Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện

chương 72: 72: về nhà làm đồ sấy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

[Topic: Khi nào chúng ta mới có thể đi du lịch xuyên vị diện Đại Thiên đây?]

LZ: [Gần đây xem rất nhiều livestream vị diện, bỗng nhiên thật muốn trải nghiệm sinh hoạt của người khác ghê luôn, nếu lúc nào muốn cũng có thể du lịch xuyên vị diện thì tốt quá! Nếu được vậy, tôi sẽ đi vị diện nguyên thuỷ xem dã thú, ngắm rừng nguyên sinh nè, rồi đi vị diện Tiên Ma xem Thần Ma đấu pháp nè, lại đi vị diện công nghệ cao trải nghiệm điều khiển cơ giáp nè...]

No.: [Cục quản lý vị diện Sathngy]

No.: [Có mộng tưởng là rất tốt, năm trước ai cũng mơ mộng đến việc du hành vũ trụ - hiện không phải đã thực hiện được rồi sao.

Bước tiếp theo có thể là đột phá lá chắn vị diện, hướng ra thế giới rộng lớn hơn.

Nhưng mà, LZ, kỳ thật còn một loại khả năng khác: Ở vị diện nguyên thuỷ bị dã thú rượt đuổi, ở vị diện Tiên Ma bị Thần Ma cắn nuốt, hơn nữa muốn điều khiển cơ giáp phải có bằng a......]

No.: [Bé mới tới, cục quản lý vị diện là gì vậy?]

No.: [Đúng vậy, nhất định phải mơ ước to gan vào, gần đây tinh cầu chúng ta cũng đã nghiên cứu được quang não phục chế toàn bộ giác quan – nghe nói hiện giờ còn rất đắt, tương đương cũng phải hơn vạn tinh tệ một cái, nhưng dù sao cũng vẫn vô cùng mong chờ.]

......

No.: [Lại nói, không phải có người đã sớm có thể tự do đi xuyên vị diện rồi sao? Không phải nhân viên cục quản lý vị diện đâu, tôi đang nói đến Streamer mỹ thực đang hot rần rần gần đây á, hắn đã đi mấy cái vị diện rồi.

Hâm mộ quá xá trời đất!]

No.: [Rén rén giơ tay, tự ý dùng phương pháp phi pháp đi xuyên vị diện sẽ bị bắt nhỉ?]

Sau khi Giang Tri và Thời Nghiêu về nhà, cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ trong núi giảm xuống vài độ, gió thu vừa mạnh vừa lạnh, là thời điểm chuẩn bị ngao mỡ thu tích trữ cho mùa đông giá rét.

Nhân dịp gió bắc đang thịnh, Giang Tri tính làm một ít đồ sấy cho mùa đông luôn.

Thời Nghiêu săn rất nhiều động vật biến dị, Giang Tri trực tiếp lấy từ túi giới tử ra nguyên con heo rừng vẫn còn giữ y trạng thái lúc mới bị Thời Nghiêu xử.

A Mao mới từ bên ngoài quay về, nhìn thấy một sinh vật khổng lồ thì hoảng sợ, có hơi ngây người.

A Mao có hoá về hình hổ cũng so không lại con heo này, nhất thời tức giận hung hăng đập con heo rừng mấy cái.

Hai người đứng bên cạnh nhìn, đều nhịn không được cười khẽ ra tiếng.

Giang Tri dùng dao cạo công nghệ cao Khâu Dương tặng – đây là dao cạo tự động do chính Khâu Dương nghiên cứu chế tạo ra.

Chỉ cần ấn nút khởi động, điều chỉnh độ lớn nhỏ của lưỡi dao, trực tiếp đặt lên động vật biến dị, dao có thể tự động cảm ứng những sợi lông thô cứng rồi dọn cỏ sạch sẽ, rồi lại tái xử lý đám lông đó thành nhiên liệu cho dao cạo.

Cậu nhóc còn tự tin nói cậu nhất định sẽ nỗ lực nghiên cứu cơ giáp thật tốt, sau này phải tặng anh Tri Tri một cơ giáp siêu cấp lợi hại.

Lúc Giang Tri đọc thư, Thời Nghiêu cũng khá tò mò, bị anh phát hiện, cười nói: "Anh lại đây cùng xem đi."

