Chương :
Anh nhìn lại những tin nhắn Âu Cảnh Nghiêu gửi tới.
Nhìn thấy ba chữ Lâm Tử Thường, đáy mắt hiện lên tia tàn nhẫn.
Lập tức gọi một cuộc điện thoại, cuộc gọi cũng nhanh chóng được kết nói.
“Lâm Dã, giúp tôi điều tra một người phụ nữ tên là Lâm Tử Thường, tất cả tư liệu, trong vòng ngày.”
Lâm Dã: “Giám đốc Lục, lập tức chuẩn bị, trong vòng ngày nhất định gửi cho anh.”
Lục Hạo Thành sau khi cúp điện thoại liền gửi tin cho Âu Cảnh Nghiêu, “Cảnh Nghiêu, một tuần I sau có một bữa tiệc từ thiện, buổi tiệc này se bán ra “vĩnh hằng chỉ tâm” trị giá vạn, tôi muốn có nó .”
Âu Cảnh Nghiêu: “Cho Lam Hân?.”
Lục Hạo Thành: “Đúng”
Âu Cảnh Nghiêu: “Coi như cậu hào phóng.”
Lục Hạo Thành: “……. ” Chẳng lẽ anh bình thường rất keo kiệt sao?
Bình thường người keo kiệt nhỏ giọt không phải là Âu Cảnh Nghiêu sao?
Lục Hạo Thành: “Trước tiên gửi danh sách những người đi dự tiệc từ thiện cho tôi.”
Âu Cảnh Nghiêu: “Tôi sẽ chuẩn bị tốt .
Cậu có muốn dẫn theo bạn gái không?”
Lục Hạo Thành: “Muốn, bạn gái tất nhiên là Lam Lam.”
Âu Cảnh Nghiêu: “Bây giờ gióng trống khua chiêng có tốt không?”
Lục Hạo Thành: “Có cái gì không tốt Bọn họ đã đụng phải điểm giới hạn của tôi, vi phạm điều cấm kị, Lục Hạo Khải cùng Tần Ninh Trăn sẽ không ngồi chờ chết, ngày đó nhớ cần thận một chút.”
Âu Cảnh Nghiêu: “Việc này tôi vẫn luôn chú ý, nhưng sự an toàn của Lam Hân cậu nhất định phải để tâm một chút.”
Lục Hạo Thành: “Tôi biết.Nếu có tin tức, lập tức cho tôi biết.”
Âu Cảnh Nghiêu: “Tôi tra ra được Lâm Tử Thường cùng một người chuyên môn thu nợ là ông chủ Tần Hoài, từng có ba lần tiếp xúc.
Một trong số đó là trong Tuần lễ thời trang mấy ngày trước, người lấy trộm quần áo cũng là của bọn họ, đám người này cũng có danh tiếng trong giới xã hội đen, không đạt được mục đích không từ thủ đoạn, cho nên, bọn họ còn có thể xuống tay với Lam Hân.”
Lục Hạo Thành thấy vậy thì rùng mình, “Tôi đã biết, tôi sẽ chú ý , tôi đã âm thầm sắp xếp người bảo vệ máy đứa nhỏ cùng Lam Lam .”
Lục Hạo Thành đặt điện thoại xuống, bắt đầu xử lý công việc.
Thấy được lịch trình gần đây có ba chuyến công tác, Lục Hạo Thành hơi nhíu mi, đáy lòng không muốn đi.
Nhưng anh kiểm tra một chút sản nghiệp nhà họ Lâm đứng tên, nhà này đang kinh doanh bát động sản.
Sản nghiệp khác, có khởi sắc cũng chỉ có mấy nhà hàng khách sạn, không tính là quá giàu có, nhưng trong mắt người bình thường, gia đình đó cũng coi như không tôi.
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua, cầm lấy điện thoại gọi cho Âu Cảnh Nghiêu.
“AloI”
Âu Cảnh Nghiêu giọng vẫn lãnh đạm, nhưng không còn gai góc như trước.
Lục Hạo Thành sờ sờ mũi, may mắn cậu ta không tức giận nữa.
“Cảnh Nghiêu, cậu kiểm tra xem tình hình kinh doanh chuỗi nhà hàng khách sạn của nhà họ Lâm xem thế nào?”
Âu Cảnh Nghiêu: “Không tốt! Lâm Hải Phong tâm cao khí ngạo, xem ra ông ta không quen quản lý phần khách sạn lắm, về phần bắt động sản thì rất tốt, nhưng mấy năm nay không đáng kể nhà họ Lâm cũng như vậy.”
Ánh mắt Lục Hạo Thành thâm trầm liếc về tư liệu trên máy tính: “Kiểm tra một chút.”
Âu Cảnh Nghiêu: “Đã biết.”
Lục Hạo Thành lập tức cúp điện thoại.
Anh lại hiểu thêm một số mặt khác .
Lam Hân đưa cho Lục Hạo Thành một cốc sữa nóng, thầy anh nghiêm túc bàn chuyện công việc, cô định âm thầm đặt cốc sữa xuống rồi rời đi.