Mỹ Nhân Thụ Dạy Dỗ Hằng Ngày

chương 2: công tử nổi nóng công tử (h trong ôn tuyền)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kết quả mãi cho đến khi công tử chầm chậm ăn xong điểm tâm, uống một vòng nước trà xanh, người kia vẫn chưa thay đổi xong xiêm y lại đây để cùng đi. Công tử có chút không vui đặt chén trà xuống, quay về phía sau khoát tay áo một cái, rất nhanh quản sự tiến tới góp mặt, cúi đầu phục tùng hỏi: “Đại công tử có gì phân phó?”

“Cho người kêu hắn đến cho ta! Còn có, chuẩn bị xe, đi vương phủ!” Công tử sửa lại xiêm y một chút, đứng lên đi ra ngoài.

Kết quả tùy tùng vẫn không tìm được Lý đại ca, nhưng cũng không thể trách hắn, Lý đại ca vừa lúc bị Tiểu công tử kêu đi, bên cạnh hắn cũng không ai nhìn chằm chằm, vì vậy mọi người cũng không biết hắn chạy đi nơi nào.

Lúc này Lý đại ca đang đứng ở ngoài sân trong viện của Tiểu công tử, nhìn cách ăn mặc đầy đủ ấm áp của Tiểu công tử, gương mặt và cử chỉ của Tiểu công tử làm cho hắn lại nghĩ tới Đại công tử, không khỏi có chút xuất thần.

“Ngươi chính là người huynh của ta xem trọng sao?”

Tiểu công tử gõ xuống bàn, làm cho Lý đại ca chú ý. Chỉ thấy hắn cúi đầu chào một cái rồi nói: ” Do đại công tử không chê, hiện tại cho ta theo ở bên người.”

Tiểu công tử nâng lò sưởi tay trên dưới quan sát Lý đại ca một chút nghĩ tới đánh giá của tướng quân đối với người này mà tâm lý có chút không vững vàng, không vì cái gì khác, chỉ là y không tin ca ca y lúc nào cũng tùy tâm sở dục hồ tác phi vi sẽ đối với con người bình thường vũ phu này lại có chi tình. Nhìn tướng mạo cũng không có gì đặc biệt, ca ca tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay có thể tìm một người đẹp hơn gấp mấy lần, tướng mạo người này nhiều lắm xem như là đoan chính, nhưng đứng bên cạnh ca ca quả thực nhìn không xứng, hơn nữa nhìn xiêm y của hắn cũng không giống như là một người được sủng ái, vẫn thô cũ như trước e rằng thật sự là ca ca chỉ nhất thời hứng khởi?

“Ta không quản tâm tư ngươi nghĩ gì, chỉ cần huynh trưởng lưu ngươi một ngày, thì phải cố gắng hầu hạ tốt cho ta, không cho có một chút ngỗ nghịch.”

Bộ dạng giọng nói cao cao tại thượng quả thật giống Đại công tử như đúc, Lý đại ca cúi đầu cười khổ một cái, trong tâm có chút tê tê đau, biết rõ đây là sự phát triển bình thường nhưng vẫn như cũ bị sự đối đãi bất bình đẳng này mà khổ sở.

Lý đại ca rất nhanh liền lui ra, hắn đột nhiên không muốn trở về bên cạnh Đại công tử, liền leo tường đi ra ngoài phủ.

Ai biết hắn đi lần này làm Đại công tức giận đến muốn nổ tung.

Kỳ thực trước sau cũng chỉ hơn nửa ngày thời gian, Lý đại ca đi ra cửa đến tửu quán uống mấy chén, hiếm thấy mà sững sờ ngồi hết nửa ngày.