Anh biết, lúc Thời Nghiêu ở bên mình sẽ không dùng thần lực nhìn trộm mà không hỏi ý mình.

Thời Nghiêu đọc thư cùng anh, càng cảm thấy Giang Tri thật khiến người yêu thích, đồng thời, hắn nhịn không được âm thầm nghĩ, vừa muốn yên ắng riêng tư nhưng lại vừa muốn rõ ràng rành mạch nói cho mọi người biết, hắn và Giang Tri ở bên nhau.

Tốn khoảng phút, con heo rừng mới rồi còn lông lá rậm rập nay đã sạch bóng sáng bóng trắng sạch hồng hào.

Giang Tri phải ngước đầu mới nhìn thấy được nhưng anh có băng hoả ác ma nên có thể dùng nước từ băng ác ma rửa sạch con heo rồi hong khô bằng lửa ác ma.

Cũng nhờ bộ dao thớt của Thời Nghiêu, việc "phân đất chia lô" cũng vô cùng nhanh chóng thuận lợi.

Bởi vì nguyên con heo rừng nên si rô dâu cũng không ít, Giang Tri đảm nhiệm việc "phân lô", Thời Nghiêu đảm nhiệm việc xử lý đám si rô dâu, hai người yên lặng phối hợp vô cùng ăn khớp.

Những khúc ba chỉ lớn dùng làm thịt khô, phần thịt nạc ít mỡ dùng làm lạp xưởng.

Thịt khô hấp là món ăn phải có ngày Tết, hơn nữa đồ sấy có thể giữ được rất lâu, có thể treo dưới mái hiên râm mát thoáng gió hoặc trữ trong ngăn đông tủ lạnh, lúc nào muốn ăn chỉ cần thái ra hấp lên là được.

Đồ sấy chỉ cần ướp chuẩn với để hong gió tự nhiên thì làm cơm niêu lạp xưởng, cơm niêu thịt sấy, xôi thịt sấy đều sẽ vô cùng bắt miệng.

Giang Tri làm chính là thịt sấy kiểu Quảng Đông.

Khác với thịt sấy chuyên vị cay rát ở những vùng khác, thịt sấy Quảng Đông dùng rượu trắng, xì dầu nhạt màu, đường cát, hoa hồi, thì là, vỏ quế, v.v.

ngâm ướp trong tiếng, không cần rửa lại với nước, trực tiếp mang đi treo lên cây xà dưới mái hiên, nhường nhiệm vụ hong khô tự nhiên lại cho gió bắc.

Thịt ba chỉ khô có màu vàng sáng, thịt nạc có màu sẫm và cứng hơn, thịt mỡ thì trong suốt như hổ phách.

Thịt khô này mang đi xào cháy tỏi đảm bảo thơm điếc mũi, lát thịt khô béo mà không ngấy, nạc mỡ đan xen, càng nhai càng ngon lại mang theo chút vị ngọt, mà cọng tỏi cũng hút mỡ chảy ra từ thịt, mỗi miếng đều thấm đẫm vị thịt, vô cùng thơm ngon mỹ vị.

Mùi tỏi thơm nồng cùng mùi thịt đậm đà, ăn cùng cơm là chỉ có nước vét dĩa.

Chờ anh "phân lô" con heo rừng xong đã giữa trưa.

Nghĩ đến mấy ngày nay đều chỉ ăn thịt, liền làm mấy món chay cho Thời Nghiêu đổi vị; nào là nộm rong biển chua cay, miến và bắp cải hấp tỏi, và canh khoai môn khiếm thực hoa Lily.

Quả nhiên, Thời Nghiêu ăn rất ngon miệng.

Ăn trưa xong, Thời Nghiêu đi rửa chén, Giang Tri thì tiếp tục bận rộn với việc ướp thịt.

Sau khi trộn đều nhân lạp xưởng, Giang Tri lấy quang não mở app Mua Vui Vẻ ra chuẩn bị lên đơn, bởi vì Trung tâm mua sắm vị diện thế mà lại không bán ruột khô.

Hai người thật giống đôi vợ chồng son trong một gia đình bình thường, vừa nói chuyện vừa bận rộn làm việc.

Ban đêm, sau khi tắm rửa xong, Giang Tri mặc áo ngủ nhung mềm như bông bắt đầu lên kế hoạch cho ngày mai.

"......! Ngày mai ngủ cho đã cái đã, dậy trễ chút cũng được, sau đó làm tương hột và xì dầu." Anh còn nhớ phải làm xì dầu, gia vị, và nước sốt cho chỗ Khâu Dương, Khâu Ngọc.

"Làm nhiều vậy sao?" Thời Nghiêu sau khi tắm rửa cũng mặc cái áo ngủ giống Giang Tri, chẳng qua cái Giang Tri mặc màu xanh pha vàng nhạt thoạt nhìn đáng yêu, cái của hắn màu đậm hơn, nhưng hắn mặc lên cũng khiến khí chất cứng nhắc lạnh lẽo giảm đi vài phần, trở nên nhu hoà hơn.

Giang Tri thích mua loại áo ngủ này, Thời Nghiêu đương nhiên không nghĩ nhiều, cùng mặc cặp với anh.

"Cũng không đến nỗi, em muốn làm ít tương hột." Giang Tri sắp xếp lại lịch trình, làm tương hột cũng không quá rắc rối, cũng đều là đậu nành lên men mà thôi.

"Được, ngày mai mình cùng nhau làm." Hai người kiss kiss kudasai xong, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Mấy ngày gần đây Giang Tri rất hay nằm mơ, cũng may giấc mơ đều khá tốt, mỗi lần đều là chơi đùa cùng Thời Nghiêu, có đôi khi Giang Tri không nhịn được cười.

Nhưng mà đêm nay, khi giấc mơ kết thúc, Thời Nghiêu đã rời đi mất.

Giang Tri cảm thấy bản thân như đột nhiên bị ném xuống biển, từng chút từng chút chìm xuống.

Anh luống cuống, dùng sức đạp chân muốn bơi lên trên, lao ra khỏi mặt nước.

Nhưng Giang Tri lại phát hiện mình càng ngày càng chìm, càng ngày càng nặng, thân thể giống như miếng bọt biển không ngừng hút hàng vạn tấn nước biển, cơ bản không nổi lên...

Thời Nghiêu đang nửa tỉnh nửa mơ cảm nhận được người bên cạnh có biến, lập tức mở choàng mắt, cúi người duỗi chân Giang Tri, thỉnh thoảng bị anh đạp vài cái cũng không để ý.

Đây là dấu hiệu Giang Tri bắt đầu khôi phục trí nhớ.

Thời Nghiêu đại khái có thể đoán được Giang Tri mơ thấy cái gì: Động tác khua tay duỗi chân đạp nước này, khả năng cao là đang ở trong biển.

Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Giang Tri, theo bản năng truyền thần lực cho Giang Tri.

Thời Nghiêu canh anh suốt đêm không ngủ, dưới sự trấn an của thần lực, Giang Tri dần dần an tĩnh lại, ngoan ngoãn nằm ngủ trong ngực Thời Nghiêu.

Ánh mặt trời chói chang, Giang Tri vẫn đang ngủ ngon lành chưa tỉnh, Thời Nghiêu cũng không động đậy, lẳng lặng ôm anh, ngắm gương mặt say ngủ hơi hồng hồng của anh.

Lúc này, Giang Tri bỗng nhiên cựa quậy, giống như có chút khó chịu.

Thời Nghiêu vừa thấy liền biết anh đang chịu ảnh hưởng từ tiểu tinh cầu.

Hắn không thấy nhưng ít nhiều có thể đoán được, nói không chừng trên người Giang Tri lại bắt đầu nổi đầy mảng xanh tím rồi, nghĩ đến đây, sắc mặt Thời Nghiêu tối sầm.

Bản thể chịu ảnh hưởng còn muốn phản ứng lên người Giang Tri, chuyện này làm hắn suýt nữa muốn chặt đứt hoàn toàn liên hệ của tiểu tinh cầu với Giang Tri.

Thời Nghiêu dùng thần lực trấn an Giang Tri, một bên nghĩ đủ thứ chuyện trong đầu, chờ một lúc lâu, Giang Tri lại bắt đầu ngủ yên, Thời Nghiêu nhẹ nhàng đứng dậy, đắp chăn cho anh đàng hoàng, hạ vòng phòng hộ cho toàn bộ căn nhà và sân, sau đó biến mất trong nháy mắt..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio