Giữa tháng tám. Mùa hè nóng nực và cây cối rợp bóng mát, mát nhất là khu rừng là ở sâu trong rừng toàn rợp bóng câ
Người tiều phu trẻ mang đống củi mình đã chặt ra khỏi rừng và nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc áo đỏ cưỡi một con ngựa trắng trong rừng. Con ngựa trắng và quần áo đỏ đẹp đến kinh ngạc
Tiều phu nhìn theo đến ngây người, và nghĩ rằng: "Nếu tôi có một nương tử xinh đẹp như thế thì giảm năm tuổi thọ cũng không sao."
Người tiều phu già bên cạnh vỗ nhẹ vào đầu anh ta, và tặng gáo nước lạnh cho anh ta, "Đừng có biến thành cóc ghẻ ăn thịt thiên nga. Đó là thiên kim tiểu thư ngọc gia, ngươi không với tới được đâu."
Người tiều phu trẻ tuổi giật mình và giật mình: "Ngọc gia! Có phải chính là người giàu nhất ở Hoài Châu không?"
"Đúng vậy! Nên ngươi hãy tỉnh đi, đừng có mơ đến tiểu thư Ngọc gia nữa"
Ngọc gia là người giàu nhất ở Hoài Châu. Ngọc lão gia là một người tốt luôn thích làm việc thiện, giúp đỡ các bá tính nghèo khổ, Ngọc gia cũng nổi tiếng ở Hoài Châu. Ngọc gia không có con trai, chỉ có một đứa con gái, tên là Ngọc Kiều. Ngọc Kiều được sinh ra với vẻ ngoài xinh đẹp và mang đầy khí chất như phụ thân của mình. Cô yêu thích nhất là màu đỏ, nên thường xuyên mặc những trang phục đỏ
Ngọc Kiều và những bằng hữu của cô đã hẹn gặp nhau ở giữa rừng, cô cưỡi ngựa để đến. Sau khi vào rừng con ngựa bỗng nhiên nổi điên, chạy loạn khắp nơi, và không ai có thể ngăn cản, và cô bị rớt xuống ngựa, cô hôn mê.
Sau khi hôn mê, Ngọc kiều mơ một giấc mơ lạ.
Giấc mơ quá dài đến nỗi cô dường như không xác định được là mơ hay là thực.
Trong giấc mơ, cô vẫn là con gái duy nhất của gia Ngọc gia. Giấc mơ dường như tiếp tục những gì đã xảy ra sau khi cô ngã ngựa.
Trong giấc mơ, cô ngã ngựa và cận vệ đã đỡ được cô. Cô không bị thương, cũng không bị hôn mê.
Sau khi hồi phủ cô tìm những mã phu và đánh họ. Lý do là hai con ngựa mà cô yêu quý nhất bị hạ độc. Là mã phu của những con ngựa, không thể không thoát tội
Sau khi quất mã phu, giấc mơ tiếp tục. Nhưng thời gian là lúc nàng đến tuổi.
Trong giấc mơ, nàng tuổi, Ngọc gia bị kẻ khác hãm hại, tài sản của Ngọc gia bị kẻ tham lấy hết, phụ thân nàng bị ngồi tù.
Vì quá nôn nóng để cứu phụ thân, nàng bị tổng tinh Hoài Châu lấy mất sự trong sạch, lừa về làm tiểu thiếp của hắn.
Nàng hồn nhiên tin rằng hắn sẽ cứu phụ thân mình, đâu biết rằng hắn không cứu và phụ thân nàng mất trong cảnh tù đày, vì vậy, khi mẫu thân nàng biết tin đã khóc đến con mắt bị màu, sau thời gian mẫu thân cũng ra đi. Và nàng đã sống với sự sỉ nhục để tìm ra tên đã hại nhà mình
Sau đó, một vị Hoài Nam vương đã đến Hoài Châu. Tổng binh Hoài Châu vì muốn bảo vệ quyền lực của mình đả đem Ngọc Kiều cho Hoài Nam vương.
Để sống, cũng như để trả thù cho phụ thân, nàng nghe theo. Ban đầu nghĩ đến quyền lực của Hoài Nam vương, nàng có thể giải được nỗi oan của gia đình mình, nhưng khi đến chỗ của Hoài Nam vương cô bất ngờ sau đó nỗi sợ dâng lên.
Nàng không ngờ rằng Hoài Nam vương lại là một mã phu trong Ngọc phủ!
Lại là một manu đã bị cô đánh đòn và bắt nạt!
Trong giấc mơ, những hình ảnh sau khi trở thành thiếp của tổng binh Hoài Châu gần như biến mất trong nháy mắt, nhưng hình ảnh với Hoài Nam vương rất rõ ràng, khiến nàng, một người đả có phu quân đỏ mặt tim đập và phẫn nộ như nàng còn lá tiểu cô nương.
Trong giấc mơ, cô và Hoài Nam vương thân hình lõa thể quấn lấy nhau!
Vào lúc đó, cô dường như cảm thấy nhiệt độ nóng bỏng truyền từ cơ thể hắn, cũng như tiếng thở gấp và không khí nóng thổi vào tai nàng..
Vị Hoài Namvương trong giấc mơ của mình rất mạnh mẽ. Hắn chưa thành thân, và không có tiểu thiếp nào nên hắn rất mãnh liệt trong phương diện đó. Ngày càng có nhiều cảnh xxx trong giấc mơ và hầu như những hình ảnh của Hoài Nam vương đều rất khó coi.
Giấc mơ này dường như không bao giờ kết thúc.
Nàng ở một năm trong phủ Hoài Nam vương. Hoài Nam vương lạnh như một tảng băng, nhưng vào ban đêm, hắn giống như một ngọn lửa, và nóng đến mức phải hòa tan với nàng mới bỏ qua.
Vì vậy, năm nay hắn đã thay đổi cách để hành hạ nàng.
Ngọc Kiều suy nghĩ một lúc, và lý do tại sao Hoài Nam vương làm như vậy với nàng, trong giấc mơ này là hoàn toàn trả thù! Rốt cuộc, nàng nổi cáu và làm hắn xấu hổ. Làm sao hắn không thể không nhớ được hận thù, và nếu là nàng, nàng cũng sẽ trả thù.
Mãn phu đó được Ngọc Kiều mua khi hắn mười bốn tuổi, khi nàng vào chợ đen ở Hoài Châu do nhầm lẫn
Vào thời điểm đó, nàng tình cờ thấy cuộc đấu giá nô lệ. Trong số rất nhiều nô lệ, Nngọc Kiều chú ý đến người cao nhất trong số những nô lệ chỉ trong nháy mắt, không phải vì cơ thể mạnh mẽ của hắn, mà vì đôi mắt ảm đạm và nhút nhát của hắn so với những nô lệ khác, hắn có đôi mắt có tính xâm lược.
Đôi mắt này không giống như một nô lệ đơn giản.
Vì đôi mắt này, Ngọc Kiều đã chi hai trăm lượng để mua hắn. Vào thời điểm đó, người đàn ôngcó dáng dấp nhỏ bé nói với cô rằng, người hầu mà mua dứt khoảng hai mươi ngàn lượng, và hai trăm lượng thì cũng chỉ để chào giá thôi. (đoạn này mình chém thôi, chớ mình không biết giá ca)
Nhưng Ngọc Kiều không quan tâm, cô chỉ cảm thấy rằng nô lệ đáng giá hai trăm lượng.
Mặc dù cảm thấy đáng giá, nhưng lúc đó nhất thời cảm thấy hứng khởi, và cùng lúc đó người hầu nuôi ngựa đã bị nàng đuổi ra khỏi phủ vì mắc lỗi, nên cần người hầu mới.
Nhưng chỉ chưa đầy một năm sau khi hắn cho ăn, hai con ngựa của nàng đã bị hạ độc cùng một lúc.
Cho dù kẻ hạ độc là ai, mã phu cũng không thể thoát tội
Ngọc Kiều rất yêu quý con ngựa đó, và bây giờ chúng đã chết. Nàng làm sao có thể không buồn và phẫn nộ đây?
Vì vậy, trong giấc mơ của mình, nàng đã trói mãn phu dưới ánh mặt trời thiêu đốt, trút tất cả sự tức giận của mình lên cơ thể hắn, và dùng roi quất lên người anh ta.
Sau đó, bắt được người hạ độc, là người đã lai tạo ngựa. Nhưng mà, có một thực tế là mã phu không quản lý tốt con ngựa, vì vậy Ngọc Kiều đã gây rắc rối cho mã phu kể từ đó.
Sau khi Ngọc gia bị hãm hại, những người hầu gia đinh bị bán hết, và Ngọc Kiều quên mất hắn thậm chí không còn nhớ tên, cho đến khi nàng bị tổng binh Hoài Châu giao cho Hoài Nam vương.
Ngọc Kiều đã dành một năm ngắn ngủi trong phủ Hoài Nam.