-Nguyệt Cầm! Mau chào thái tử đi!Cô gái đó vẫn ngồi bất động. Cô rất coi thường lời nói của mụ tú bà này. Bà ta giận lên, tính dùng roi quất cô thì bị thái tử ngăn lại.
- Bà ra ngoài đi!
-Dạ! Vâng thái tử !- Lòng bà ta thầm vui mừng. Thứ nhất là mụ đã bán được con cọp cái này, cứ tưởng lỗ vốn. Thứ hai là bà ta sẽ lời to vì thằng nhóc thái tử đó đã mê con nha đầu này rồi. Nhất định bà ta phải làm cho thái tử bỏ ra một số tiền lớn để chuộc thân cô gái này.
Thái tử tiến lại ngồi trước mặt cô gái tên Nguyệt Cầm, lòng ca ngợi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của cô. Không ngờ trên đời này lại có một cô gái đẹp đến vậy. Đôi mắt to tròn, đôi môi nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan vẫn còn vương vấn nét trẻ con. Mái tóc tuy bay giờ rối bù nhưng hắn cá chắc rằng chỉ cần cột chải đàng hoàng thì sẽ rất đẹp.