“ Làm sao vậy? Không thoải mái ở đâu sao?” Mẹ Kỷ mặc dù yêu thương Trác Viện, nhưng đứa nhỏ này thực sự quá yên lặng, điều này làm mẹ Kỷ muốn thân thiết với cô cũng không được.
“ Không có.” Trác Viện lắc đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười lấy lòng, cô có thể cảm giác được khoảng cách giữa mình cùng mẹ Kỷ. Mặc dù cô cố gắng cải thiện nhưng cũng không có chuyển biến tốt, không khỏi có chút ủ rũ.
“Kỷ phu nhân, vị này là?” Trương phu nhân mở miệng.
“ Đó là vợ của con trai cả nhà tôi, Trác Viện.” Mẹ Kỷ mượn cơ hội này giới thiệu với ba vị phu nhân.
“Thì ra là người này? Cô ấy là con gái nhà họ Trác?” Lâm phu nhân nhíu mày hỏi, thái độ cố chút cao ngạo, ánh mắt lạnh lùng đánh giá Trác Viện, giọng nói ngạo mạn “ Thật là một mỹ nhân bại hoại, khó trách A Thế thích như vậy, nghe nói mẹ cô ta trước đây rất đẹp, cho nên mới… Ha ha.” Ba người không ngừng rỉ tai nhau.
Nghe thấy vị Lâm phu nhân kia gọi cô là “Con gái nhà họ Trác”, nụ cười trên mặt Trác Viện cũng trở nên cứng ngắc, lúng túng cúi đầu. Nghe thấy bà dùng giọng nói khinh thường khi nói đến mẹ cô, Trác Viện lập tức ngẩng đầu, nhìn thẳng ba vị phu nhân kia, hai tay khẽ run.
“Bác gái, bác muốn nói cháu thế nào cũng được, nhưng xin bác tôn trọng mẹ cháu.” Mẹ cũng mất nhiều năm như vậy, tại sao còn bị cuốn vào chuyện thị phi.
“ Làm sao, không cho phép người khác nói? Mẹ cô vốn chính là tình nhân, cái vụ bê bối này ai mà không biết?” Phương phu nhân vốn không lên tiếng, cười lạnh. Bà là bạn tốt của mẹ Trác, ban đầu vụ bê bối này gây ra bao nhiêu phong ba cho nhà họ Trác. Bà không rõ sự tình, tự nhiên cũng không chào đón Trác Viện.
“ Bác gái… Không cho phép bác nói mẹ cháu như vậy!” Hốc mắt Trác Viện đỏ lên vì giận, mở mắt thật to, nhìn chằm chằm vào Phương phu nhân.
“ Hừ, cô cho rằng gả cho nhà họ Kỷ thì có thể bay lên thành Phượng Hoàng sao? Tôi nói cho cô biết, cô cũng chỉ là con gái riêng, nói không chừng Nhất Thế chỉ hoa mắt một lúc, thích cô, vui đùa với cô mà thôi. Thân thế nhà họ tốt như vậy, cho dù ly dị rồi lại cưới, cũng có rất nhiều cô gái nguyện ý gả. Mà cô, cả đời đều không thoát khỏi vết nhơ.” Phương phu nhân rất không khách khí giễu cợt, càng nói khó nghe hơn.
Trác Viện bị châm chọc đến sắc mặt trắng bệch, trong lòng vô cùng tức giận, khóe mắt rung rưng, quật cường không chịu chảy xuống. Muốn phản bác, nhưng không tìm được bất kỳ lời nói nào.
“Viện Viện, không được không lễ phép khi nói chuyện với người lớn như vậy, mau xin lỗi.” Mẹ Kỷ thấy không khí có chút cứng ngắc, định cầm lấy một cái áo đưa cho Trác Viện xem thử, nhưng lại nghe thấy các bà nói đến nhà họ Kỷ, sinh lòng không vui.
Ban đầu khi cưới Trác Viện, bà cũng lo lắng sẽ kéo đến chút ít phong ba và miệng lưỡi người ngoài. Ba tháng nay đang yên bình, ai ngờ bà vừa mới về nước, lần đầu tiên mang Trác Viện ra cửa đã xảy ra cớ sự như vậy, bà làm sao có thể mở mặt.
Trác Viện nghe mẹ Kỷ nói…, khó có thể quay đầu nhìn mẹ Kỷ một cái, phát hiện bà không vui, trong nháy mắt cô lập tức hối hận. Người này, dù không phải là mẹ ruột của mình, nhưng với thân phận con riêng cộng với chuyện mẹ cô là tình nhân, cũng làm cho mẹ Kỷ cảm thấy mất thể diện.
Bộ ngực bởi vì tức giận mà trở nên phập phồng, nhưng Trác Viện biết mình sẽ không xin lỗi, mẹ Kỷ khẳng định sẽ mất hứng, nhưng cô không biết mình tại sao phải nói xin lỗi. Môi mở ra, khuôn mặt nhỏ nhắn thay đổi, cuối cùng cũng không thể mở miệng.
“ Không cần, tôi nhận không nổi.” Phương phu nhân hừ lạnh “Đi đi, tâm tình tốt cũng bị phá hư, hay là về nhà đánh bài đi.”
Ba người bọn họ nói chuyện qua với mẹ Kỷ, quay đầu bước đi, để lại Trác Viện cùng bà. Một người ủy khuất, một người khó chịu, ai nấy sắc mặt rất khó coi.
________________________
Buổi tối hôm đó, Kỷ Nhất Thế cùng khách hàng xã giao, uống nhiều rượu, về nhà đã là mười một giờ đêm. Vừa vào phòng khách, cặp tài liệu còn chưa để xuống, đã bị mẹ Kỷ gọi vào phòng suốt một giờ.
Kỷ Nhất Thế có chút men say ngồi trên sofa nhỏ, cả người dựa vào ghế, nhắm mắt lại. Mặc dù đã say, nhưng anh vẫn nghe rõ nội dung chính. Mẹ anh càng nói anh càng bất mãn, sắc mặt khó chịu trầm xuống.
Thật lâu, mẹ Kỷ rốt cuộc đem Trác Viện quở trách, anh mới cắt đứt lời bà, chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía bà “Mẹ, mẹ dẫn vợ con ra cửa, nhìn cô ấy bị bắt nạt, còn muốn cô ấy thấp giọng nói xin lỗi với người khác?”
Kỷ Nhất Thế xoa bóp huyệt thái dương. Cả ngày làm việc, buổi tối phải đi uống rượu xã giao, về nhà lại nghe được người khác khi dễ vợ mình, cả người anh liền nổi đóa.
“Có gì không đúng sao? Nói như thế nào thì Phương phu nhân cũng là người lớn, thái độ của con bé như vậy….” Mẹ Kỷ muốn tiếp tục oán trách nhưng thấy sắc mặt của con trai, liền thu lời nói lại.
Liên tiếp hít sâu mấy cái, Kỷ Nhất Thế tính đứng dậy rời đi, trước khi đi không quên nói “ Mẹ, con cho mẹ biết, cưới vợ là để che chở, bất cứ kẻ nào không nhìn sắc mặt của cô ấy, chính là gây sự với con!”
“A Thế….” Mẹ Kỷ còn muốn nói điều gì nhưng đáp lại bà chỉ có một tiếng đóng cửa.
Bị con trai giận mà không sao giải thích nổi, nhất thời cũng không biết nói gì, rốt cuộc cũng hiểu được con trai để ý Trác Viện bao nhiêu, khí thế bênh vực kia, ngay cả bà là mẹ cũng phải tức giận.
Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ nhìn thấy con trai nói với bà như vậy, chưa từng thấy qua nó vì chuyện gì mà đá cửa chạy đi? Bà bất quá chỉ nói Trác Viện vài câu, liền làm nó mất lý trí?
Lúc Kỷ Nhất Thế trở về phòng, chỉ thấy bóng đen tĩnh lặng, khi anh bật đèn lên, nghe thấy một tiếng “ ba”, Trác Viện vốn đang nằm sững sờ trên ghế sofa vội vàng đứng lên.
“Anh đã về.” Trác Viện cố ý cúi đầu không nhìn anh, sợ anh phát hiện mình có điểm khác thường, đứng cách anh mấy bước, nhỏ giọng nói “ Anh muốn tắm không? Em giúp anh.” Không đợi anh đáp lời, liền xoay người đi vào phòng tắm.
