Giang Tri là streamer mỹ thực được Cục quản lý vị diện chính thức thừa nhận, cho phép tự do du hành toàn vị diện, thông báo vừa ra nháy mắt nổ tung trên mọi mặt trận.
Khổ nỗi, đương sự Giang Tri lại chậm chạp mãi không xuất hiện trước công chúng, bởi vì anh đang chuẩn bị cùng Thời Nghiêu đi đến Cục quản lý vị diện.
Thấy anh còn muốn chuẩn bị thêm ít quà tặng, Thời Nghiêu lại nói: "Không cần chuẩn bị quà gì cho bọn họ đâu, chúng ta cứ trực tiếp đi qua là được."
Đám người Từ Hắc, Fiboga muốn cái gì có cái đó, hơn nữa, Giang Tri muốn tặng quà gì đó, đều chỉ có thể tặng cho mình hắn.
Giang Tri nghĩ tới nghĩ lui, đại khái cũng suy nghĩ cẩn thận, sau nói: "A, không phải bọn họ được đi du lịch vị diện sao? Lần sau bọn họ tới đây, chúng ta làm tiệc chiêu đãi họ nhé anh!"
Nhờ thần lực trong nhẫn, Giang Tri không ngừng cảm thấy dễ chịu.
Tuy rằng anh không thể chớp mắt thành thần, nhưng cái loại kỹ năng ngay lập tức được đả thông.
Trước mắt còn chưa thích ứng kịp, dần dần quen, anh cũng có thể giống Thời Nghiêu, có thể phóng thần thức đi dò xét kiểm tra tình huống xung quanh.
Trước kia là Thời Nghiêu phải trực tiếp biến ra vòng sáng để bảo vệ anh, giờ sau không bao lâu Giang Tri đã có thể tự triệu hồi vòng sáng năng lượng phá hoại siêu cường, lập tức chuyển từ thế bị động phòng thủ thành hình thức hung hăng tấn công.
Đi lại đường hầm thời không, lúc này Giang Tri đã hoàn toàn không còn cảm thấy mờ mịt cùng mê man, anh đi lại rất nhẹ nhàng, còn nắm tay Thời Nghiêu.
Nhưng mà lần này lại không xuất hiện hiện tượng vỡ tan thành tinh thể kỳ quái như những lần trước, hai người đều giữ nguyên hình thái thật mà đi – đây là năng lực chỉ thần mới có được.
Hai người trực tiếp xuất hiện trong sảnh Cục quản lý vị diện.
"Yên lặng quá." Giang Tri nhìn xung quanh, sàn nhà, vách tường, trần nhà ở đây đều dùng loại vật liệu màu trắng ánh bạc phát sáng anh chưa từng nhìn thấy bao giờ, vật liệu này còn có thể mờ ảo phản chiếu bóng người, phảng phất có cảm giác bản thân đang lạc giữa bí cảnh toả sáng lấp lánh.
"Ừ, bọn họ đều đang làm việc bên trên." Lần đầu tiên Thời Nghiêu dẫn anh tới, vừa đi cạnh Giang Tri vừa giải thích, "Đa số nhân viên đều ra ngoài làm việc, chỉ lưu lại một số nhìn chằm chằm màn hình theo dõi ngăn ngừa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn." Bất quá, khả năng cao hôm nay tất cả đều đã chuẩn bị có mặt để đón Giang Tri và hắn.
Giang Tri đi theo Thời Nghiêu, rất nhanh đã lên tầng trên, ngay sao đó, thiếu chút nữa Giang Tri bị cái đại sảnh dát vàng huy hoàng như cung điện chói mù mắt cún.
Hơn nữa, hít một hơi là ngửi được ngay mùi hoa nồng đậm, nhìn quanh thấy đủ loại nào là đèn treo tường mạ vàng nạm ngọc, hành lang này kia bày đầy hoa tươi, hoa nhìn giống cẩm tú cầu nhưng hương thơm lại tương tự hoa hồng, rất mê người.
Thời Nghiêu: "......" Hắn như đang suy nghĩ gì đó, liếc nhìn mấy người đứng trước đại sảnh, Từ Hắc còn đặc biệt ngẩng đầu ưỡn ngực đầy kiêu ngạo.
Rất nhanh Giang Tri cũng thấy được người bên trong, anh cùng Thời Nghiêu đi lại gần, liền thấy mấy người kia nhao nhao gật đầu cười nói với Thời Nghiêu và Giang Tri: "Lão đại, chị dâu."
Giang Tri: "!!!"
Thời Nghiêu nhẹ nhàng nắm tay anh, lúc này mới nói với đám Từ Hắc: "Đừng trêu em ấy."
Giang Tri điều tiết: "......!Ha ha, gọi tôi là Giang Tri được rồi!"
Mọi người nhìn Giang Tri, lại nhìn Thời Nghiêu, hắn cũng gật đầu: "Ừ."
Ngoại trừ Từ Hắc anh đã từng gặp, còn lại Giang Tri chưa từng gặp những người này bao giờ.
Đám Fiboga, An tự giới thiệu theo thứ tự, Giang Tri ghi nhớ tên cùng diện mạo của bọn họ.
Bọn họ đều mặc đồng phục đặc chế, vừa thời thượng vừa cao cấp làm Giang Tri không khỏi nhớ tới lần đầu tiên gặp Thời Nghiêu, quả nhiên hắn chẳng có gu ăn mặc tí nào.
Mọi người đều mặt mày vui vẻ thân thiện nhiệt tình với Giang Tri, nhưng bọn họ cũng thấy rõ ràng lão đại và chị dâu đeo nhẫn cặp, hơn nữa, trên người Giang Tri thế mà có khí tức thần lực của thượng thần.
Cái này không phải tự nhiên mà có, hoặc là thượng thần trực tiếp truyền thần lực cho Giang Tri, hoặc là lý do còn lại – hai người đã hợp thành một thể...!Mọi người ai ai cũng không thể dấu được tâm trạng hào hứng ăn dưa cùng cảm giác vui mừng.
"Giang Tri, đây là quà chúc mừng tặng anh, chúc anh và lão đại vĩnh kết đồng tâm, hạnh phúc mỹ mãn!" Từ Hắc là người đầu tiên tặng quà cho Giang Tri.
Giang Tri thụ sủng nhược kinh nhận lấy.
Đây là một chiếc kính vạn hoa diễm lệ sặc sỡ, còn rất nặng, món đồ thủ công tinh xảo thế kia không ai mà không yêu thích.
"Cảm ơn cậu, Từ Hắc."
"Ha ha, bên trong kính vạn hoa này có thể xem được muôn vàn cảnh sắc mỹ lệ không giới hạn – đây là hình ảnh được hàng chục nhà du hành vị diện ghi lại trong mấy trăm năm qua.
Hy vọng Giang Tri cũng có thể thưởng thức lạc thú này."
Giang Tri cảm thấy rất kinh hỉ, lập tức xoay thử kính vạn hoa, anh định kéo kính vạn hoa sát lại, không ngờ chỉ mới chuyển động một tí, quanh người anh đã hiện lên khung cảnh cổ kính, phồn hoa náo nhiệt, những cây cầu, thuyền hoa, xe ngựa, người đi lại đều mang đậm dấu ấn cổ xưa.
Giang Tri còn nghe thấy được tiếng đàn hát du dương cùng giọng kể nhịp điệu đầy cuốn hút của thuyết thư tiên sinh.
Đây đại khái là triều đại cổ đại phồn hoa nào đó.
Có bao nhiêu người đam mê cổ đại say đắm, đắm chìm trong bao nhiêu giấc mộng về triều đại mình tâm tâm niệm niệm, chính là vì được trải nghiệm cái gọi là không khí thời thịnh thế cùng những phong tục tập quán thú vị.
