Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương :
Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
-------------------------------------------
"Sao thế?" Diệp Mặc thay bộ quần áo thể dục hỏi anh ta, "Tại sao vẫn trừng mắt nhìn tôi vậy?"
"Không, chỗ vừa nãy là nơi ở của Mặc thiếu gia sao?" Đỗ Vũ lái xe hỏi hắn.
"Không phải."
"Vậy là..." Đỗ Vũ chờ câu trả lời Diệp Mặc.
"Như anh nghĩ, đó là nơi ở người tôi yêu."
Đối với câu trả lời của hắn, Đỗ Vũ chỉ có thể nói, thực sự có thể trực tiếp nói như thế sao, anh ta vẫn còn cô đơn lắm...
Thực ra, Diệp Mặc hi vọng toàn thế giới đều biết Tống Đàn Vũ là người của hắn, từng người các ngươi bất luận người nào đều không thể chạm vào.
(Khả: Thượng tá là cấp sĩ quan, cao hơn cấp trung tá và thấp hơn cấp đại tá. Hiện rất ít nước có cấp hàm này trong đội ngũ sĩ quan chỉ huy lực lượng vũ trang của mình. Chương chưa giải thích.)
...
Ngày hôm nay của Tống Đàn Vũ ở công ty, bị tất cả ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào cái cổ của cậu.
Tống Đàn Vũ vừa cản lại chặn, nhưng thật sự vẫn không ngăn được, chỉ có thể để công nhân nhìn dấu hôn ở cổ cậu, có lẽ họ đang có ý nghĩ kỳ quái, không đúng, chắc chắn là đoán mò.
Buổi trưa, Tống Hi Đông trực tiếp tông cửa phòng làm việc mà vào, Tống Đàn Vũ đang xem văn kiện bị cô làm một phen hết hồn. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Đã lớn như vậy rồi, sao vẫn không chịu gõ cửa chứ!" Tống Đàn Vũ giọng sủng nịch nói với Tống Hi Đông.
"Chuyện này không quan trọng!" Tống Hi Đông không thèm để ý mấy thứ tiểu tiết này, cô chính là muốn biết, anh hai của cô có bị Diệp Mặc ăn không còn một mống hay không.
Hôm đó tự nhiên nhận được tin nhắn Diệp Mặc, hắn nói muốn biết sở thích của anh hai cô, thích gì hay không thích cái gì, lúc đó cô vừa vặn không có chuyện để làm, nên thuận tiện nói cho hắn.
Bởi từ đầu chí cuối cô đều ở phe Diệp Mặc, chuyện này là chuyện sớm hay muộn, vì thế sớm làm mà muộn cũng đều phải làm, vậy thì làm cho xong sớm một chút đi!
Chờ thời điểm cô đem toàn bộ thông tin sắp xếp và gửi đi cho Diệp Mặc, mới cảm giác có một chút không đúng, sau đó Diệp Mặc liền chỉ trả lời một câu: Tôi đi hẹn hò cùng anh trai cô!
Nhất thời cô phản ứng lại mới biết Diệp Mặc đã bắt được anh trai cô rồi, động tác quá nhanh, làm cho cô không kịp chuẩn bị gì hết a!
Vì thế, buổi trưa hôm nay cô đặc biệt xin nghỉ làm một giờ để đến xem.
"Dấu hôn này của anh là thế nào?" Tống Hi Đông biết rõ còn hỏi.
Tống Đàn Vũ lúng túng một hồi nói: "Bạn mới, một người bạn gái."
"Con gái nào mà lại mạnh như vậy? Cắn luôn cái cổ a!"
Tống Đàn Vũ không phải không thừa nhận, mấy năm gần đây, em gái cậu càng ngày càng tự lập, càng ngày càng hung hăng, ngay cả người anh hai này nó không còn để ở trong lòng nữa.
"Lẽ nào em muốn anh nói là đàn ông sao?"
"Còn không phải là đàn ông à?" Tống Hi Đông mạnh mẽ ép cung hỏi, "Đừng nên gạt em, anh thừa biết nếu cứ tiếp tục lừa em sẽ làm em tức giận."
"Nhưng em không thể nói chuyện như vậy với anh hai!" Tống Đàn Vũ nói.
"Vậy anh hãy thành thật khai báo đi!" Tống Hi Đông dùng sức vỗ mạnh bàn một cái, dọa Tống Đàn Vũ nhảy dựng đứng cả lên. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Cùng lúc Đỗ Du vừa tới cửa cũng bị một chưởng này làm sợ hết hồn, đẩy cửa ra nhìn hai người.
"Đỗ Du, cậu chờ một chút." Tống Đàn Vũ bổ sung, "Tớ muốn nói xong với Hi Đông trước đã."
"Vậy tôi ở một bên chờ." Thực ra Đỗ Du chỉ muốn đứng một bên xem kịch thôi.
"Nơi nào mát mẻ thì cứ đợi." Tống Hi Đông dũng mãnh lên, căn bản không ai ngăn được, trừ phi có Diệp Mặc hoặc Diệp Uẩn may ra mới dùng vũ lực trị được.
"Anh mau nói, cuối cùng là nam hay là nữ?"
"Nam..." Tống Đàn Vũ có chút nhỏ giọng nói, "Nhưng anh với tên đó không có gì hết, đây chỉ là do sáng sớm hắn lưu lại thôi."
"Sáng sớm?!" Tống Hi Đông nắm lấy trọng điểm tra hỏi, "Cậu ta ở nhà anh?"
"Tối hôm qua cậu ta ở nhà anh ăn cơm, sau đó không hiểu ra sao liền ở lại..." Tống Đàn Vũ tỉnh lược "một phần" lý do.
"Không hiểu ra sao là cái quỷ gì?" Tống Hi Đông lại một lần nữa nắm lấy trọng điểm.
"Cái này..." Tống Đàn Vũ suy nghĩ một chút, sau đó nói, "Lúc ăn cơm, lỡ làm bẩn quần áo của tên đó, sau đó hắn tắm rửa xong lại không có đồ mặc, vì thế nên hắn ở lại qua đêm luôn."
"Cớ, tất cả đều là cái cớ!" Tống Hi Đông nghiến răng nghiến lợi nói, "Diệp Mặc đồ gian dối này!"
"Em nói gì?" Vì Tống Đàn Vũ đang bận nói dối nên có chút mất tập trung, vì thế không nghe rõ Tống Hi Đông nói gì. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Không có gì." Tống Hi Đông nói, "Em không cản anh tìm bạn trai, nhưng anh cần nghĩ cho rõ, với ba ba và ma ma thì chính anh phải tự nghĩ biện pháp thôi."
"Em nói cái gì vậy!" Tống Đàn Vũ nói, "Anh với hắn chỉ là pháo hữu (), chuyện tình một đêm thôi, là do một lần bất ngờ..."
() Pháo hữu: bạn pháo hay nói cách khác là bạn giường, Tiếng Anh gọi là fck buddy.
Tống Đàn Vũ càng nói càng chột dạ, cậu với Diệp Mặc không phải chuyện tình một đêm cũng không phải pháo hữu, giữa bọn họ không có quan hệ về thể xác, vậy bọn họ được coi là gì cơ chứ?
Bằng hữu hay là người yêu, cả hai cái hình như đều không phải.
~end chương ~nhớ phải vote đóa~