Nghe thấy tiếng nước chảy, Kỷ Nhất Thế liền trầm tư. Bộ dạng kia của cô ấy, rõ ràng là đang khóc. Chẳng những không giống mẹ anh, lôi kéo anh tới khổ sở, so với bình thường còn ân cần lấy lòng hơn.
Nửa tiếng sau, anh đi ra khỏi phòng tắm, cả người nhẹ nhàng khoan khoái thấy Trác Viện ngồi trên giường, thấp thỏm xoắn tay lại.
“ Sao còn chưa ngủ?” Anh liếc nhìn đồng hồ trên tường.
“ Em có chút việc muốn nói cho anh….”
Kỷ Nhất Thế nhíu mày, không cần đoán cũng biết cô muốn nói gì, anh tắt đèn, nằm lên giường, kéo cô vào trong ngực “ Nói cái gì?” căn phòng mờ ảo, truyền đến thanh âm dễ nghe của anh.
“ Em…. Em hôm nay chọc mẹ tức giận.” Trác Viện suy nghĩ cả một ngày, quyết định thẳng thắn nói với Kỷ Nhất Thế. Nếu không đến lúc anh biết cô chọc giận mẹ Kỷ, cô càng thêm bối rối, cuối cùng quyết định đem lỗi lầm đổ lên người mình.
“ Vì sao chọc mẹ tức giận?” Kỷ Nhất Thế thò tay vào trong đồ ngủ của cô, nhẹ nhàng nắm lấy bầu vú cô.
“ Hôm nay, em theo mẹ đi dạo phố, đụng phải mấy người bạn của mẹ, em có thái độ không tốt, chọc bạn mẹ tức giận.” Giọng nói Trác Viện hèn mọn truyền vào tai anh, làm cho cánh tay anh bất giác buộc chặt hơn, gắt gao ôm cô.
“Sau đó thì sao?”
“Sau khi mẹ trở về rất không vui, em nghĩ…. Nên đi xin lỗi bà một chút.” Những lời này cô đã phải ôn lại rất nhiều lần trong lòng, nhưng khi nói vẫn có chút cà lăm.
“ Anh biết rồi.”
“Em đây…” Trác Viện không đoán được tâm tư của anh, mượn ánh trăng ngẩng đầu nhìn anh, lại bị anh xoay người áp dưới thân.
Trong bóng tối, bàn tay của anh chế trụ mặt cô, hôn môi anh đào của cô. Tay kia bắt đầu cởi đồ ngủ, nụ hôn mang theo mùi rượu cùng trêu chọc làm cho Trác Viện không khỏi run rẩy.
“Vẫn không vui sao?” Gặm vành tai bạch ngọc của cô, anh ôn nhu hỏi.
Thấy Trác Viện lắc đầu, mới yên lòng đưa tay trượt vào chỗ mẫn cảm của cô, xoa bầu vú cô, thanh âm tràn đầy ham muốn giữ lấy “ Đời này, nên biết điều một chút, không được rời khỏi anh, hiểu không?”
Người phụ nữ ngu ngốc này, lỗi sai gì cũng ôm trên người mình. Có thể trước kia ở nhà họ Trác, cô chịu nhiều ủy khuất như vậy, làm anh không nhịn được mà muốn dỗ dành cô.
Nghe lời nói cương quyết của anh, Trác Viện liền thở gấp, một câu cũng không nói hết được, nhiệt độ giữa hai người đang tăng lên. Vật cứng rắn của Kỷ Nhất Thế để dưới bụng cô đã cực kỳ phấn khởi, cô biết đêm nay không tránh khỏi rồi.
Không báo động trước, anh kéo mạnh hai chân cô ra, không chút ôn nhu mà đi vào, vùi đầu trên cổ cô, mút hôn, cuồng dã rút ra lại tiến vào.
“ A, a…..” Thanh âm rên rỉ hoà lẫn cùng tiếng khóc, chuyện xảy ra hôm nay ít nhiều cũng làm cho tâm tình Trác Viện không tốt. Lúc này vẫn làm bộ như không có việc gì thỏa mãn tâm tình của anh, “Nhất Thế, làm ơn, nhẹ một chút.” Cô nhịn không được cầu xin tha thứ, tê dại, mệt mỏi trộn lẫn cùng hỗn loạn khó nói thành lời.
“ Tốt, em đừng trốn anh, anh liền nhẹ một chút.” Kỷ Nhất Thế ít khi đồng ý, nói. Kết quả sau khi cô gật đầu, anh mang theo men say lập tức đổi ý, đem thân thể chặt chẽ của cô siết lấy, mỗi một lần rút ra cắm vào lại thêm thâm sâu.
“Thích không?” Bởi vì uống rượu, làm cho anh càng thêm cuồng dã, phóng đãng hơn lúc bình thường. Anh muốn nghe âm thanh tinh tế yêu kiều của cô, nhìn cô không kịp hô hấp mà hầu hạ.
Trác Viện không vừa lòng cũng không tiếng động đáp lại. Kỷ Nhất Thế cắn môi cô, cuồng nhiệt nâng cao hai chân cô lên, để trên bả vai anh, hai tay ôm eo cô, nửa người dưới kịch liệt rút ra cắm vào. Khăn trải giường dưới thân hai người bị ái dịch thấm ướt, Trác Viện không tự chủ được mà trở nên yêu kiều, mỗi thanh âm đều như giam giữ trái tim anh.
“ Anh không cần như vậy….. Không cần….” Trước kia chưa biết mùi đời, sau khi kết hôn, cô dù không biết cũng cảm nhận được kỹ thuật cao siêu của Kỷ Nhất Thế, mỗi lần đều khiến cô không chịu nổi.
Anh muốn cô chính miệng nói ra “Tốt, vậy em ngoan ngoãn, nói theo anh, em thích.”
Trác Viện không hiểu, ngay cả chuyện này, anh cũng phải bức cô. Nhưng quả thật cô có cảm giác.
“Ư…” Ngón tay rắn chắc của anh lại đi tới giữa đùi cô, trêu chọc hoa hạch của cô, mặc cho cô không kiềm chế được dục vọng, eo nhỏ khẩn thiết cầu xin.
Kỷ Nhất Thế hoan ái là bá đạo, ngang ngược, không để cô kháng cự.
“ Thích….” Nghe thấy tiếng thích, Kỷ Nhất Thế thỏa mãn mà nở nụ cười, lại phủ lấy môi cô, sau cùng nửa người dưới tiến lên, gầm nhẹ một tiếng, tùy ý để tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong cơ thể cô.
Mãi đến khi kết thúc cao trào, dục vọng của anh vẫn ở trong cơ thể cô, lúc này mới tỉnh táo phát hiện, lần này quên mang theo bao cao su.
Nhìn Trác Viện xụi lơ trước ngực mình, sợ làm cô khó chịu, vội vàng xoay người ôm cô vào trong lòng. Đêm hôm nay, anh không đem dục vọng rời khỏi cơ thể Trác Viện, nghĩ thầm, có lẽ để cô mang thai con của anh, vậy cô sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, nơi nào cũng không đi được.
Sau khi cùng mẹ Kỷ tranh chấp, mỗi ngày Trác Viện đều cẩn thận nhìn sắc mặt của bà, nghĩ muốn lấy lòng bà.
Hôm đó, vừa qua giữa trưa, Trác Viện không muốn ăn đành làm tổ trong phòng, khi đang lẳng lặng ngẩn người, liền nhận được điện thoại của mẹ Trác.
“ Bác gái.”
“ Tôi hỏi cô, chuyện kia, có phải là sự thật không?” Hôm nay mẹ Trác tham gia một cuộc gặp gỡ, nghe mọi người truyền tai nhau chuyện của Trác Viện, bà làm bộ thân thể khó chịu, vội vàng trở về nhà.
Nghe thấy mẹ Trác chất vấn, Trác Viện nhớ lại tình cảnh lúc đó, lòng tràn đầy khổ sở nói “Vâng.”
“ Cô có ý định làm tôi mất thể diện, hay có ý định để cho công ty anh trai cô đóng cửa?” Giọng nói mẹ Trác lộ vẻ chỉ trích, ngữ khí cũng không tốt.
“ Cháu không có….” Trác Viện vội vàng phủ nhận, cô làm sao lại dám như vậy?
“ Vậy thế này là thế nào? Nhanh nghĩ biện pháp giải thích với mẹ chồng cô, bà mà tố cáo với chồng cô, đến lúc đó nhà họ Trác cũng phải chịu liên lụy.”
“ Cháu sẽ nói với bà, cháu sẽ đi xin lỗi….” Nhưng mẹ Kỷ không lên tiếng, cô cũng không dám nói.
“ Cô vốn nên nói xin lỗi, người ta nói cũng là lời nói thật, cô tức giận cái gì? Tôi đã nói với cô, cho dù cô tức giận, cũng không thay đổi được cô là con riêng, sự thật mẹ cô là tình nhân.”
Vô cùng đau lòng, vốn tưởng chuyện không vui đã tiêu tan, nhưng lại bí vén lên lần nữa.
“ Cháu biết.”
“Biết là tốt, xem ra phải đến nhà họ Phương nói xin lỗi với người ta, vẫn là cô đi xin lỗi mẹ chồng một chút. Cô phải hiểu, cho dù Kỷ Nhất Thế cưới cô, nhưng cô đối với nhà họ Kỷ mà nói, dù sao vẫn là người ngoài. Bọn họ là mẹ con, chồng cô vẫn sẽ che chở cho người nhà mình.”
Cúp điện thoại, Trác Viện mới phát hiện, mình vừa khóc, mấy ngày qua cô luôn muốn khóc, đôi mắt càng trở nên mệt mỏi.
Mặc khác, cô lại không biết, Kỷ Nhất Thế vì giúp cô đòi lại công bằng, đã ra tay với công ty của chồng ba vị phu nhân kia. Không nói đến việc chặt đứt việc cho vay tiền, mà ngay cả sản nghiệp dưới cơ nhà họ Kỷ cũng kết thúc hợp tác.
Kỷ Nhất Thế mạnh mẽ dứt khoát, hành động không chút lưu tình, làm xã hội thượng lưu dâng lên một hồi phong ba khác. Chuyện ở siêu thị ngày đó được truyền lại ồn ào huyên náo. Hiện tại công ty người ta bị Kỷ Nhất Thế cho một đao, người nào còn không nhìn ra, tổng giám đốc Kỷ thị đang che chở cho vợ yêu mới cưới của mình?
Sau khi Kỷ Nhất Thế làm ra hành động như vậy, mẹ Kỷ ngày ngày nhận được điện thoại tìm nói chuyện, phiền đến nỗi bà không chịu được. Vốn nghĩ ở nhà đợi chồng trở về Đài Loan đón năm mới với bà, nhưng bà dứt khoát đáp máy bay đi nước Anh, rời xa chốn thị phi này.
Nói thật, mẹ Kỷ đối với Trác Viện có không ít oán hận, ngày đó lời con trai nói, bà cũng không quên, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.
Liên tiếp đối phó với thị trường ba công ty kia, Kỷ Nhất Thế ngay cả chân mày cũng không nhăn một chút nào. Nhưng lại có người không nhịn nổi, mấy ngày nay, không ngừng có điện thoại. Bất kể là ai, anh cũng không hẹn thời gian gặp mặt, nhưng đối với người tự mình đạp cửa đến tìm, vẫn khó lòng phòng bị.
Ngày hôm đó, Kỷ Nhất Thế đang cùng mấy vị trưởng phòng mở hội nghị thảo luận kế hoạch mới cho quý một, cửa phòng họp trực tiếp bị đá văng ra. Một vị mỹ nữ thân mặc một bộ vest màu trắng thanh nhã, tinh tế, dáng đi uyển chuyển, diện mạo xinh đẹp, nhưng chỉ thấy đôi mắt của cô trừng trừng nhìn phòng họp, chỉ vào Kỷ Nhất Thế nói, “Tan họp.”
Nhóm trưởng phòng lấy được sự cho phép của Kỷ Nhất Thế, mới ngượng ngùng rời đi. Trong đó có một vị trưởng phòng đi qua bên cạnh mỹ nữ, mới nhớ tới, vị này không phải là đại tiểu thư mới vừa tiếp nhận tập đoàn nhà họ Biên, Biên U Lan sao?
Người phụ nữ này làm việc phách lối, cá tính kiêu ngạo, cả giới kinh doanh đã sớm biết, hôm nay vừa thấy, quả nhiên không sai.
Đi theo phía Biên U Lan là Thẩm Ước không kịp ngăn cản cô đạp cửa.
Hai người đi vào phòng họp, Thẩm Ước nhún vai, khoát tay, một bộ dáng không giúp gì được. Biên đại tiểu thư giẫm mạnh giày cao gót, đi tới trước mặt Kỷ Nhất Thế, hai tay nặng nề vỗ trên bàn hội nghị, vênh váo hung hăng hỏi “ Rốt cuộc cậu muốn như thế nào?”
“Cái gì như thế nào?”
Anh cùng với Thẩm Ước là bạn tốt, giao tình cùng Biên U Lan tự nhiên không kém. Từng có người đồn bọn họ là Kim Đồng Ngọc Nữ, đáng tiếc, cho dù Kỷ Nhất Thế anh không có phụ nữ, cũng sẽ không tìm tới người phụ nữ có bề ngoài lãnh đạm, nhưng hở ra là vỗ bàn kêu gào với đàn ông, mắt anh không kém như vậy. ( Ngư: vậy tức là ai yêu chị này thì chứng tỏ ánh mắt kém rồi :v)
“Cậu lập tức dừng việc chèn ép hiện tại lại, đem tất cả khôi phục lại như ban đầu.”
“Không làm được.”
“Cái gì gọi là không làm được? Rốt cuộc cậu bị thần kinh cái gì? Toàn bộ bọn họ đều tầm thường hết hay sao? nhà máy, cửa hiệu của công ty tôi, bởi vì cậu chèn ép màảnh hưởng nghiêm trọng đến hành hóa.”
“Chuyện không liên quan đến tôi.” Kỷ Nhất Thế mở hai tay ra, hướng trọng tâm về phía ghế dựa.
“Kỷ Nhất Thế!” Cô sắp nổ tung mất rồi, những ngày qua cô bận rộn đến mẻ đầu sứt trán, nếu không phải chuyện nghiêm trọng đến mức vượt quá tưởng tượng của cô, cô sẽ không đến gặp khuôn mặt tú lơ khơ này.
“Tiểu U, cậu trước bình tĩnh, uống một ngụm trà.” Thẩm Ước châm trà, muốn cô ngồi xuống trước.
“Một câu, muốn hay không?”
Kỷ Nhất Thế Từ khi bắt đầu đi học, đã bị đại tiểu thư này uy hiếp hơn vạn lần, cũng không thèm để ý, vì vậy anh không nói tiếng nào.
“Tiểu U, cậu trước nghe lý do A Thế sở dĩ làm như vậy.” Thẩm Ước không tin người luôn làm việc trầm ổn, lấy sự nghiệp làm trọng như cậu ta sẽ làm ra chuyện như vậy, nhất định là người nào chọc tức cậu ta rồi.
“ Bên ngoài lý do không phải rất sinh động như thật, còn cần mình giải thích sao?”
Nghe vậy, Biên U Lan trợn tròn mắt, khó có thể tin mà nhìn thoáng qua Thẩm Ước “ Cậu thật sự vì giúp vợ trút giận, liền đem thị trường công ty người ta chỉnh đến suy sụp?”
“Có ý kiến?” Kỷ Nhất Thế lạnh nhạt hỏi.
Đến nước này, Biên U Lan không thể không một lần nữa đánh giá lại người đàn ông Kỷ Nhất Thế. Trong ấn tượng của cô, anh đúng là vì công việc mà mất hết tình người, người đàn ông thiên về sự nghiệp, khi nào thì bắt đầu xử trí theo cảm tính rồi.
“ Đau lòng như vậy? Chỉ vì bị nói vài câu, cậu liền vô tình lấy thị trường công ty người ta ra khai đao? Như vậy được không, tôi làm ông chủ, thay mặt những người kia xin lỗi vợ cậu, thế nào?”
“Không cần.”
Đêm đó, Trác Viện hèn mọn lấy lòng, lời nói tự trách mình đến nay vẫn vang vọng bên tai anh, còn làm cho anh xúc động đến muốn đánh người, nếu như không phải anh muốn vẽ vời thêm chuyện, có lẽ anh thực sự sẽ làm vậy.
“ Vậy tới cùng cậu muốn như thế nào?” Biên U Lan không nhịn được vỗ xuống bàn.
Trong lúc cô đập bàn, cửa phòng họp bị mở ra, người vào là trợ lý Uông Tiểu Lê của Thẩm Ước, chỉ thấy cô lộ vẻ ngọt ngào tươi cười, một bộ dạng hoàn thành sứ mệnh nói, “Gíam đốc Thẩm, tôi mang Trác tiểu thư đến rồi.”