Số lần phải giải tỏa d.ục vọng dần nhiều lên, Phương Ninh Trí cảm thấy cơ thể mình như một cái động không đáy, cho dù tự làm gì cũng không thể lấp đầy nổi.
Chuyện như vậy anh không dám kể cho Biên Việt, chỉ đành chờ Biên Việt ra khỏi nhà hoặc đi làm thì lén lút mà làm.
Giống như đêm nay, cả ngày ở cạnh Biên Việt khiến anh cảm thấy người mình nóng như lửa đốt, muốn làm điều đó nhưng ngại hắn còn trong nhà nên không dám.
Cơm nước xong, hai người ngồi trên sô pha xem TV một lát, Phương Ninh Trí không chịu nổi nữa mới nói với Biên Việt: “Em muốn đi tắm.”
Biên Việt nghiêng đầu nhìn, cười hỏi: “Muốn tắ.m chung không?”
Phương Ninh Trí lắc đầu: “Em đi một mình thôi.” Biên Việt ngẩn người, định nói thêm điều gì nhưng nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Phương Ninh Trí lại im lặng gật đầu.
Hắn đi xả nước tắm cho Phương Ninh Trí, cũng chuẩn bị luôn quần áo sạch cho anh.
Lần đầu tiên Phương Ninh Trí nói dối Biên Việt nên không có chuyện không căng thẳng. Anh bước vào phòng tắm, cởi đồ, nhìn mình trong gương. Làn da tái nhợt lõa lồ dưới ánh đèn. Vẻ ngoài gầy yếu hiện giờ như được nhồi bông vậy.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình.