Chương :
Anh nhìn qua một chút, cũng biết nên mặc như thế nào, nhưng có chút vụng về, cuối cùng cũng mặc xong cho con gái. Anh lại ôm Kỳ Kỳ vào phòng vệ sinh rửa mặt, thuận tiện chải tóc cho con.
Sau khi hai cha con ra khỏi nhà vệ sinh, Lam Tử Tuấn cùng Lam Tử Nhiên cũng từ trong phòng đi ra .
Lục Hạo Thành nhìn thấy hai anh em, cười nói : “Tiểu Tuấn, Nhiên Nhiên, đi xuống ăn bữa sáng trước, mẹ cháu đã chuẩn bị ở dưới, lát nữa ta sẽ ôm em gái xuống”
Lục Hạo Thành nói xong, lại ôm Lam Tử Kỳ trở về phòng lấy cặp sách.
Lam Tử Tuấn nhìn dáng vẻ Lục Hạo Thành bận rộn, nhẹ nhàng cười cười, cũng là một người cha rất tốt.
“Anh, cười gì vậy?”Lam Tử Nhiên kỳ quái nhìn anh trai.
Lam Tử Tuấn bỗng nhiên nhìn em trai, hỏi: “Nhiên Nhiên, em thích Chú Lục không?”
Lam Tử Nhiên cong môi cười, anh trai có hỏi có chút kỳ lạ, “Sao anh lại hỏi như vậy?”
Lam Tử Tuần: “Em chỉ cần trả lời, có thích hay không?”
Lam Tử Nhiên nhanh chóng gật đầu, “Thích, Chú Lục tốt lắm, đối với chúng ta cũng rất tốt.”
Lam Tử Tuấn cũng không nói thêm gì nữa, xoay người đi xuống tầng.
Lam Tử Nhiên: “?””Anh có ý gì?”
Lam Tử Nhiên đuổi theo, nhìn về phía anh trai mình đang mang bộ mặt vô cảm, không thể đoán ra được anh trai đang nghĩ gì..
Lam Tử Tuấn: “Thích, thì về sau, gọi cha đi.”
À tôi ” Lam Tử Nhiên nghe thì không hiểu ra sao, cái gì mà thích thì gọi cha đi?
“Anh không phải là tối hôm qua nghịch máy tính đến choáng váng rồi chứ?
Sáng hôm này còn chưa tỉnh ngủ.”
Lam Tử Nhiên có chút không thể tin được sẽ nghe từ miệng anh mình những lời như thế Lam Tử Tuần : “Hiện tại anh rất tỉnh táo.Hơn nữa, mẹ cũng thích Chú Lục .”
Lam Tử Nhiên mang vẻ mặt”Em không hiểu ý anh”.
Nhưng hai anh em đã xuống tằng một, Lam Hân đã chuẩn bị sandwich cùng sữa đặt trên bàn cơm,chuẩn bị tổng cộng bốn phần.
Nhìn thấy Tiểu Tuần xuống dưới, Lam Hân vội nói: “Tiểu Tuấn, Nhiên Nhiên, các con ăn trước, mẹ đi ôm Kỳ Kỳ £ cảm xuông dưới.
Lam Tử Nhiên đem túi sách đặt trên ghế, cười nói: “Mẹ, cha tương lai đã ôm Kỳ Kỳ rồi.”
ĐANG Ti) ” Lam Hân bị một tiếng “cha tương lai” của con trai đả kích.
Nhiên Nhiên cũng bị Kỳ Kỳ lây bệnh rồi sao?
Lam Tử Nhiên biết trong lòng mẹ nghĩ gì?
Cậu chớp chớp đôi mắt to, nhìn mẹ cười cười: “Mẹ, ba anh em chúng con đã nhất trí biểu quyết, rất hài lòng với người cha tương lai này.”
Lục Hạo Thành ôm Kỳ Kỳ xuống tầng, vừa lúc nghe được những lời của Lam Tử Nhiên.
Đáy lòng Lục Hạo Thành cảm động, Nhiên Nhiên cùng Tiểu Tuần đều nhận người cha này rồi sao?
Giờ khắc này, thật muốn nói cho Lam Lam sự thật, “Lam Lam, thật ra ba anh em Tiểu Tuấn. . .”
“A Thành, mau tới đây, giúp chị ôm Phi Dương đi xuống, thằng nhóc thối, lại không chịu dậy.” Lục Tư Tư ở tầng hai lớn tiếng gọi.
Lục Hạo Thành nghe vậy thì bát đắc dĩ, vì sao mỗi lần anh muốn giải thích lại gặp chuyện ngoài ý muốn.
“Em đến đây!”
Lục Hạo Thành vừa nói vừa đặt Lam Tử Kỳ trên ghé, để cô bé ăn bữa sáng.
Lại vội vàng chạy lên tầng.
Lam Tử Tuần nhìn theo anh, khẽ lắc đầu, dưới đáy lòng nói: “Cha, cha lại bỏ lỡ một cơ hội tốt .” rồi lại cúi đầu ăn bữa sáng.
Mà Lam Hân cũng không quá để ý lời nói của Lục Hạo Thành, vội vàng trả miếng lót ly cho ba anh em.
Vừa thấy con gái ăn mặc chỉnh tề , tóc cũng được búi gọn, Lam Hân rất vừa lòng với Lục Hạo Thành, chút tức giận lúc thức dậy hình như cũng đã biến mắt.
Lam Tử Kỳ cười hỏi: “Mẹ, cha giúp con chải đầu không tồi nhỉ, con hỏi cha vì sao biệt chải, cha nói lúc nhỏ đã chải đầu cho me.”