“Alo, sư phụ!”
“Tiểu Thất, không hay rồi , ảnh chụp Lục Hạo Thành và mẹ con, lại bị tung lên mạng, con mau nhìn một chút, ta giúp con xử lý trước.”
“Cám ơn sư phụ! Có thể nói cho con biết chỉ, là từ nơi nào truyền ra không?”
“Tập đoàn Lục Trăn”
“Cám ơn sư phụ!”
Tiểu Tuần cúp điện thoại, cả người lập tức phát lạnh, không khí xung quanh dường như cũng lạnh lẽo theo.
Cậu nhanh chóng mở máy tính lên, trong nháy mắt tin tức giám đốc Lục Hạo Thành và phụ nữ có con đang hẹn hò.
“Hừ!”
“Chết tiệt!” Tiểu Tuần gầm lên một tiếng, sau đó lập tức gọi lại cho sư phụ.
“Alo, Tiểu Thất.” Đầu dây bên kia có tiếng gõ bàn phím lao xao.
“Sự phụ, là ai ở tập đoàn Lục Trăn thả tin?” Tiểu Tuần bình tĩnh hỏi.
“Ha ha! Tiểu Thất, con hỏi ta cái này là đúng rồi, Tần Ninh Trăn tập đoàn Lục Trăn , để chiếm đoạt tất cả tài sản của nhà họ Lục, bà ta luôn bất hòa với Lục Hạo Thành, có cơ hội liền đây Lục Hạo Thành vào chỗ chết.”
Tiểu Tuấn nghe vậy, tay cầm điện thoại hơi siết chặt, người kia cũng không phải sống cuộc sống dễ dàng gì.
Cậu nghĩ nghĩ lại hỏi: “Sư phụ, còn tin tức nào lớn hơn liên quan đến bà phù thủy đó không? Có thể làm hạ nhiệt tin tức hiện tại .”
“Có, Tiểu Thát, đây chính là sở trường của sư phụ , con chờ chút, lát nữa sư phụ sẽ tìm ra.” Giọng nói lưu manh sảng khoái qua đầu dây đã làm khuôn mặt đang căng thẳng của Tiểu Tuần dãn ra rất nhiều.
“Cám ơn sư phụ!”
“Ôi trời ! Tiểu Thất nhà chúng ta hiếm khi khách sáo như vậy, thế thì lần này ta phải trợ giúp đến nơi đến chốn.”
Tiểu Tuấn cúp điện thoại, ngồi bên máy tính lặng lẽ chờ đợi.
Cậu bắt đầu từ đây, rất có thể sẽ tìm được chỉ, để sư phụ ra tay với bên kia.
Tiểu Tuấn nhắm mắt, trong lòng thầm cầu nguyện mẹ sẽ không xem được tin tức.
Mà ở tập đoàn Lục Thị Âu Cảnh Nghiêu ướt qua nội dung trên máy tính, lông mày cau lại thật sâu.
“Chuyện gì vậy?” Cảm giác nôn nao say rượu đêm trước khiến anh lúc này còn chút khó chịu.
Anh lắc đầu, lại liếc nhìn máy vi tính, nhanh chóng kiểm tra chỉ, “Tập đoàn Lục Trăn”
Âu Cảnh Nghiêu lẳng lặng nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc, khóe môi mím chặt.
Anh ấn số điện thoại nội bộ: “Mộc Tử Hoành, đến đây.”
“Không được, hôm nay tôi qua đó sẽ phải chịu đựng cơn tức giận của cậu.” Mộc Tử Hoành ghét bỏ nói, Âu Cảnh Nghiêu cau mày, lạnh lùng nói: “Lục Hạo Thành đã xảy ra chuyện, Âu Cảnh Nghiêu chưa kịp nói xong thì đã nghe thấy tiếng mở cửa, giận dữ liếc nhìn cửa văn phòng.
Nghe nói Lục Hạo Thành đã xảy ra chuyện, chạy còn nhanh hơn thỏ.
“Âu Cảnh Nghiêu, làm sao vậy? Lục Hạo Thành xảy ra chuyện gì?” Mộc Tử Hoành lo lắng hỏi.
“Tự xem đi!” bước sang một bên để Mộc Tử Hoành nhìn xem.
Mộc Tử Hoành trừng mắt nhìn, lúc này người nên tức giận rốt cuộc là ai vậy?
“Âu Cảnh Nghiêu, cậu……. ” Anh còn chưa nói xong, nhìn thấy nội dung trên máy tính, mấy chữ cuối cùng nghẹn lại trong cổ họng, anh sửng sốt không nói nên lời.
“Oa! Tin tức này không tồi!” Mộc Tử Hoành cười cọt: “Chính là ảnh chụp hơi xấu.”
Âu Cảnh Nghiêu ở một bên nghe, cậu ta còn có tâm trạng đùa cợọt?
“Hiện tại cậu còn có tâm tư hay nói đùa?” Âu Cảnh Nghiêu châm chọc.
TA V Hổ ” Mộc Tử Hoành nhìn máy vi tính, đồng tử co rụt lại, chớp chớp mắt, sau đó nói: “Âu Cảnh Nghiêu, mau đến xem, lại có một tin tức bao khác lên top, Lục phu nhân của tập đoàn Lục Trăn, Tần Ninh Trăn, vì để chiếm đoạt tài sản của nhà họ Lục, đã ngắm ngầm sát hại con trai cả của tập đoàn, Lục Hạo Thành, trời má, chủ đề táo bạo như vậy là ai đưa ra vậy? “
Mộc Tử Hoành gầm lên một tiếng.
Âu Cảnh Nghiêu đẩy Mộc Tử Hoành ra, Mộc Tử Hoành mắt trừng lớn nhìn Âu Cảnh Nghiêu.
Cơn giận của anh còn chưa nguôi ngoai đâu, dựa vào đâu mà cậu ta lại giận dữ hơn chứ?
“Tránh ra!” Âu Cảnh Nghiêu nhanh chóng ngồi xuống, ngón tay thon dài lướt như bay trên bàn phím.
Nhanh chóng lần theo địa chỉ, một lúc sau, anh vỗ bàn có vẻ nản lòng.
Đáng chết!
Lại là một địa chỉ nước ngoài.
Mộc Tử Hoành nhìn Âu Cảnh Nghiêu nỗi điên, vẻ mặt rất không cam tâm.
Anh ừm một tiếng, Âu Cảnh Nghiêu cũng không thèm để ý tới anh, vẫn nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính.
“Cút!” Âu Cảnh Nghiêu lạnh lùng khiến cho lòng Mộc Tử Hoành lộp bộp một chút.
Tổ tông này đều khó hầu hạ giống Lục Hạo Thành, cũng nhỏ nhen hay mang thù giống Lục Hạo Thành , cùng một lũ không có phong độ.
Mộc Tử Hoành thấy Âu Cảnh Nghiêu không thèm để ý đến anh, chỉ có thể ngại ngùng sờ mũi, vừa đi vừa trừng mắt với Âu Cảnh Nghiêu, trở lại văn phòng của mình, chuẩn bị gọi điện thoại.
Khi bước tới cửa phòng làm việc, lại nhìn thoáng qua Âu Cảnh Nghiêu tôn quý như thần, vẫn như dalo trì tư thế ngồi như cũ.
Má nó.
Chắc chắn là đã chịu đả kích , địa chỉ lần trước chẳng phải cũng không điều tra được sao?
Mộc Tử Hoành nghĩ thầm một lúc, mới không cam lòng trở về chỗ của mình.
Ngay sau đó, thông tin Tần Ninh Trăn tập đoàn Lục Trăn, mưu hại Lục Hạo Thành , đầy lên trước tin tức Lục Hạo Thành nắm tay Lam Hân .
Mà một số lượng lớn các bức ảnh của Lục Hạo Thành và Lam Hân đã nhanh chóng bị xóa trên Internet, thay vào đó là những bức ảnh của Tần Ninh Trăn với biểu cảm lạnh lùng và giọng điệu chanh chua ảnh chụp, tin tức này ồn ào khắp thành phố Giang.
Tần Ninh Trăn đang hào hứng khen ngợi thư ký của mình với WeChat.
Sau khi tải lại trang, điện thoại nháy mắt rơi trên mặt đất.
FẪU. Tec sao lại thế này?” Tần Ninh Trăn chấn động, cả người không khống chế được run rấy.
Bà ta hung ác nhìn chằm chằm màn hình điện thoại trên mặt đất.
Khi đã chắc chắn mình không nhìn lầm, trên tin tức quả thật có tên Tần Ninh Trăn , ảnh chụp cũng là của bà ta.
Là ai “Chẳng lẽ là người của Lục Hạo Thành ? Âu Cảnh Nghiêu.” Bà ta cau mày, không có khả năng, tốc độ của Âu Cảnh Nghiêu sẽ không nhanh được như vậy.