Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

chương 635-1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương -

“Trời ạ, con người của giáo sư Lục quá tốt rồi, anh ấy vì cứu sinh viên, mà ngay cả mạng cũng không cần nữa!”

Hiệu trưởng Vương vừa tức giận vừa gấp gáp, xông lên trước mặt của Hầu Thiên Thành, chỉ vào mặt anh ta mà bắt đầu chửi như tát nước: “Xem chuyện tốt anh làm đi! Nếu như: trong hai người bọn họ có một người xảy ra chuyện, thì anh xong đời rồi!”

Hầu Thiên Thành bị dọa mặt mũi trẳng bệch, hai chân cũng mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống dưới đất.

Anh ta muốn giải thích, nhưng không biết nói từ đâu, ban nấy trên mặt đất rõ ràng vẫn còn rất sạch sẽ, tại sao đột nhiên lại kéo lên một sợi dây thừng, hơn nữa còn làm anh ta vấp ngã.

Chu Nam Dương bên cạnh lại càng hoảng hốt vô cùng, Làm sao đây?

Anh ta chỉ vì muốn tạo ra một sự cố ngoài ý muốn làm cho cảnh diễn của bọn họ bị phá hỏng, anh ta trước giờ chưa từng nghĩ làm ra †ai nạn chết người!

Huống hồ khi biểu diễn, có rất nhiều truyền thông có ở hội trường, cảnh tượng lúc nãy đều đã được ghi lại hết.

Chỉ cần cảnh sát muốn điều tra chân tướng của sự việc, tra ra mình là người động tay động chân ở phía sau hậu đài cũng không phải chuyện gì vấn đề khó khăn.

Trong lúc tất cả mọi người đều hoảng loạn, thì chỉ có một mình Liễu Minh Hoa ngồi trên khán đài trên khuôn mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng Với đôi mắt lạnh lùng, cô quan sát Lâm Thúy Vân cả người bê bết máu, đang được người ta đưa ra ngoài.

Nếu không phải do sinh viên ở khắp nơi đang ở tại đây quá nhiều, cô ta thậm chí không khống chế được tâm trạng đang vui vẻ sảng khoái của mình, mà cười lên thật thoải mái!

Đồ tiện nhân Lâm Thúy Vân cô, nhìn mà xem, đây chính là kết cục của việc ức hiếp tôi, chính là không được chết tử tế!

Liễu Minh Hoa đứng lên một cách tao nhã, ánh mắt thản nhiên của cô ta quét qua trên người của Chu Nam Dương, ánh mắt đó tràn đầy lời cảnh cáo, dường như đang muốn nói, tôi chẳng qua chỉ muốn bảo anh phá hỏng màn biểu diễn của bọn họ mà thôi, ai biết được anh lại làm bọn họ trở thành như vậy, đúng thật là quá tốt!

Chu Nam Dương lúc này làm sao còn quan tâm đến sự điên cưồng của Liễu Minh Hoa nữa?

Anh ta chỉ cầu cho Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm hai người bọn họ đừng xảy ra chuyện gì chính là tạ ơn trời đất rồi!

Vào lúc mọi người đang đưa Lâm Thúy Vân Và Lục Mặc Thâm lên cáng cứu thương để rời khỏi đây, thì bên phía hàng khách quý truyền đến một giọng nói cực kì không ôn hòa: “Đợi một chút.”

Tô Kim Thư thoáng chốc ngẩn cả người, nhìn về phía hàng ghế dành cho khách quý.

Thì cô phát hiện Smith Phạm đã đứng dậy, khóe miệng của ông ta hơi nhếch lên, nhưng vẻ mặt lại rất khẩn trương: “Mọi người không phải là quên một chuyện rồi chứ?”

Hiệu trưởng Lý chau mày, ông ta dường như đã đoán ra được điều gì, sắc mặt liền trầm hẳn đi: “Ông rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“Thầy à, thầy không phải quên một chuyện rồi chứ, chúng ta hiện tại đang tiến hành cuộc thi, hội thi giao lưu quan trọng như vậy, không lẽ chưa phân rõ cao thấp lại kết thúc sao?”

“Ông..”

Hiệu trưởng Lý lúc này đã tức giận đến mặt mũi cũng tái luôn rồi, trên sân khấu xảy ra sự cố lớn như vậy, ông ta vậy mà lại còn ở đây cùng mình dây dưa đến cuối cùng là ai thắng ai thua?

Ông ta cứ như vậy nhìn Smith Phạm, dường như tức giận đến mức cả người đều phát run Đây là sinh viên mà ông ta dạy hay sao?

Hay chỉ là một kẻ lòng lang dạ sói!

Ông ta thực sự hận chính mình lúc đầu làm sao lại mù mắt như thế, lúc tuyển chọn sinh viên lại chỉ quan tâm ông ta có thiên phú hay không, mà lại quên mất nhìn vào nhân phẩm của ông ta!

“Ông còn là người sao?”

Smith Phạm vào lúc này không quan tâm bất cứ điều gì, ông ta trả lời một cách không cam lòng tỏ ra bản thân yếu thế: “Thầy à, học trò của thầy thực sự đã bị thương, trên sân khấu, bất cứ sự viêc ngoài ý muốn nào cũng có thể xảy ra, càng không nói đến các cảnh quay, dù có là tai nạn chết người cũng không có gì lạ”

“Chỉ là, chúng ta quả thực đang ở trong một cuộc thi, nếu đã là cuộc thi thì nhất định phải phân rõ thăng thua, nếu như thầy bằng lòng để sinh viên của mình cứ như vậy mà rời khỏi đâ thì chúng tôi sẽ xem như thầy đã nhận thua”

Sau khi Smith Phạm nói ra những lời này, thì ngay cả Diệp Tiến Quân cũng bắt đầu chau mày, sắc mặt của ông đã trở nên cực kỳ khó coi, chưa kể đến những sinh viên đang ngồi ở hàng ngũ hỗ trợ của Elburg.

Ngay cả khi bọn họ muốn được Smith Phạm đưa vào trường, nhưng một chút tinh thần trượng nghĩa này bọn họ vẫn còn.

“Giáo sư Smith, ông cứ như vậy có chút không hợp tình người?”

“Trên sân khấu hiện giờ, có hai sinh mạng đói”

“Nhân phẩm ông anh như vậy, vậy lại là học trò của hiệu trưởng Lý chúng tôi? Thực sự quá nực cười!”

“Ông với hiệu trưởng Lý căn bản không thể nào so sánh được…

Sự phản đối của những sinh viên dưới khán đài càng lúc càng nhiều, sắc mặt của Smith Phạm cũng lúc càng trở nên khó coi.

Mặc dù trong lòng ông ta biết rõ, lúc này mà mở lời là không thích hợp, nhưng bỏ lỡ cuộc thi lần này, thì sẽ chẳng còn cơ hội nữa.

“Bộ trưởng Diệp ông nói thử xem? Sự cố ngoài ý muốn chính là sự cố, nhưng cuộc thi có quy tắc của cuộc thi, trên sân bóng đá, sân ó ổ, thậm chí là Thế Vận hội, không lẽ bởi vì đối thủ bị thương, cuộc thi thì không thể tiếp tục được nữa sao? Tôi cảm thấy việc gián đoạn trận đấu giữa chừng mới chính là sự nhục nhã lớn nhất của cuộc thi”

Từng câu từng chữ mà Smith Phạm nói ra đều cực kì có lý lẽ.

Diệp Tiến Quân nheo mắt lại, thực ra kỹ năng diễn xuất vừa rồi của Lâm Thúy Vân mọi người đều nhìn rõ, nếu như không xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, phần biểu diễn của đám người Lâm Thúy Vân tuyệt đối tốt hơn phần biểu diễn của Asius.

Trong lúc Diệp Tiến Quân vẫn còn đang do dự không biết đưa ra quyết định như thế nào, thì Lý Lương Sang đợt nhiên đứng dậy: “Mặc dù lúc nấy vở kịch sắp kết thúc, nhưng chỉ là sắp kết thúc, chứ không phải là kết thúc, nếu bỏ dở giữa chừng, chính là nhận thua”

Lý Lương Sang vừa mới dứt lời, ngay cả Diệp Tiến Quân cũng lộ ra vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt của anh ấy, các sinh viên trong hội trường cũng đồng loạt lên tiếng: “Hiệu trưởng Lý, vừa nấy biểu hiện của Lâm Thúy Vân và Hầu Trường Thành cực kì tốt, bọn họ không nhất định sẽ thua!”

“Đúng vậy, hiệu trưởng Lý, lúc này mà từ bỏ, thì chính là nhận thua..”

Smith Phạm sợ hiệu trưởng Lý sẽ thay đổi ý kiến, ông ta liền vội vàng lên tiếng trước: “Bộ trưởng Diệp ông xem, ngay cả thầy Lý cũng nhận thua rồi”

Diệp Tiến Quân liếc nhìn hiệu trưởng Lý với ánh mắt có phần phức tạp, nhưng thấy ánh mắt của hiệu trưởng Lý vô cùng kiên định, cuối cùng vẫn nói: “Được, nếu đây là quyết định của hiệu trưởng Lý, vậy tôi ủng hộ ông ấy.

Cuộc thi lần này, đội biểu diễn Elburg đã thắng”

“Hừ”

Bên dưới khán phòng nhất thời vang lên những tiếng cười châm biếm chế nhạo.

Thế nhưng Smith Phạm một chút cũng không có cảm giác xấu hổ, ngược lại cảm thấy cuộc thi lần này bản thân chiến thắng là lẽ đương nhiên.

Lượt đấu thứ hai kết thúc trước thời gian quy định, vì vậy lượt thi đấu thứ ba cũng được đưa lên khán đài sớm hơn dự kiến.

Lần này là thực hành kiến thức chuyên môn của Đông y và tây y.

Bởi vì để có thể làm cho kỹ thuật của cả hai đội được thể hiện một cách chân thực nhất, thế nên lần này, trường đại học Lan Ly đã mượn một mô hình ma-nơ-canh mới nhất từ Phòng thí nghiệm nghiên cứu sinh học con người.

Mô hình này có thể mô phỏng một cách tối đa nhất tình trạng cơ thể thật của con người.

Bởi vì Lâm Thúy Vân xảy ra chuyện, vì thế Lệ Hữu Tuấn rất lo lắng cho tâm trạng của Tô Kim Thư có ổn định hay không.

George ở bên này đã tỏ ra cực kì bình tĩnh, phụ nữ khi chịu sự kinh hãi lớn đến như vậy, có thể phát huy như bình thường thì đã vấn đề rất lớn rồi, còn muốn thẳng, thì thực sự là mơ mộng hão huyền!

“Được rồi, bây giờ xin mời thí sinh của cả hai bên lấy chứng bệnh”

Người chủ trì đưa tay nhấn nút khởi động trên máy tính, những biểu tượng trên màn hình bắt đầu chuyển động với tốc độ cực nhanh.

Cuối cùng, sau khi chọn xong chứng bệnh đã được hệ thống lựa chọn một cách ngẫu nhiên, thì mô hình người được đặt nằm trước của của hai đội trường đại học Lan Ly và trường đại học Elburg, thậm chí trong miệng còn phát ra những âm thanh đau đớn thống khổ giống y như người thật. Tất cả những người có ở hội trường sau khi nhìn thấy mô hình người được mô phỏng theo người thật này, mà nhịn không được mà thốt lên kinh ngạc.

Thật không thể ngờ, những người của trường đại học Lan Ly đã nghiên cứu ra sản phẩm công nghệ cao đến như vậy!

Trên khuôn mặt của Tô Kim Thư không có quá nhiều biểu cảm, chỉ khẽ chau mày, cô quan sát một cách tỉ mỉ những đặc điểm của mô hình người từ đầu cho đến chân.

Chu Nam Dương bởi vì chuyện của Lâm Thúy Vân mà chịu một đả kích cực lớn, mặc dù lúc này đang đứng bên cạnh của mô hình, như trong lòng vẫn rối loạn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio