Sau đây là chuyện phát sinh vào thời khắc ấm áp ngắm hoàng hôn trên du thuyền ——
Khang Kính: “Học đệ, ngày nghỉ dịp Lễ Phục sinh của em còn bao lâu?”
Giang Tử Hi: “Còn hơn một tuần nữa. Sao vậy?”
Khang Kính: “Không có gì. Chỉ muốn hỏi… Em có nghĩ tới chuyện sẽ tiếp tục đi du lịch ở London không? Bao ăn bao ở bao luôn hướng dẫn du lịch nha! o(≧▽≦)ツ ”
Giang Tử Hi: “… = = ”
Khang Kính: “o(≧▽≦)ツ…”bg-ssp-{height:px}
…
Giang Tử Hi: “Được. Bất quá hành trình lần này đừng có gấp gáp như đi theo đoàn, còn có, em sẽ tự làm cơm tự túc ăn ở.”
Khang Kính kềm chế hưng phấn nói: “… Anh cùng làm với em.”
Giang Tử Hi lạnh nhạt nói: “Ân.”
Giữa hai người thực sự là buồn nôn không chịu nổi.