Sau khi phát hiện ánh mắt toét lửa của ông thầy giám thị, bọn chúng liền vội lãng đi
-"Úi!! Má ơi đau bụng qué!!"_Văn Chiến ôm bụng lồm khuồm hướng về lớp
-"Phan thiếu gia à, cậu có cần tôi chỉ đường đến nhà vệ sinh nam không? Nếu tôi nhớ không lầm hướng cậu đang đi là đường về lớp cậu mà"
-"Haha..thầy à, đâu cần phải vạch mặt em như thế!"_Chiến phát biểu
-"Chết rồi, Mai Trúc ơi, hôm nay tụi mình phải trực lớp."_Nó vội kéo tay Mai Trúc phén đi thật nhanh
-"Đứng lại cho tôi"_thầy giám thị vẫn nhanh hơn.
-"Bây giờ anh chị muốn tự giác để nhận khoan hồng hay là trốn đi rồi chịu phạt nặng hả"_ngay chữ 'hả' thầy hét lên làm cả bọn giật mình
-"Tụi em xin lỗi thầy? Chuyện này sẽ không có lần sau"_lớp trưởng Thái Tú cứu nguy
-"Còn dám nhắc đến hai chữ 'lần sau'?"
Ở phía xa có con bống réo hò hoan hô
-"Haha...lại đi học muộn à!"
-"Chẳng ra làm sao cả"
Mấy câu này phát ra từ miệng của người bình thường thì không sao nhưng vào ngay miệng thúi của hai con bống này thì ai cũng thấy gớm.
Không để nó ra tay diệt trừ hai con bống tránh gây tai họa về sau, hai tay ăn chơi Quốc Bảo và Ngọc Huy từ trong lớp phóng ra đập cho hai con bống bầm dập. Thật hã dạ mà.
-"Các anh chị mau đi dọn dẹp hồ bơi và nhà kho cho tôi. Làm xong thì mỗi người xô nước tới cây trong trường. Cho chừa cái tật đi học muộn."
-"Còn đứng đó, thi hành nhanh, ngay lập tức"_giám thị cầm thước gỗ to đập xuống đất làm tụi nó hoảng hồn.
Nó mà biết đứa nào làm cho ông thầy cái thước to như thế là nó đập tía má nhận không ra.
Công việc của tụi nó ì ục làm đến trưa cũng chưa xong. Thật không may, nó với hắn lại chung một đôi. Chứ tưởng công tử nhà giàu không làm việc gì ra trò nhưng hắn lại rất chăm chỉ à nha, chuyện này là chuyện tốt. À mà, làm tốt là việc của hắn, nó thì vẫn phải dốc sức xách nước chạy xung quanh sân trường. Mệt vãi nồi, cái sân trường to đùng, sức chứa gần một ngàn học sinh, ông thầy giám thị ác thật, nó bưng bê xô nước đến mỏi nhừ tay. Hối hận quá, nó vừa khen hắn được vài câu thì hắn lại làm ngược lại, nó phải xách nước luôn phần của hắn mà không dám phản bác, ai bảo hắn có tiền làm gì? Huhu.
-"Này...cậu giúp tôi...tôi mệt muốn đứt hơi rồi..nè"_nó xách xô nước lại chỗ hắn đang ngồi
-"Cậu tự đi mà làm để tôi nghỉ ngơi"_hắn lạnh lùng buông lời làm nó ngã khụy
-"Giúp tôi đi mà..nha..nha"_nó lay lay cái tay của cậu
Trớ trêu thay, chiếc điện thoại iphone plus trên tay cậu rơi ngay vào xô nước. Cậu hướng ánh mắt chết chóc lên nhìn nó.
-"Cậu....vừa làm chuyện gì thế?"
-"Chết rồi"_nó nói nhỏ
-"Xin lỗi, tôi không cố ý"
-"Cậu tưởng chỉ nói một câu xin lỗi là tôi sẽ dễ dàng bỏ qua à!!??"
-"Chứ cậu muốn tôi làm gì đây?"
-"Tiền"_hắn nhướn mày lên nhìn nó
Nó hít mạnh một hơi
-"Cậu chỉ muốn tiền thôi chớ gì?"_nó hỏi
Hắn gục đầu
Nó cười
-"Tiền đối với tôi thật sự không quan trọng, mà điều quan trọng là.."_nó kéo dài
-"Là gì?"
-"Tôi không có tiền"
-"Nói phét, tiền lúc sáng đâu?"_cậu hỏi
-"Tôi không thể dùng số tiền đó"_nó lắc đầu, gương mặt hiện lên chút buồn
-"Lí do?"
-"Bí mật làm nên một người phụ nữ"_nó cười nhưng đôi mắt đó thật sự rất buồn (Gin: Câu này mình mượn)
Hắn thở dài
-"Thôi được, tôi cũng không muốn làm khó cậu. Hay là cậu làm chó nhỏ của tôi đi"
Nghe như sét đánh ngang tai (Gin: Nắng chói chang như thế này, lấy đâu ra sét mà đánh. Nó: Hớ, mi đúng là đồ ngu học. Gin: =.=)
Hắn thật sự không phải một hotboy lạnh lùng mà là một hotboy mặt dày vô liêm sỉ
-"Tại sao không phải người hầu mà là chó nhỏ"
-"Tại vì tôi thích"_hắn trả lời (Gin: Câu trả lời có liên quan vãi. Hắn: Im ngay không ta lẽo mỏ mi)
Suy nghĩ một lát
-"Ok cậu chủ"_nói rồi nó chạy đi luôn, không ở lại tránh gây thêm mối nguy hại.
__________________o________________________
Lúc sau hắn được giới thiệu trước học sinh toàn trường. Thường thì chuyện này chẳng có đâu, hắn là con của nhân vật nổi tiếng nên mới được ưu tiên thôi.
-"Chào các em, hôm nay thầy xin giới thiệu một bạn học sinh mới nhập học trường của chúng ta. Vì một số lí do công việc của ba bạn ấy nên bạn ấy sẽ học cùng các em trong thời gian ngắn sắp tới."_ông thầy hiệu phó bụng bự phát biểu
Đừng hỏi vì sao không có mặt hiệu trưởng nhé! Ông ấy bị đám cá biệt lớp nó quậy cho tanh bành rồi lên cơn tăng huyết áp mà phải nhập viện.
Hắn đứng bên cạnh đó nhắc khéo
-"Có vẻ thầy nói nhiều lời rồi thì phải. Công việc của ba tôi thì liên quan gì đến việc của tôi"
Thầy hiệu phó chảy mồ hôi hột vì cậu học sinh mới này. Nhưng ông cũng biết là hắn không nói sai. Công việc gì mà phải khiến chủ tịch tập đoàn lớn như ba hắn phải đích thân đi xử lí, chắc chắn có vấn đề, ở đây biết bao nhiêu con cái của đối thủ, nhỡ như có chuyện gì hiệu phó cũng không gánh vác nổi
Thấy hiệu phó im lặng nhường đường cho mình, hắn tiến lên cầm mic
-"Chào. Tôi tên Huỳnh Anh Tuấn "
Câu nói ngắn ngủn của hắn làm nó ngã ngửa, đúng là kiêu ngạo. Mà chẳng ai thèm để ý ngắn hay dài, ai cũng đều để ý đến nhan sắc của hắn. Thật may là đám bạn thân của nó không bị ảnh hưởng giống như bao nữ sinh trên trường. Hắn đẹp thì có đẹp, đáng nhẽ nó phải mê, nhưng mê không nổi. Nó làm chó nhỏ của cậu chủ mà...
Từ xa vọng lại hai tiếng nói ỏng ẹo của hai con bống
-"Quỳnh Anh, mày sao thế. Làm gì mà ngẫn ngơ như vậy?"
Y Nguyên huơ huơ tay trước mặt Quỳnh Anh khiến cô giật mình
Thực Nhật bèm nhém phán xét
-"Chắc là mê oppa Anh Tuấn rồi"
'Ayza...lại một con cá sa vào lưới của cậu chủ ròi, đáng tiếc , đáng tiếc'
Vừa suy nghĩ nó vừa lườm khuôn mặt đáng chết trên kia
Có vẻ nghe câu chuyện kia đã lọt vào tai Mai Trúc,cô kéo nó lại gần cô rồi hất hàm lên tiếng
-"Gì chứ! Mới sáng đã thấy đi cùng với An Nhi của tao là thấy ngứa mắt. Đẹp gì mà đẹp, nhan sắc ma chê quỷ hờn thì có"
Nó chỉ biết cười đắng
-"Làm gì mà quan trọng hóa vấn đề như thế vậy Mai Trúc?"_Thùy Trâm phản bác
-"Kệ tao"_Mai Trúc trề môi