Chương :
Lục Tư Tư cả kinh, chẳng lẽ là bác gái Có, lấy tính cách của bà ấy, khinh thường làm như vậy, bà ấy sẽ tự ra tay.
“Đập cho tao!”
Tên cầm đầu gầm lên một tiếng, máy tên côn đồ phía sau, liền đập vỡ đồ đạc bàn ghé.
Nhạc Cần Nghiên thấy vậy. che chở Trầm Giai Kỳ, nhìn Lục Tư Tư đang ngơ ngác, lớn tiếng gọi : “Tư Tư, bảo vệ Giai Kỳ.”
Sắc mặt Lục Tư Tư tái nhợt gật gật đâu, “A, được! Em, em cần thận một ít.”
Cô đem Trầm Giai Kỳ ôm vào lòng.
Nhạc Cần Nghiên xoay người, cầm gậy trong tay tên gần đó, dùng sức lôi kéo, dùng giày cao gót chân, hung hăng đá một cước vào bụng gã, tên kia ăn đau, tay buông lỏng, gậy lại rơi vào tay. Nhạc Cẩn Nghiên .
Nhạc Cần Nghiên thuận thế đánh qua.
LAN c áa Con đàn bà điên.”
Nhạc Cần Nghiên cầm gậy đánh dữ dội, đối phương ăn đau trốn dưới gầm bàn không dám chui ra.
“Oal Oal”
Lục Tư Tư kinh ngạc nhìn Nhạc Cẩn Nghiên, “Em có biết võ à, quá lợi hại .”
Trầm Giai Kỳ sớm đã sợ tới mức lạnh run, nhưng cô cố giữ bình tĩnh, không thể để đứa bé xảy ra chuyện Cửa hàng không còn, có thể mở lại, nhưng đứa trẻ không thể gặp chuyện.
Nếu cục cưng gặp chuyện không may, cô cùng Ức Lâm cả đời này cũng không thể .
Cô sẽ không tha thứ cho nhà họ Cố .
Cố Ức Lâm nhận được điện thoại của Lục Tư Tư, vừa lúc anh đang đưa mẹ đi trung tâm thương mại gần đó, đang muốn đưa mẹ cùng bà nội trở về, rồi sẽ qua hỗ trợ Giai Kỳ, đột nhiên nhận được cuộc gọi của Lục Tư Tư, anh liền lái xe chạy như điên tới.
Vừa xuống xe đã thấy cảnh tượng trước mắt.
Bà nội vừa thấy, lướt qua mọi người, nhìn thấy Lục Tư Tư đang che chở Trầm Giai Kỳ, vẻ mặt vẻ bà giận dữ “Máy tên khốn này đúng là vô pháp vô thiên, cháu dâu cùng chắt trai của ta nếu có một chút sơ xuất, ta sẽ không tha cho bọn họ.”
Có Ức Lâm vội vọt qua, bắt được tên thanh niên đang đập phá.
LƯU NET Đau quá, đau quá.”
“Tôi muốn chết!”
“Đừng đánh , tôi cũng không dám … nữa .
Không đến phút sau, một đám côn đồ ngã xuống đất rên rỉ.
Chỉ có người đàn ông mặc quần áo đầu lâu màu đen kia vẫn đứng đó, nhìn Cố Ức Lâm, gã cũng hoang mang, không phải chỉ dạy dỗ một người phụ nữ không có lai lịch thôi sao?
Sao lại chạy đến nhiều người như vậy.
Mà Nhạc Cần Nghiên lúc này, tóc rối loạn, giày cao gót cũng đánh mát, cả người chật vật không chịu nổi, tâm trạng lại tốt hơn nhiều.
Đánh một trận, cải thiện được tâm trạng.
“Ức Lâm, Ức Lâm, cậu cuối cùng cũng đến, cậu muốn chết hay sao mà có thể để những người này đến đập phá cửa hàng của Giai Kỳ vậy?
Cho không muốn cùng Giai Kỳ ở bên nhau, cũng không cần phải dùng cách như vậy chứ, nói rõ với Giai Kỳ là được , còn tìm người đến uy hiếp Giai Kỳ, quả thực rất thương tâm, ngay cả tôi cũng sẽ không tha thứ cho cậu.
Tên khốn nhà cậu, sao có thể làm như vậy?”
Lục Tư Tư cố ý nổi giận với Cố Ức Lâm, thật ra là muốn nói cho Cố Ức Lâm sự tình đã diễn ra.
Có Ức Lâm hoang mang: “Chị Tư Tư , không phải em, sao em có thể làm vậy chứ?”
“Tư Tư, không phải Ức Lâm, cũng không phải chúng ta, chúng ta đều đã đồng ý cho Giai Kỳ cùng Ức Lâm ở bên nhau rồi mà.
Càng không thể có làm ra loại chuyện như vậy .”Lâm Mộng Nghi bắt bình thay con trai.
Dù sao, chuyện trước đó là bà quá đáng, nhưng Giai Kỳ vẫn không muốn gặp mình, bà cũng không có cơ hội xin lỗi Trầm Giai Kỳ.