Chương :
Lục Hạo Khải: “Mẹ, một cái vòng cổ mà thôi, có cần phải vậy không?”
Tần Ninh Trăn nhìn qua “Con thì biết cái gì?
Cái này tượng trưng cho giá trị của người phụ nữ, cha con nếu lấy được, ta sẽ rất vui vẻ, nhưng ông ấy lại không đến.”
Tần Ninh Trăn vẻ mặt tức giận, ông già kia trong khoảng thời gian này vẫn lạnh nhạt mình.Vừa lúc, mình cũng không cần ông ta .Ông ta bám lấy mình, ngược lại còn cảm thấy phiền phức.
“Ha ha. . .” Lục Hạo Khải cười cười, “Mẹ, có đang giá tiền triệu vậy không?”
Tần Ninh Trăn: “Tiểu Khải, cũng không thể nói như vậy, nếu phụ nữ có được thứ như vậy, đều sẽ rất hạnh phúc, đây không phải vấn đề về giá trị, mà là phần tâm ý.”
Cố An An vừa nghe lời này, cũng chỉ có thể nhìn qua, Lục Hạo Khải không có khả năng mua đồ quý giá như vậy cho cô ta.
“Hai triệu.”
Người phụ nữ lúc nãy kích động hét lên.
Tất cả đều sôi trào, hai triệu.
Tất cả mọi người đều kích động, đấu giá viên cũng kích động, cầm trong tay chiếc búa đấu giá, cao hứng đập Xuông.
“Hai triệu, hai triệu, hai triệu số , còn ai tăng giá không?”
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua người phụ nữ vừa rồi, thấy cô ta mang vẻ mặt hưng phán, anh hơi nheo mắt, giá hai triệu ở thành phố Giang đã là rất cao rồi.
Hơn nữa Vĩnh Hằng Chỉ Tâm là thiết kế độc nhất vô nhị, hiện tại giá cả này cũng không phải giá cao nhất, nếu xuất hiện người thực sự yêu thích, giá sẽ lại tăng lên.
Mà người phụ nữ này quyết liệt, chưa từng có do dự, thể hiện rõ niềm đam mê đối với Vĩnh Hằng Chi Tâm.
Mà lúc này, toàn hội trường lặng ngắt như tờ, cũng không có người giơ bảng nữa.
Lục Hạo Thành thấy thời cơ đúng lúc, anh nhất định phải lấy được Vĩnh Hằng Chi Tâm đưa cho Lam Lam.
Liền không chút để ý giơ thẻ.
Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía Lục Hạo Thành.
Lâm Tử Thường siết chặt tay, anh thật sự vì Vĩnh Hằng Chỉ Tâm mà đến.
Có An An nhìn thấy Lục Hạo Thành giơ thẻ, cũng mang vẻ mặt ghen tị.
Lục Hạo Thành, sao anh lại đối xử với tôi như vậy, tôi có điểm nào không bằng Cố Ức Lam ?Anh vẫn nhìn mình không vừa mắt, mà đem Cố Ức Lam trở thành bảo vật nâng niu trong tay.
Tần Ninh Trăn cũng nhìn thấy Lục Hạo Thành, thấy anh dáng vẻ thản nhiên, bà ta hơi nhíu mày, Lục Hạo Thành vì CaI trong lúc Tần Ninh Trăn suy nghĩ, người Lục Hạo Thành yêu rốt cuộc có phải Lam Hân hay không, âm thanh kinh hỉ của đấu giá viên lại truyền đến.
“Hai triệu chín ngàn chín trăm chín mươi chín vạn.”
Nháy mắt, giá cả đã tăng vọt chín ngàn chín trăm chín mươi chín vạn.
” Toàn hội trường náo động.
Mà người phụ nữ vừa tưởng nắm chắc phần thắng, lại khiếp sợ nhìn Lục Hạo Thành, anh nâng lên nhiều tiền như vậy, khí thế còn mạnh bạo hơn cô ta.
Nhưng cô ta cũng chỉ lấy ra được hai triệu.
Người chủ trì nghe được con số, có chút tò mò nhìn Lục Hạo Thành ở hàng ghế VỊP: “Giám đốc Lục, xin hỏi, con số cuối cùng có ý nghĩa đặc biệt gì sao?”
Lục Hạo Thành dịu dàng cười “Đây là để dành tặng cho người tôi yêu, cũng là làm việc tốt, vì sự nghiệp làm từ thiện.”
“Thì ra là thế! Giám đốc Lục mấy năm nay đều kiên trì làm từ thiện, thật sự là khiến người khác kính nể.”
Đấu giá viên cũng mang vẻ mặt hâm mộ.
Lâm Tử Thường chỉ cảm thấy máu huyết sôi trào,người phụ nữ anh yêu nhát, là Lam Hân kia sao?
Cố An An cũng ghen tị đến phát cuồng nhìn Lục Hạo Thành, người đàn ông này cô ta cũng hiểu rõ, chỉ cần anh yêu thương một người, sẽ che chở người đó cả đời.