Hiện ở trên người hắn không có trách nhiệm làm việc gì, mặc dù nói là tùy tùng của công tử nhưng không có lệnh bài và an bài nhiệm vụ, người khác cũng không dám sai khiến hắn, lúc này đi ra ngoài cũng không cần báo với quản sự. Sáng sớm cùng công tử huyên náo có chút không vui, hắn cũng ngại ngùng khi trước mặt bị nhiều người ganh tỵ, vì vậy thành ra cục diện không có ai biết hắn đi nơi nào.

Bên này Công tử vẫn đợi đến cả canh giờ trôi qua cũng không tìm được người, tức giận một cước đá văng người chăn ngựa, trước đi đến vương phủ như đã hẹn. Tuy rằng phân phó ám vệ lập tức đi tìm nhưng trên đường đi vẫn ở bên trong xe ngựa đập phá đồ vật.

Người này không những ở bên trong ngỗ nghịch chống đối y, kêu hắn chậm một chút cũng không chậm một chút, bảo hắn kêu tên y cũng không kêu tên, còn dám không mặc y phục mà y cho, bây giờ lại chơi trò mất tích! Quả thực gan to bằng trời! Lấy cái gì mà ngạo kiều, hay là ỷ vào y yêu thích hắn!

Công tử tức giận nghĩ lại tới nguồn gốc mình đã biểu hiện yêu thích hắn có bao nhiêu khác người, mới để cho hắn lớn lối như vậy? Nghĩ như thế, không bao lâu đã đến vương phủ. Tiểu vương gia cùng y cũng coi như là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, hai người thường ngày phi ngựa đấu cẩu, không làm việc đàng hoàng, thích nhất kết giao bằng hữu đi tìm chuyện mới mẻ. Ngày hôm nay nói là thưởng tuyết, nhưng kỳ thực cũng là vì phủ Vương gia mới tới mấy ca cơ, nghe đâu có thể giống như Triệu Phi Yến có thể ở trên mâm khiêu vũ, lúc này đang ở bên trong phòng chờ đợi.

Ai biết đại công tử lại mất tập trung, mỹ nhân trong ngực cũng không thể gọi hồn về. Khi ám vệ đến báo đã tìm được người, y tâm thần không yên mà thất thủ quăng ngã chén trà, bị Tiểu vương tử nhìn ra dị tượng, kêu người ở bên cạnh đi ra ngoài hết rồi hỏi: “Tử Hiên, có tâm sự?”

“Không.” Công tử không kiên nhẫn đứng dậy, nói: “Ta ngày hôm nay có chút không thoải mái, cáo từ trước.”

Tiểu vương gia không khỏi nghĩ tới những lời đồn đại gần đây, phủ tướng quân Đại công tử không biết vì người phương nào mà giữ mình trong sạch, không giống như lúc trước tận tình ở những bụi hoa, thậm chí không gần nữ sắc…

“Tử Hiên, ta hỏi một câu, lời người đồn đại là thật? Người kia là ai?”

Tiểu vương gia tận lực thả lỏng giọng điệu, trời mới biết hắn thích Đại công tử đã bao nhiêu năm, vẫn không dám vượt qua khuôn khổ, toàn bộ vì người này mà trở thành hoa hoa công tử, du hí nhân gian nhưng không đoạt được chân tâm, chỉ là bây giờ mọi chuyện phát triển không đúng lắm, làm cho hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.

Đại công tử mím mím môi, trong lòng không thích làm lớn chuyện này, toàn bộ kinh thành đều biết y vì người kia cải biến nhiều như vậy nhưng mà người kia lại dám làm bộ làm tịch, không nói một tiếng chạy đi! Quả thực muốn làm phản! Nhưng y cũng không muốn ở trước mặt tiểu vương gia thất thố, chỉ là nhàn nhạt nói câu: “Không thể nào, Vương gia đừng suy nghĩ loạn. Ta đi trước.”

Nhìn Đại công tử vội vội vàng vàng rời đi, Tiểu vương gia thở dài, vẫy tay phái người đi tra tới cùng là cái người tài ba nào có thể làm cho Đại công tử phải kiềm chế.

