Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã

chương 76: chương 76

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lên đến phòng, tôi mệt mỏi nằm bẹp xuống nệm, định bụng sẽ nghỉ thở vài phút rồi sẽ làm vài món gì đó ăn. Từ lúc ở trường về đến giờ đã xực cái gì đâu, lại mới ẩu đả nữa nên người đang đói lả đi. Chị Ju bước vô theo sau. Chỉ nghía một vòng xung quanh phòng của tôi rồi lên tiếng:

- Ui cha! Phải phòng con trai không vậy? Gọn gàng quá z?

- Chuyện! Ryu mà… thói quen của em từ nhỏ rồi… – Tôi dù mệt mỏi nhưng cũng cố mà trả lời chị.

- Vậy àh? bất ngờ quá nhen… làm sao mà chăm dữ dậy?

- Thì tại từ nhỏ đến giờ bố em rèn mấy cái lặt vặt kiểu này kĩ ghê lắm, bố em người Nhật, nghiêm khắc thôi rồi, riết rồi quen, giờ nó thành cái nếp.

- WOW! Hèn chi! Giờ chị mới biết thêm được nhiều về em á!

- Haha… Biết rồi chị thấy sao? – tôi cười

- Ngạc nhiên!!! Hết sức bất ngờ luôn…

- Hờ hờ… Em còn có nhiều cái để chị ngạc nhiên lắm…

Tôi lại gục mặt xuống, hai mắt mờ đi vì đói. Tay chân thì bủn rủn, nửa thì muốn dậy kiếm gì đó ăn cứu đói, nửa chỉ muốn ngủ một giấc vì đã quá mệt mỏi. Và may mắn đã mỉm cười với tôi. Chị Ju ngồi xem qua phòng một tí rồi lên tiếng: “Ryu nè! Em ăn gì chưa? Chị đói bụng quá!!!”

Ngh được câu hỏi của chị làm tôi như vớ được vàng. Thánh thần đã hiển linh vô cùng đúng lúc. Không ngờ chở chị Ju về lại là một việc làm hết sức đúng đắn của tôi. Nghĩ rằng có thể nhờ chị Ju sẽ giúp tôi nấu một bữa, tôi lên tiếng:

- Chị ơi! Em đói quá rồi chị nấu giùm em một bữa được không?

- Trời đất ơi! Vậy là từ sáng giờ em cũng chưa ăn gì thật àh? (cũng gần h chiều rồi) – Chỉ tròn mắt.

- Dạ…

- Mà chị là khách sao lại bắt chị nấu? sao em không nấu đãi chị đi? – Chị nói

- Em mệt muốn lả người rồi chị ơi! Nấu giùm em đi… cứu em lần này!

- Hứ… Đc rồi… em là hay đòi hỏi lắm á nhe…

- Haha… Chị đừng nói những lời làm em liên tưởng bậy bạ chớ… – Tôi bật cười.

- Liên tưởng?… bậy bạ?… Á… dâm tặc… – Nheo mắt suy nghĩ một hồi chị Ju cũng giật mình hiểu được ý tôi rồi giơ chân đạp tôi một cái đau điếng…

Mặc dù bị tôi chọc quê nhưng chị cũng sắn tay áo mà đi vào góc bếp. Xui một cái là trong bếp ngoài mấy gói mì tôm ra chì chả còn cái cóc khô gì, hôm nay tôi quên đi chợ… Thế là bắt buộc phải đi mua cơm hộp về. Chị Ju liền chạy ra ngoài kiếm tiệm cơm để mua về cho cả đứa… Tranh thủ thời gian đó, vì quá mệt mỏi nên tôi nhanh chóng làm một giấc ngắn hồi sức.

Một lúc sau thì tôi được chị gọi dậy. Tôi phát hiện ra là ngủ trưa lúc đang đói lả đi là một sai lầm nghiêm cmn trọng. Đã mệt càng khiến cho tôi mệt thêm. Cơn đói cộng với cơn buồn ngủ kéo đến cùng lúc khiến tôi như bị bóng đè, Chân tay thì bủn rủn không nhấc lên nổi. mắt thì không tài nào mở ra được. Bụng thì đói meo cào xé dạ dày… Đó thực sự là một trong những cảm giác kinh khủng nhất.

Chật vật mãi không thể kéo tôi ngồi dậy được, chị Ju đành phải vào nhà tắm xách cả xô nước lạnh ra mà dội thẳng vào mặt mũi chàng thanh niên tội nghiệp. Nước xộc thẳng vào mũi làm tôi bật người dậy ho sặc xụa. Cũng “may” là chị chỉ dùng “ít” nước thôi nên chỉ… Ướt hết người chứ mấy… May quá cái… bàn chân chưa bị ướt. Tôi la lên thất thanh:

- U ma ma… WTF???

- Kêu miết hông dậy… cho chừa đi…

- Trời ơi… chị tính giết em àh?

- Ai biểu không chịu dậy? – Bà chị ngang ngạnh cãi lại.

- Haiz… lạy chị luôn… ướt hết rồi…

- Dậy ăn… muộn quá không có cơm chị mua tạm tô phở với mấy cái bánh mì á…

- Haizz… vậy cũng tốt rồi… cám ơn chị nhé… – Nhắc tới ăn mắt tôi sáng rực…

Tôi bật dậy cởi thẳng áo sơ mi và cái quần dài ra… Đúng rồi đấy, Các bạn không đọc nhầm đâu. Trên người tôi giờ chỉ vỏn vẹn cái sịp đen ướt nhẹp từ xô nước hồi nãy. Chả thèm mặc lại bộ khác, tôi tiến lại tô phở chị Ju đã dọn sẵn đánh chén hồn nhiên như chốn không người. Khỏi cần nói cũng biết bà chị kia hốt hoảng như thế nào. Chứng kiến toàn bộ từ đầu đến cuối trò lố + của tôi từ nãy đến giờ làm chị chỉ biết chết lặng há hốc mồm không nói nên lời… mặt mũi thì bừng bừng đỏ, cứ như là đang muốn xịt khói đầu đến nơi vậy. cũng may cho chị là tôi còn đang giữ lại cái quần sịp vì… lịch sự đấy… Nếu không thì cũng cởi phăng ra cho nó thoải mái. Đằng nào thì cũng đang cố tình muốn… khoe hàng một chút cho nó cá tính… haha…

Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio