Hiệu quả của rèm che trong phòng ngủ vô cùng tốt, Khâu Y Dã tỉnh lại thì trước mặt đen kịt. Cậu sợ đánh thức Hạ Khôn nên nằm im, cảm nhận được Hạ Khôn thật sự đang nằm ở đầu bên kia. Đợi một lúc mới xác nhận Hạ Khôn cũng đã tỉnh – hô hấp của hắn quá nhẹ, không phải là dáng vẻ của người đang ngủ say.
Cậu lăn tới, ôm lấy người đàn ông đang nằm sõng soài: “Chào buổi sáng!”
Hạ Khôn nhìn Khâu Y Dã lăn đến như một khúc gỗ tròn, tâm tình liền vui vẻ không thể giải thích được, cũng ôm lấy cậu: “Chào buổi sáng.”
Hai người ngửi ngửi liếm láp lẫn nhau như hai con mèo lớn, rất dễ lau súng cướp cò. Khâu Y Dã hôn lên má hắn: “Không đi làm sao?”
“Hôm nay nghỉ.”
Thiên thời địa lợi, cầm lòng không đậu.
Thấy tên đã lên dây, Khâu Y Dã muốn bật đèn để tìm bao cao su nhưng lại bị Hạ Khôn ôm trở về, sau khi bôi trơn thì đâm vào luôn.
Khâu Y Dã thở gấp một hơi, đợi Hạ Khôn vào hết thì trêu chọc nói: “Đói rồi à?”
Hạ Khôn ngủ rất ngon, tinh lực vô cùng tràn đầy, eo động tới mức suýt nữa mất đi tiết tấu, khàn giọng dùng sức đáp lại: “Đã đói từ lâu rồi, chưa ăn no không cho phép xuống giường.”
Khâu Y Dã nghĩ ít nhất thì Hạ Khôn sẽ đến công ty vào buổi sáng nên không sắp xếp bất kỳ hoạt động nào, muốn an tĩnh xem kịch bản trong phòng. Lần này lại thêm một đứa trẻ to xác đi theo như hình với bóng, nhưng bất ngờ là không có nhiều thay đổi lắm. Nấu cơm, ăn cơm, ‘vận động’, tập thể dục, xem kịch bản, thời gian một ngày chớp mắt trôi qua, dường như chưa làm được việc gì, ngẫm lại thì thấy vô cùng hài lòng.
Đến tối, cuối cùng thì Khâu Y Dã cũng nhớ tới Weibo, nhưng lại quên mất đã tiện tay vứt điện thoại ở chỗ nào rồi, tìm một vòng cũng không thấy đâu. Cậu nhờ Hạ Khôn gọi vào điện thoại của mình thì mới tìm thấy nó đang rung yếu ớt trên tấm thảm trong thư phòng. Bật màn hình lên, đập vào mắt là đầy lời nhắc từ Weibo. Cậu nghi ngờ ấn vào biểu tượng Weibo, hóa ra tối qua đăng nhập vào Weibo chính vẫn chưa đăng xuất.
Buổi chiều Trịnh Nhạc đã thi xong ngoại ngữ, nghe nói cuối cùng cũng chính thức được giải thoát, nửa tiếng trước đăng Weibo cảm ơn gia đình và fan đã ủng hộ, cuối cùng còn đặc biệt nhắc đến Khâu Y Dã, nói rằng cảm ơn sự giúp đỡ và đồng hành của đàn anh và người nhà, kèm theo đó chính là bức tranh Trịnh Nhạc bản chibi mà Khâu Y Dã đã vẽ tặng.
《Thương Hải Thiên Lan》sẽ được phát sóng trên đài Hồ Quảng, đài Quang Tấn và hai nền tảng trực tuyến Quả Nho từ ngày tháng , sau đó sẽ được phát sóng liên tiếp trên đài Hoa Quả và đài Giang Nam, vì vậy hầu hết người qua đường đều cho rằng bài Weibo này của Trịnh Nhạc nhắc đến Khâu Y Dã là để tạo đà cho bộ phim mới. Nhưng fan của Trịnh Nhạc phần lớn là fan bạn gái fan chị gái, fan dì fan mẹ, thậm chí còn có cả fan bà, cho nên quan sát vô cùng tỉ mỉ.
Thứ nhất, nếu là để quảng bá cho bộ phim mới, ngoài bài đăng Weibo đó ra thì Trịnh Nhạc cũng đã chia sẻ lại bài đăng thông báo chính thức về việc khởi chiếu《Thương Hải Thiên Lan》, trong trường hợp bình thường như vậy không phải là nên nhắc tới Khâu Y Dã ở trong bài đăng đó hay sao? Không ngờ cậu chàng lại gộp cả Khâu Y Dã cùng người nhà vào làm một với fan trong bài đăng chúc mừng kết thúc kỳ thi đại học.
Thứ hai, cảm ơn Khâu Y Dã đã đành, dù sao Khâu Y Dã cũng có thân phận học bá trên người, có lẽ đã từng giúp cậu chàng ôn thi, nhưng cảm ơn người nhà của Khâu Y Dã thì lại là chuyện gì vậy? Hơn nữa ngoài sự giúp đỡ còn có đồng hành?
Cuối cùng, bức tranh này có lạc khoản(), mặc dù bị logo chìm của Trịnh Nhạc chắn mất một phần, nhưng có thể nhìn ra được rất rõ ràng là hai chữ Y tròn trịa, không thể không khiến người ta liên tưởng đến “Y Dã” (Y Dã trong bính âm tiếng Trung là YiYe).
() Dòng chữ viết nhỏ để tên họ và ngày tháng ở trên các bức họa hay các bức đối trướng.
Một số fan bình luận trên Weibo nói rằng bức tranh rất đáng yêu, hỏi tác giả là ai. Trịnh Nhạc trả lời lại là “Đàn anh~”, nét sóng nhỏ lộ ra giọng điệu vui vẻ.
Khâu Y Dã xem đến đây là biết rằng không ổn rồi, quả nhiên đã có người lấy ra bức vẽ mà cậu đã bán trong lúc ghi hình cho《Crazy Stalker》, nói là do nghệ nhân đường phố ở trong công viên đã vẽ tại chỗ theo yêu cầu của cô ấy.
Khâu Y Dã vội vàng gọi điện thoại cho Trịnh Nhạc, nhưng có lẽ Trịnh Nhạc vừa thi xong nên vẫn còn đang vui vẻ, không hề nghe máy.
Hạ Khôn cầm một ấm trà táo mật ong bước vào, nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc hiếm thấy của Khâu Y Dã, hỏi cậu đã có chuyện gì. Khâu Y Dã đơn giản miêu tả lại sự việc đã được cậu sắp xếp mạch lạc: “Nếu như em nghĩ không sai thì bây giờ trên mạng có lẽ đã có người lên tiếng buộc tội em đạo tranh rồi.”
Hạ Khôn đặt ấm thủy tinh lên tấm cách nhiệt, cúi đầu suy nghĩ một lúc: “Em tiếp tục gọi điện cho Trịnh Nhạc, bảo cậu ta đừng phản hồi bất cứ điều gì.” Hắn nói xong thì cầm lấy điện thoại, cũng đi ra một bên gọi điện thoại.
Sau cuộc gọi thứ ba, cuối cùng thì Trịnh Nhạc cũng bắt máy, có lẽ cậu chàng đang chơi rất vui, lời nói còn kèm theo tiếng thở phì phò. Nghe qua lời giải thích của Khâu Y Dã, cậu chàng cũng nhạy bén nhận ra diễn biến của sự việc đã vượt ngoài tầm kiểm soát.
“Thật xin lỗi đàn anh, em thi xong vui quá, chưa nói với anh một tiếng đã đăng ảnh bức tranh mà anh vẽ tặng em lên. Em giúp anh thanh minh.”