Trong lúc Đại công tử vội vội vàng vàng trở về tướng quân phủ, thì kỳ thực ám vệ đã sớm tìm được người. Người ám vệ tìm được Lý đại ca là người quen biết đã lâu, nghiêm chỉnh mà nhìn Lý đại ca không mang một thuộc hạ ra ngoài, người kia nhìn Lý đại ca có vẻ cô đơn không nhịn được liền khuyên vài câu, là nam nhi anh dũng vì sao phải cam tâm làm nam sủng, Lý đại ca cúi đầu buồn bực uống hết ba vò rượu, mới đứng dậy theo người trở về.

Trở về phủ, nghênh tiếp hắn là Đại công tử đang thịnh nộ quá mức nhưng lại thể hiện ra vẻ càng ngày càng bình tĩnh.

Trong phòng có thể thấy đồ vật đều bị đập nát, tính khí công tử vẫn luôn không tốt, điêu ngoa vô lý, không chấp nhận ai từ chối, trước đây chính là như vậy, hiện tại cũng không hề thu liễm, chỉ có điều vì một nam sủng nổi nóng, đối công tử mà nói cũng là lần đầu tiên.

“Lá gan rất lớn a, dám tự chủ trương, ai cho ngươi xuất môn ai chuẩn ngươi uống rượu?”

Âm thanh công tử lạnh lùng, lộ ra một sự tức giận bị cưỡng chế, thân thể đứng dựa bên cửa sổ, trong tay đang cầm một chén bằng bạch ngọc thưởng thức, cũng không quay đầu lại nhìn hắn.

Lý đại ca tham lam nhìn bóng lưng của Đại công tử, cũng không biết có thể nhìn gần như vậy được bao lâu, xem thái độ hôm nay của công tử phỏng chừng ngày chết cũng không xa. Hắn biết công tử có thói quen, khi thân cận mỹ nhân nhiều lắm chỉ được ba đến năm ngày, thích thú vừa hết liền ném sang một bên không thèm quan tâm, tính ra mình bị y đem về cũng gần mười ngày, chắc cũng sắp đến ngày cuối cùng rồi.

Hắn cũng không đi đến gần, chỉ lẳng lặng như vậy mà nhìn, đợi một hồi không đợi được trả lời công tử chợt quay đầu lại, bị ánh mắt chuyên chú của hắn làm chấn động một chút, hai má y trong nháy mắt ửng hồng, đem chén bạch ngọc trong tay ném vào người hắn mắng: “Hỏi ngươi đó, nhìn cái gì vậy!”

Lý đại ca không tránh không né, bị cái chén ném trúng lồng ngực, hắn lấy tay chụp lại cái chén đặt ở trên bàn, thu tầm mắt lại cúi đầu như một tùy tùng hồi đáp: “Là thuộc hạ không phải, thỉnh công tử trách phạt.”

Công tử thấy người này làm ra một bộ dạng phân rõ giới hạn thì cười lạnh một tiếng, lửa giận sắp cháy đến đỉnh đầu, y bước vài bước về phía trước một cước đá vào bụng của Lý đại ca đem người đạp lui hai bước, rồi còn ngại không đủ tiến lên tát hắn hai cái. Y nhìn thái độ hắn đánh không đánh lại mắng không nói gì, càng không hết giận, y lấy bên hông ra đoản đao sáng loáng kề trên cổ hắn, hung ác chất vấn: “Ngươi bày cái tính tình gì vậy? Ta khi nào có lỗi với ngươi? Ta kêu ngươi cùng đi theo, có phải là nghe không hiểu tiếng người? Có chút ít chuyện cũng không làm được có tin ta chém ngươi hay không!”

Lý đại ca lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt sáng ngời thật sâu nhìn chằm chằm công tử, nhìn thấy y bởi vì tức giận mà gương mặt đỏ lên, thân thể hơi phát run, không biết là bởi vì tức giận hay là cái gì, tay không quen cầm đao nên dùng sức cầm đến trắng bệch, công tử vì mình nổi nóng, nói rõ là còn chưa chơi chán mình phải không? Trong lòng hắn nhất thời sinh ra một cảm giác may mắn vui mừng, hoàn hảo nếu y không mất hứng thì vẫn chống đỡ được một thời gian.

Hắn lấy tay đè lại tay cầm đao của công tử, dễ dàng đẩy tay ra đoạt lấy thanh đao.

“Công tử cẩn thận nếu không sẽ thương tổn đến chính mình, trước tiên buông tay đi.”

“Nói! Buổi chiều tại sao không đi theo ta?”

Công tử cũng không quan tâm đến cây đao, vốn cũng chỉ là muốn doạ hắn, không nghĩ chém người, thật vất vả mới tìm trở về, làm sao có thể dễ dàng chém chết? Công tử chưa từng nghĩ tới nếu như người này không thích mình thì phải làm sao, con cháu thế gia chịu giáo dục luôn luôn là yêu thích thì phải đoạt lấy, huống hồ công tử hoành hành bá đạo quen rồi, cũng không lo lắng có thể diện hay không thể diện, thích hay là không thích? Dễ nhất là làm cho hắn không chỗ dung thân, đem hắn khóa ở bên người là được. Y có trăm nghìn loại thủ đoạn có thể khống chế hắn áp chế hắn, y quyền thế ngập trời thì người này làm sao chạy thoát?

Lý đại ca sau khi đem thanh đao cắm vào vỏ đao liền tiến lên một bước ôm lấy công tử, thấy người không có giãy dụa thì dùng lực kéo y vào trong lồng ngực ôm lấy, vỗ nhẹ phía sau lưng, ngữ điệu ôn nhu: “Công tử không phải ghét bỏ y phục của ta không có thể diện sao? Cho nên buổi chiều ta không cùng đi ra ngoài để không làm công tử mất mặt.”

“Hừ, ta cho xiêm y ngươi không mặc. Lần sau còn như vậy thì cứ lột sạch cùng ta xuất môn, xem ngươi cứng rắn đến đâu.”

Công tử nói nhưng không nghĩ như vậy lại ở trong ngực hắn lưu luyến mà cà cà, hai tay tự động vòng qua ôm lấy hắn, như con mèo cao quý nủng nịu trong lồng ngực của chủ nhân.

Lý đại ca cũng không cùng y tranh luận, thân phận khác biệt nên công tử căn bản sẽ không hiểu tự ái này của hắn, trái lại cảm thấy hắn không biết phân biệt được voi đòi tiên, chính vì y không thể nào hiểu được làm cho từ trong đáy lòng hắn phát lạnh. Sau khi cửu biệt gặp lại cảm xúc mãnh liệt cũng biến mất, hiện thực nổi lên mặt nước, hắn bắt đầu nhìn thấy mối quan hệ không thể cho ai biết này xuất hiện rạn nứt không thể khống chế từ từ lớn lên.

“Công tử mệt rồi lên giường đi ngủ đi?”

Hắn nhìn thấy người chôn ở bộ ngực mình híp mắt, thân thể cũng trở nên mềm nhũn, biết y sáng sớm vận động quá mức nên thể lực không chống đỡ nổi.

Công tử hừ một tiếng, nói:”Trước tiên đi tắm, ngươi tới hầu hạ ta tắm rửa.”

Lý đại ca đem người ôm lấy tiến vào ôn tuyền phía sau phòng ngủ bắt đầu rất quy củ mà cọ rửa cho công tử, kết quả không bao lâu công tử liền lấy tay đưa về phía sau một chút nắm chặt côn tht cương cứng của Lý đại ca, quay đầu lại trưng ra một nụ nụ cười mê hoặc nói: “Ai cho ngươi cứng rắn?”

Lý đại ca hít sâu một hơi, nhịn xuống dục vọng cầm thú, mở tay công tử ra, rồi tiếp tục chà lưng cho y.

Kết quả không chà được mấy lần tay công tử vẫn bướng bỉnh nắm chặt côn tht của hắn hơi nghiêng đầu, nhìn hắn đang liều mạng ẩn nhẫn, cười đến một mặt đắc ý.

Cứ như vậy một hồi, công tử nghe được đáp án làm cho mình hài lòng: “Cầu công tử cho ta đi vào.”

“Hừ, trước tiên gội đầu sạch sẽ cho ta.”

Công tử hài lòng nhìn thấy hắn khuất phục, tâm lý không khỏi vô cùng đắc ý, này người vẫn nghe lời, không uổng công y vì hắn làm ra nhiều ngoại lệ như vậy. Còn Lý đại ca một lần nữa lui bước khoan dung, thậm chí cam tâm làm người ở bên cạnh mỹ nhân, nhìn thấy trên bả vai y óng ánh những giọt nước như thủy châu, mái tóc màu đen vén qua một bên, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết vô cùng dụ người, hắn không nhịn được lấy tay để lên bờ vai mềm mại nhẹ nhàng xoa nắn, làm công tử trầm thấp hừ hừ rên rỉ, thân thể lùi ra sau, toàn bộ dựa vào trong lồng ngực của hắn, đôi mắt hơi híp lại, miệng nhỏ khẽ mở, phát tán ra sắc khí dụ hoặc.

“Công tử” Lý đại ca cúi đầu hôn vào trán của y, rất nhẹ rất nhẹ như sợ đụng phải y, một đường quý trọng mà dọc theo sống mũi hôn đến bên môi, nói:”Để cho ta đi vào, được không?”

“A… Phải gọi ta là gì… Gọi đúng rồi mới chuẩn… A… Ai cho ngươi tiến vào… Đừng…”

Lý đại ca không chờ y nói chuyện xong, thô bạo xoay người trở mình, đem công tử đặt ở thành ao, hai tay tách hai cánh mông ra, vòng eo rắn chắc hơi dựng ngược lên, tinh chuẩn mà tìm được miệng cúc huyệt, nhờ nước làm dịch trơn, mỗi đêm đều được hầu hạ nên hậu huyệt dễ dàng đem quy đầu nuốt một nửa, Lý đại ca thừa cơ dùng sức ưỡn một cái, mang theo lượng lớn nước ấm khí thế hùng hổ đâm sâu vào.

“A… A… Nóng quá… Ngươi… Ai cho ngươi tiến vào… A… Chậm một chút… Chậm một chút a… Nha nha… rất thô… Đừng… Nhẹ chút…”

Bị áp chế công tử chỉ có thể nhẹ giãy dụa, bị vây ở giữa lồng ngực ấm áp và thành ao lạnh lẽo, hậu huyệt đột nhiên bị nhét vào một vật khổng lồ căng đến mức tràn đầy, y còn chưa kịp thích ứng liền bị khí thế như hồng thủy mà mãnh liệt ra vào, vừa nhanh vừa mạnh ma sát mỗi lần ra vào đều mang theo rất nhiều nước ôn tuyền làm trong hậu huyệt muốn bốc cháy, nóng đến toàn thân y tê dại, không nhịn được đem lồng ngực cọ cọ vào thành ao lành lạnh, lại để đầu núm vú hơi cọ vào thành ao làm đầu v nhạy cảm sinh ra cảm giác tê tê mà đau, cả người trước sau được khoái cảm đan xen không thể tự thoát ra được.

Lý đại ca đem tất cả ngột ngạt không cam lòng của ngày hôm nay đều hóa thành tiến công, hắn biết giá trị duy nhất của mình chính là làm cho công tử thoải mái, cũng biết công tử thích hắn chỉ vì côn tht này, đã như vậy, hắn chỉ có thể hết sức chuyên chú, tận tình hưởng dụng thân thiết mỹ diệu này, dùng hết mỗi một giây quan tâm y, chỉ mong có thể làm cho ký ức công tử thêm sâu sắc cho dù ngày sau ly khai, ở trong biển người muôn màu muôn vẻ trong ký ức công tử có lưu lại một vị trí dành cho hắn.

“A… Chậm một chút… ngươi chậm một chút… A… Làm càn… Nha nha… Muốn phá hư… A… A “

Lần này thô bạo cuồng mãnh thao làm công tử rất nhanh mà khóc nức nở, bị côn tht ở trong cơ thể ngang ngược tấn công làm y không có biện pháp chống đỡ, côn tht đấu đá lung tung quả thực muốn đem y đâm thủng. Nhưng mà thân thể y lại bị loại nhịp điệu này thuyết phục, thoải mái cả người như bị điện giật không thể động đậy, tùy ý hắn tiến công, xụi lơ thân thể tùy ý cho đối phương thao túng.

Lý đại ca hôm nay quyết tâm muốn đem người thao đến bắn ra nước tiểu, không chút lưu tình dùng hết thể lực cường hãn của mình đè nén trong người, không ngừng dùng vật cứng dưới khố va chạm bên trong mềm mại nhất của y, đem một thân da thịt trắng như tuyết làm ra những dấu vết màu hồng từ nhạt đến đậm. Lý đại ca còn ngại không đủ, cúi đầu cắn chặt hầu kết của công tử, không giống thường ngày lấy môi liếm mút mà là dùng hàm răng gặm cắn, vừa cắn vừa gặm, quả thực giống như là muốn đem người nuốt luôn vào bụng.

“A… A… đừng cắn… Đau… A… Chậm một chút…”

Từ khi quan hệ với hắn tới nay công tử chưa từng chịu loại thô bạo này? Lý đại ca đối với y vẫn rất ôn nhu, mặc dù bị tình dục bá đạo bên trong khiêu khích cũng khống chế mà lấy cảm thụ của y làm đầu, không giống ngày hôm nay kêu hắn nhẹ mấy lần mà cường độ vẫn mạnh mẽ như trước, thậm chí càng thao càng mạnh mẽ, đem y thao đến rên rỉ phá nát, nước mắt chảy ra, vẫn không có thăm hỏi tiểu đệ đằng trước của y một chút mà còn cắn y!

“Nha nha… Dừng lại… A… Cầm thú… Ngươi dừng lại… A…”

Công tử khóc lớn lên, đầu v nhạy cảm trước ngực cọ vào vách ao thô ráp mang theo một chút đau đớn, bị cắn vào hầu kết tuy rằng không chảy máu mà vẫn để rõ ràng hai dấu răng chỉ sợ cũng phải mấy ngày mới có thể phai hết, mông thịt và hậu huyệt bị thao đến tê dại một mảnh, thân thể như là tháo rời bị tình dục va chạm đến chia năm xẻ bảy, không có cách nào khống chế sợ hãi làm cho sự cao ngạo tự tôn của y không còn, cuối cùng hóa thành tiếng khóc nghẹn ngào phát ra.

Nhưng mà công tử lại không thể nói là khó chịu, khó tránh khỏi tiếng khóc này mang theo một chút diễm sắc, chọc cho Lý đại ca càng phát ra thú tính quá độ, liều mạng mà hung mãnh mà thao mấy trăm cái đem công tử thao đến toàn thân mềm nhũn, mới phát hiện người trong ngực tiếng khóc trở nên kỳ cục, âm thanh đều khàn, thê thê thảm thảm rất giống như mình lăng nhục y mới ngừng động tác, nâng đầu y lên nhìn, thấy hai mắt y vì khóc nên sưng như hai quả hạch đào, chau mày, trong miệng thỉnh thoảng nhỏ giọng oán giận hắn.

Lý đại ca tức khắc tự trách mình, hắn như vậy có khác gì những tên vô lại? Còn không phải là dựa vào một thân khí lực làm nhục y? Hắn ngừng động tác, buông lỏng ôm ấp, khiến người kia mềm mại mà co quắp vào trong ngực mình, một bên dùng cằm cọ vào khuôn mặt nhỏ, vuốt ve trước ngực làm cho y hoàn hồn.

“Công tử đừng khóc, chúng ta chậm một chút, như vậy thoải mái hơn đúng không?”

Một lát sau công tử mới ngừng gào khóc, mang theo giọng nói nhẹ nhàng cổ họng hơi khàn mắng người: “Cầm thú… ai cho ngươi làm liên tục… Làm đau ta… Cút cho ta…”

Khuôn mặt đỏ hồng khóc đến lê hoa đái vũ vô cùng đáng yêu, công tử cầm lấy cánh tay của Lý đại ca mạnh mẽ đánh mấy cái cũng không hết hận, y nắm cánh tay lên đến đưa đến miệng mình cắn một cái thật mạnh.

“A…” Lý đại ca hừ một tiếng, hắn da dày thịt béo cũng không sợ cắn, chỉ là công tử lần này dùng lực rất mạnh, răng nanh đâm thủng da, trong không khí tràn ra một luồng nhàn nhạt mùi máu tanh.

Sau khi cắn xong công tử hất tay hắn ra, giãy dụa muốn đứng lên. Lý đại ca nào chịu cho y đi, đương nhiên là đem người ôm lại rồi, côn tht cũng biểu lộ ra sự tồn tại hướng vào bên trong hậu huyệt ra vào đến mấy lần, cọ vào tràng đạo ướt át non mềm đem người thao đến thân thể mềm nhũn.

“Công tử chưa hết giận sao? Đã đem ta cắn đến chảy máu.”

“Cắn chết ngươi thì thôi, dám thô lỗ với ta như thế! A… Ngươi còn động… Đừng…”

côn tht thô to ở bên trong tiếp tục không nhanh không chậm ra vào, Lý đại ca nắm giữ đầy đủ tử huyệt của công tử, biết y tuy rằng mạnh miệng, mà khó chống cự thứ khoái cảm này, liền mặt dày tiếp tục động tác.

“A… Thả ra… Đi ra ngoài… A… A…”

Ước chừng ra vào khoảng mười lần thì công tử cảm thấy thú vị, Lý đại ca thay đổi không thô lỗ như trước mà làm động tác công tử yêu nhất ôn nhu triền miên, tận lực chiếu cố điểm nhạy cảm, rất nhanh đem người thao đến âm thanh ngọt ngào, vòng eo nhẹ nhàng xoay xoay.

Thấy công tử không còn chống cự, Lý đại ca nâng khuôn mặt nhỏ lên hôn mấy cái, đôi môi dán vào mí mắt khóc đến sưng húp, lè lưỡi liếm giống như chữa thương, một đường liếm đến đôi môi đỏ liền thừa thế ngậm vào, phía dưới nhẹ nhàng mà thăm hỏi nhục đạo, trên dưới đều bị ngăn chặn nên cái miệng nhỏ của công tử cũng không có thể tiếp tục mắng người. Lý đại ca dùng hành động ôn nhu làm công tử thoải mái đến ý thức tan rã, chìm đắm trong trong ngực của hắn, tạm thời vô lực đi xoắn xuýt chuyện gan to bằng trời khi nãy.

Trong nháy mắt lúc bắn tinh, Lý đại ca tuy rằng đem người chặt chẽ khóa vào trong ngực, nhưng trong lòng lại mơ hồ hốt hoảng.

Nếu như thời khắc này có thể kéo dài vô hạn như vậy rất tốt a.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio