Chương :
Nhưng những thứ đó đều là bát động sản, anh và chị gái cũng có phần, cha thì không liên quan đến, nhưng tập đoàn Lục Trăn cũng là tâm huyết năm đó của mẹ.
Là năm đó cha cùng mẹ, ra sức gây dựng nên…
Tần Ninh Trăn, người phụ nữ kia chỉ là ngồi mát ăn bát vàng nhiều năm, bây giờ còn nghĩ muốn phá hủy tập đoàn Lục Trăn, bà ta thật đúng là……….. Vì tiên ,, thật đúng là chuyện gì bà ta cũng có thể làm được.
Lục Hạo Thành hỏi: “Tử Hoành có biết đến chuyện này không ?”
Âu Cảnh Nghiêu lắc lắc đầu: “Tử Hoành không có khả năng sẽ biết đến chuyện này, hiện tại điều quan trọng nhất đối với cậu ta là dưỡng thương thật tốt.
Cha cậu ấy đã mời những bác sĩ giỏi nhất từ nước ngoài trở về, hy vọng cậu ấy có thể nhanh chóng đứng lên được.
Công ty này không có bóng dáng cậu ta đi làm, cũng cảm thấy khá nhàm chán..”
Mộc Tử Hoành rất hài hước, ba ngày không thấy mặt cậu ta, chỉ cần vừa vào cửa, sẽ đùa giỡn với anh.
“Âu Cảnh Nghiêu, tôi nghĩ cậu nhát định rất bận rộn, cậu chỉ cần suy nghĩ một chút về ba chữ đầu tiên là được.”
Ba chữ kia là tôi nhớ cậu, bình thường những lúc hay nói giỡn, anh cũng chẳng nghĩ nó có ý nghĩa gì, nhưng đến khi cậu ta không có ở đây mới biết được, bên cạnh thiếu đi sự tồn tại của một người, cảm giác trống trải không quen biết bao nhiêu.
Lục Hạo Thành nói: “Vậy đừng cho cậu ta biết, cũng đừng nói đến việc cha cậu ta thu mua tập đoàn Lục Trăn làm gk”
Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu: “Tôi đã biết, tôi sẽ không nói cho cậu ta.”
Lục Hạo Thành nói: “Trong khoảng thời gian cậu vất vả thêm một chút, công việc của Tử Hoành, tôi và cậu cùng nhau hoàn thành.”
Nếu người đó không rời đi, bạn vĩnh viễn sẽ không biết được bản thân thích nụ người của người đó đến nhường nào.
“Được! Tôi đã hiểu rồi .”Âu Cảnh Nghiêu nói.
Lục Hạo Thành: “Bên kia nếu có tin tức, lập tức nói cho tôi biết.”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Sẽ có tin tức nhanh thôi, nhưng mà, tập đoàn Lục Trăn thì nên làm cái gì bây giờ ?”
Lục Hạo Thành cúi đầu nghĩ nghĩ, “Trước hết không cần phải xen vào, cứ để cho giám đốc Mộc thu mua, lòi ra dã tâm của Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải..”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Tôi hiểu được ý của cậu:.
Nói xong, anh xoay người rời đi.
Lục Hạo Thành nhìn ra ngoài cửa sổ, hơi nheo mắt, Có An An thu mua cổ phần công ty nhà họ Cố, cô ta muốn làm cái gì?
Anh cầm lấy điện thoại, gọi qua cho Có Ức Lâm.
“Alo! Hạo thành.”
Có Ức Lâm rất nhanh đa nghe điện thoại.
Lục Hạo Thành nói: “Ức lâm, tôi nói với cậy một việc, cậu trước mắt không cần lộ chuyện này ra ngoài.”
Cố Ức Lâm nói: “Cậu nói đi.”
Lục Hạo Thành: “Có An An còn đang âm thầm thu mua cổ phần công ty nhà họ Có các người.
Trước hết hãy quan sát một đoạn thời gian, nhìn xem mục đích của cô ta là gì ?”
Giọng điệu Cố Ức Lâm kích động nói: “Người phụ nữ kia, lầm sao có tạ dâm… ” Cố Ức Lâm bỗng nhiên muốn nói lại thôi, “Hạo thành ,, tôi nhất định sẽ chú ý nhiều hơn, cảm ơn cậu đã nhắc nhở tôi.
Cô ta quả nhiên là người đã hãm hại Tiểu Ức sau khi biết thân phận của con bé_, là cô ta cố ý hãm hại Tiểu ức, hãy bảo Tiểu Ức chú ý nhiều hơn một chút.”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, ánh mắt trở nên sâu kín “Tôi biết rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Lục Hạo Thành nâng mắt nhìn phong cảnh ngoài cửa số, ánh mắt thâm trầm như biển sâu.
°COC DỌO CÓO l UẠ b ” Có người gõ cửa, Lục Hạo Thành nhìn về phía cửa, “Mời vào.”