“Nhạc Nhạc, đừng vội giải thích, trước khi có chứng cứ thì không thể nói rõ được đâu. Anh chỉ là muốn nói trước với em, chuyện này tạm thời không cần phản hồi, anh muốn bàn bạc với công ty làm sao để công bố.”
Lúc Khâu Y Dã gọi điện cho Trịnh Nhạc thì cũng nhận được cuộc gọi từ Thư Dư, nhưng lúc đó cậu đang nói chuyện với Trịnh Nhạc nên không nghe máy. Sau khi an ủi Trịnh Nhạc xong thì cậu mới gọi lại cho Thư Dư.
“Y Dã, em xem Weibo chưa? Khâu Y Dã đạo tranh đã được tag lên hot search trong năm tìm kiếm thịnh hành nhất rồi.”
Khâu Y Dã không ngờ sự việc lại lên men nhanh đến vậy, cậu lờ mờ cảm thấy có một thế lực nào đó ở đằng sau đang thúc đẩy, Thư Dư hiển nhiên cũng cho rằng là như vậy: Có người muốn bôi đen cậu.
“Chị Dư, chuyện gì đang xảy ra…”
Thư Dư nghe xong cậu nói đã liên lạc với Trịnh Nhạc thì thở phào: “Em làm đúng lắm. Bây giờ chị sẽ liên lạc với đài Giang Nam, hỏi xem liệu có thể phát đoạn đó của em trước hay không.”
Cô dường như do dự một lúc, hỏi: “Bây giờ em đang ở đâu?”
Khâu Y Dã vô thức bấm móng tay cái vào bụng ngón trỏ. Thư Dư tin tưởng cậu tuyệt đối, hầu như không bao giờ chủ động hỏi hành tung của cậu trong thời gian cậu nghỉ ngơi. Mà bây lại hỏi ra… cô có phải đã biết được gì rồi hay không? Những gì Hạ Khôn đã làm cho cậu trước mắt tuy vẫn được giấu kín, nhưng không phải là không có dấu vết.
Chuyện này sớm muộn gì cũng phải nói với Thư Dư, nhưng Khâu Y Dã không muốn nói ở thời điểm này, bởi vì thân phận bị bao dưỡng.
“Ở nhà một người bạn.”
Thư Dư không nghe ra có gì đó không đúng từ trong giọng nói của Khâu Y Dã, nhưng trong thâm tâm cô biết điều gì là không đúng. Đây không phải là thời điểm để thảo luận về cuộc sống riêng tư của Khâu Y Dã, giải quyết vấn đề trước mắt mới gấp. Cô dặn dò Khâu Y Dã ngày mai ra sân bay thì cẩn thận ngụy trang, cô sẽ đợi cậu ở sân bay, sau đó cúp máy.
Phản hồi bên phía đài Giang Nam khiến Thư Dư càng thêm nghi ngờ: Bọn họ nói rằng đang tăng ca để nhanh chóng làm video trailer cho《Crazy Stalker》, ước chừng chiều mai sẽ chiếu. Theo như đài Giang Nam đã nói cách đây ba ngày, viên đạn đầu tiên của trailer có lẽ sẽ được hoàn thành vào tuần sau, thời gian phát sóng cụ thể vẫn chưa được xác định.
Rõ ràng có ai đó đang giúp đỡ Khâu Y Dã, hơn nữa tầm ảnh hưởng còn lớn hơn cả cô. Theo như Tiểu An nói, lúc trước Khâu Y Dã có thời gian thì sẽ hẹn bạn bè ăn cơm, lần này lại tạm thời đổi chuyến bay quay về thành phố B đích thân xuống bếp, bây giờ lại còn đang ở nhà người khác, không khỏi khiến người ta nghĩ nhiều.
Là Tạ Nghiêu sao? Lẽ nào bọn họ bây giờ không còn là mối quan hệ bạn bè đơn thuần nữa rồi?
Bốn giờ chiều ngày tháng , Weibo chính thức của đài Giang Nam đã phát trailer đầu tiên của《Crazy Stalker》mùa hai, tổng cộng có bảy đoạn video nhỏ. Ngoài trailer giới thiệu chung và điểm nổi bật nhỏ của nhóm nghiệp dư ra thì năm nhóm minh tinh mỗi nhóm một trailer, trong đó trailer của Khâu Y Dã và Tưởng Thanh Duy là dài nhất, ba phút.
Đoạn trailer bắt đầu bằng cảnh Khâu Y Dã và Tưởng Thanh Duy cắt tóc hóa trang, trong nhạc nền căng thẳng kỳ dị, Khâu Y Dã đứng trên cầu lộ thiên quay đầu lại, máy quay theo tầm nhìn của Khâu Y Dã rơi lên người Tưởng Thanh Duy đang bán phụ kiện trước cổng trường dạy nghề. Hình ảnh chuyển cảnh, trước xưởng gốm, Khâu Y Dã dìu Tưởng Thanh Duy yếu ớt: “Đây là em trai tôi, nó… nó cũng có thể làm việc”. Hình ảnh chuyển liền mạch từ sân sau và bức tường tối tăm sang căn phòng ẩm thấp bẩn thỉu, rồi đến đám côn đồ cầm thanh thép chĩa vào hai người bọn họ: “Lấy hết đồ ra!”. Hình ảnh lại chuyển tiếp đến bồn hoa trong công viên, Khâu Y Dã co rúm người vẽ tranh cho một đám học sinh cấp hai, máy quay zoom đến bảng vẽ của cậu, zoom từ hình Trịnh Nhạc bản chibi cầm tôm hùm đất ở giữa chuyển đến góc phải bên dưới, Khâu Y Dã đang thuần thục lưu lại hai chữ Y tròn trịa. Máy quay chuyển từ bảng vẽ vào trong chiếc xe tối tăm, Tưởng Thanh Duy nghiêng mặt qua, ánh mắt phản chiếu ánh sáng yếu ớt của những tòa nhà phía xa, bàn tay có chút run rẩy nắm chặt cửa kính ô tô: “Trời sắp sáng rồi.” Cuối cùng, tất cả trở về tối đen, đèn phía trên đột nhiên phát sáng, chiếu lên hai thanh niên đang ngồi phía dưới, máy quay quay quanh bọn họ hơn nửa vòng, từ vẻ mặt hoài nghi của Tưởng Thanh Duy bắt được sự kiên định và ngông cuồng trong mắt Khâu Y Dã: “Thanh Duy, chúng ta là diễn viên, tất cả những gì chúng ta có thể dùng, cũng chỉ có kỹ năng diễn xuất mà thôi.”
Quảng cáo
REPORT THIS ADRIÊNG TƯ
Vào ngày hôm đó, lượt nhấn vào và chia sẻ video trailer của nhóm Khâu Y Dã và Tưởng Thanh Duy đã vượt qua hơn một trăm vạn và nó còn tiếp tục tăng nhanh chóng. Ngoài hashtag Khâu Y Dã đạo tranh không cần đánh cũng tự đổ, thì các bài chia sẻ và trong khu bình luận đều là một hàng ‘Aaaaaaaaa đây thực sự là chương trình thực tế sao??? Cũng quá là hot rồi!!! Rốt cuộc bao giờ mới phát sóng vậy???’.
Tối đó cũng là tập đầu tiên của《Thương Hải Thiên Lan》phát sóng, không có gì ngạc nhiên khi bộ phim dễ dàng phá kỷ lục rating năm nay. Khâu Y Dã không có nhiều cảnh trong hai tập đầu, nhưng mức độ quan tâm gần như ngang ngửa với Trịnh Nhạc.
Cùng lúc đó, những bức vẽ minh tinh phiên bản chibi mà Khâu Y Dã đã bán trong công viên Tiếp Khách ở thành phố L liên tiếp được mọi người đăng lên, bên dưới có người trả giá muốn mua, bức chibi Trịnh Nhạc ăn táo đã tăng vọt lên hơn một vạn, nhưng chủ nhân của bức tranh nói rằng bao nhiêu cũng không bán.
Lúc này mà còn không lên tiếng thanh minh thì có chút hơi quá. Khâu Y Dã đăng một đoạn video ngắn, trong video cậu vẽ phiên bản chibi chính mình, mắt cong thành hình lưỡi liềm, nở một nụ cười giống như biểu tượng cảm xúc ‘Không có ý tốt’, cũng lại giống như ‘Đắc chí tự mãn’, ở góc dưới bên trái lưu lại hai chữ Y tròn trịa mà fan đã quen thuộc, sau đó cậu cầm bức tranh lên và làm biểu cảm hài hước giống như nhóc Y Dã trên bức tranh.
Tuy nhiên, thực tế thì Khâu Y Dã không có được tâm trạng thoải mái như vậy.
Sau lần được fan vây đón ở sân bay lần đầu tiên, cậu bắt đầu có chút bực bội bất an. Nghệ sĩ chỉ là một thân phận của cậu chứ không phải là toàn bộ. Trước giờ cậu chỉ muốn yên ổn làm một diễn viên bình thường, hiện tại đang đóng những vai người trẻ tuổi, sau này đóng vai cha vai chú, già rồi thì đóng vai ông nội ông ngoại, cuối cùng, nếu có được một giải thành tựu trọn đời dành cho diễn viên gạo cội thì tốt quá. Cậu chưa từng nghĩ đến việc đi theo con đường lưu lượng để tiến vào hàng ngũ diễn viên hạng một hạng hai, nhưng không hiểu sao lại dựa vào mấy chuyện lộn xộn này mà trở nên nổi tiếng.
Trong lòng cậu rất rõ ràng, khả năng chống lại sự can thiệp từ thế giới bên ngoài là nhược điểm lớn nhất trong tính cách của mình, từ nhỏ cậu đã không chịu được việc người ngoài thúc ép, mặc dù bây giờ đã khôn khéo hơn rất nhiều nhưng bên trong vẫn không có quá nhiều tiến bộ. Không ai có thể hiểu được áp lực mà độ nổi tiếng mang đến cho cậu, cậu chỉ có thể duy trì nụ cười và sự hòa nhã, cố gắng hết sức để giải tỏa bản thân.
Khâu Y Dã bay đến thành phố C vào ngày tháng , sau hai ngày quảng bá, ngày thì cùng Trịnh Nhạc và những người khác ghi hình cho chương trình tạp kỹ của đài Hoa Quả. Đầu năm nay cậu đã nháo một trận không vui vẻ gì với Tống Cảnh Dương trong chương trình《Thứ Bảy Quẩy Tung Trời》. Sau nửa năm trôi qua, độ nổi tiếng của cậu bây giờ không gì sánh được, MC còn tưởng rằng trước đây đã từng lăng xê cậu một phen nên lần này càng thêm nhiệt tình.
Nhưng Khâu Y Dã không còn giống như nửa năm trước mặc kệ người khác đùa bỡn, chuyện tương tự không thể xảy ra lần thứ hai. Cậu gánh hầu hết phần gánh nặng thần tượng cho Trịnh Nhạc, cố gắng hết sức khiêm tốn, duy trì địa vị nam chính tuyệt đối cho Trịnh Nhạc. Để làm tốt điều này không hề dễ dàng, làm sao để cả MC và khán giả đều cảm thấy thoải mái mới là vấn đề lớn.
Cậu mệt tâm chính vì vụ này, những lời nói của MC khiến sự mệt mỏi ban đầu và sự so sánh vô nghĩa lúc này đều không đáng để nhắc đến.
“Bây giờ, cùng mời vị khách bí ẩn của chúng ta tối hôm nay!”
Ánh đèn dần tắt, chỉ giữ lại một chùm đèn ở trước cửa sân khấu. Cánh cửa chậm rãi mở ra, một người đàn ông đeo mặt nạ lộng lẫy bước ra. Tỷ lệ chiều cao và chiều dài chân của người đàn ông này gần như là hoàn hảo, tư thế đi đứng thuần thục lịch lãm, Khâu Y Dã ngay lập tức nhận ra, người đó là Tôn Gia.