Giang Tri mê mẩn ngắm nhìn, những người bên anh cũng đắm chìm vào khung cảnh này.
Giang Tri lại nhẹ nhàng chuyển động, hình ảnh đã biến đổi, lần này là hình ảnh hoàng cung khảm ngọc khí thế trang nghiêm.
Hình ảnh lại chuyển sang nguyên biển mây; trên là những tảng mây trắng muốt linh hoạt kỳ ảo, dưới là mặt biển xanh thẳm rộng lớn, không phân rõ giới hạn tôi anh nên thoạt nhìn vô cùng mộng ảo.
Mỗi lần kính vạn hoa chuyển động, một cảnh đẹp không trùng lặp lại hiện lên trước mắt, mỗi một lần đều là kinh hỉ ngoài dự đoán.
"......!Quá tuyệt với.
Giờ không cần ra khỏi cửa cũng có thể thưởng thức được cảnh sắc trên toàn vị diện rồi!" Giang Tri rất thích loại công nghệ đen này.
"Quà ra mắt của tôi không so được với A Hắc.
Giang Tri, đây là một khối Rubik." Fiboga lấy ra một khối Rubik thuỷ tinh rất độc đáo, "Nó có thể tuỳ ý điều biến thành các loại hình dáng khác nhau, máy tính bảng, quang não, rồi máy chiếu v.v Còn có thể tương thích với bất kỳ hệ thống internet nào trên các vị diện, chúc anh chơi vui vẻ nhé." Figoba nở nụ cười mắt híp đặc trưng của mình.
Thời Nghiêu liếc hắn một cái.
Hắn vốn muốn nâng cấp quang não cùng TV đời mới nhất trong nhà, để bình thường nếu Giang Tri cảm thấy chán có thể xem chơi giải trí, không ngờ Fiboga lại đi tặng Rubik vạn năng.
Xem ra mấy người bọn họ đều rất cẩn thận nghiên cứu qua sở thích của Giang Tri, vậy nên mới có thể tặng ra bao nhiêu quà tặng đúng ý hấp dẫn đến vậy.
"A, cảm ơn." Giang Tri nhận rồi mới phát hiện, khối Rubik này cũng không có cạnh góc cứng nhắc, xúc cảm khi tiếp xúc giống như sự kết hợp của một cục bông mềm mại và một cục đá lạnh lẽo.
Anh thử bóp bóp nhào nặn, sau đó giống như làm bánh, cán mỏng cục Rubik ra, thế là cục bông mềm mại kia lại biến thành quang não siêu mỏng siêu nhẹ!
Giang Tri nhìn quang não bằng thuỷ tinh trong suốt lớn nhỏ đủ kích cỡ vừa vặn chiếm lĩnh màn hình.
Anh nhịn không được "oa" nhẹ một tiếng, đã rất lâu anh chưa đi đổi quang não mới rồi.
Giang Tri tò mò lại bắt đầu xoa xoa bóp bóp quang não, nháy mắt biến về hình khối Rubik.
Màn hình lần này của anh tới tấc, muốn thu hồi lại chỉ cần ấn hai bên, khối Rubik lại biến trở về hình dạng ban đầu.
"Khối Rubik rất tuyệt với, cảm ơn Fiboga."
Giang Tri ôm quà tặng, hai tay không bỏ xuống được.
Thời Nghiêu đứng bên thấy thế, nói: "Anh cầm giúp em cho." Để anh có thể tiếp tục nhận quà chúc mừng.
"......" Mọi người chỉ cảm thấy thái độ của đại lão đúng làm hiếm có khó tìm, đỏ cả con mắt.
Giang Tri vừa nhận quà vừa trực tiếp trải nghiệm một chút, chờ đến khi tất cả tặng xong quà, lúc này đã là tiếng sau.
"Chúng ta còn phải đi đăng ký kết hôn hợp pháp." Thời Nghiêu thấy bọn họ chọc Giang Tri vui vẻ, nhịn không được nhắc nhở mấy tên này nhanh thả người của hắn ra.
"Hẹn mọi người lần sau gặp lại!" Giang Tri cảm thấy mấy người bọn họ đều rất thú vị, lại còn trường sinh bất lão.
Giang Tri trước giờ đều xem mình là dị loại, hiện tại đã hoàn toàn thích ứng, hơn nữa còn có thể mặt mày hớn hở tám chuyện với nhóm Từ Hắc.
Fiboga dẫn đường cho hai người bọn họ, điền thông tin vào, và yêu cầu Thời Nghiêu và Giang Tri lấy dấu vân tay trên quang não.
Bởi vì còn cần ảnh chụp chung, Giang Tri lúc này mới phát hiện trang phục bọn họ không phù hợp.
"Không sao, để anh lo." Thời Nghiêu cúi đầu đánh giá quần áo của mình, lập tức hiểu được tâm tư của anh.
Tuy rằng hắn không có kinh nghiệm nhưng anh đã tham khảo Fiboga từ trước, tất cả vật dụng cần thiết đều đã chuẩn bị sẵn hết.
"A, cũng may là anh nhớ." Giang Tri ngượng ngùng, kề tai nói nhỏ với hắn, "Em thì quên mất tiêu."
Thời Nghiêu móc ngón tay anh: "Có anh nhớ là đủ rồi – em có anh là được."
Fiboga giả bộ làm không khí, cong miệng cười, chuẩn bị camera.
Vốn hai người có thể trực tiếp dùng thuật pháp thay đổi trang phục trong nháy mắt, nhưng như vậy thì không thú vị gì cả.
Bỏ lại Fiboga, Thời Nghiêu đưa Giang Tri đi thay quần áo.
Hai người thay âu phục đã chuẩn bị từ trước, đi ra sảnh, Thời Nghiêu còn cúi đầu chỉnh lại cổ áo cho Giang Tri, vén cọng tóc lên cho anh.
Nhờ Fiboga hoạt động hết công suất, rất nhanh hai người đã nhận được sổ hồng hợp pháp, trên mặt có chữ ký, dấu vân tay cùng ảnh chụp chung của Thời Nghiêu và Giang Tri.
Nhìn ảnh chụp thật sự không xác định được ai đẹp hơn ai.
Hai người lớn lên đều rất đẹp, da dẻ Giang Tri trắng mịn non mềm rất ăn ảnh, tuy cười không lộ răng nhưng đôi mắt cong sáng lấp lánh cùng khoé miệng kéo cao thật cao, dù nhìn lướt qua cũng đủ để cảm nhận được tâm trạng vui sướng tràn bờ đê của anh.
Thời Nghiêu bên cạnh thế mà cũng thay đổi nét mặt đơ trường tồn bằng nụ cười nhẹ vui vẻ, chẳng qua chỉ là thay đổi nhỏ nhưng lại khiến hơi thở âm lãnh trên người hắn biến mất vô tung, y chang bị đoạt xá.
Càng ngắm càng thấy hai người cực kỳ xứng đôi, Fiboga híp mắt thầm nghĩ.
Đi một chuyến đến Cục quản lý vị diện, hai người Giang Tri lại mang bao lớn bao nhỏ quà ra mắt về nhà.
Bởi vì nhóm Fiboga còn bận xử lý đống nhiệm vụ chồng chất còn tồn đọng từ đợt du lịch, bọn họ không có nhiều thời gian nói chuyện phiếm với hai người Giang Tri.
Thời Nghiêu cũng không định để Giang Tri ở lại ăn cơm căn tin hay để anh tự mình động thủ.
Nói giỡn à, Cục quản lý vị diện nhiều người như vậy, Giang Tri làm nhiều quá sẽ mệt lắm.
Giang Tri cảm thấy vô cùng trọn vẹn, đến khi quay về mà nụ cười trên mặt cũng vẫn chưa tan.
Thời Nghiêu xoa xoa mặt anh: "Vui vậy à? Cười nhiều quá sẽ mỏi mặt đấy."
"Ha ha, mới không mỏi đâu, bởi vì em thật sự rất vui." Giang Tri cẩn thận cất quà mọi người tặng anh, thấy A Mao trốn trong phòng không chịu ra, lúc này mới chợt nhận ra nói, "Trời lại lạnh hơn rồi, hẳn là mấy ngày nay nhờ thần lực của anh giữ ấm đấy, hiện giờ em cũng không sợ giá lạnh nữa rồi." Cho nên mới chưa cảm nhận được thời tiết đang dần chuyển lạnh.
"Ừ, vậy thì tốt, sau này em sẽ không sợ lạnh nữa." Kỳ thật Thời Nghiêu đã lùng được áo khoác lông cừu dày dặn ấm áp, từ trên xuống dưới một màu trắng tuyết thật sự rất hợp với Giang Tri.
Sắp đến đông chí rồi, nếu là trước kia, nhất định Giang Tri đã bắt đầu hầm đủ lại canh đại bổ giữ ấm cơ thể.
Ôm nồi canh lớn nóng hầm hập ngồi trong nhà, uống - chén đầy, miễn bàn là thoải mái bao nhiêu.
"Đợi lát nữa em làm bánh trôi ăn, còn hầm canh thịt dê nữa...!Đến đông chí lại hầm một nồi lẩu xương dê cay." Giang Tri vui vẻ lên kế hoạch.
"Được, anh học em làm bánh trôi." Thời Nghiêu tính toán bắt đầu sự nghiệp học hành.
Ngày ấy hắn đưa ra phương pháp giải quyết đống tin đồn nhảm vớ vẩn, Giang Tri cũng đề xuất việc anh có thể lên một số công thức nấu ăn.
Hiện giờ Giang Tri đã trở thành giáo trình nấu nướng sống cho rất nhiều người xem livestream vị diện, nhưng chưa học đi làm sao học chạy.
Giang Tri hiểu rõ trước giờ anh nêm nếm đều dùng trực giác, thậm chí còn không cần nếm thử mùi vị.
Nhưng đa số người xem livestream đều là người mới, đặc biệt là cư dân tinh cầu Laisha, mỗi lần nấu món gì đều kiểm tra tỉ mỉ đủ đường, tự mình "thử độc", cảm thấy ổn ổn mới dám mang cho bé cưng ăn.
Cho nên, nếu Giang Tri có thể biên soạn một quyển tổng hợp công thức nấu ăn, trình bày công thức tỉ mỉ từng bước, cũng như định lượng chính xác cụ thể, tuyệt đối sẽ trở thành món đồ HOT nhất toàn vị diện.
Hôm nay, cuối cùng Giang Tri cũng mở lại livestream, bởi vì tác dụng siêu cấp của thông báo kia, thế mà hấp dẫn được thêm không ít cư dân vị diện kéo đến phòng livestream của anh, [Số người xem cao nhất] đột phá tỷ, [Ngôi sao] cũng một bước lên trời, tăng lên tới trăm triệu!!! Giang Tri cho rằng mắt mình mù mờ nhìn sai số rồi, không ngờ số lượng cư dân toàn vị diện lại nhiều đến vậy!
"Tính toàn vị diện, số cư dân có thể tiếp cận internet vị diện cũng không ít.
Dù sao Tri Tri đã rất tuyệt rồi, sang năm nhất định em có thể trở thành Streamer số toàn vị diện." Thời Nghiêu cũng có thể nhìn thấy số liệu thống kê của Giang Tri.
"Được! Em sẽ nỗ lực!" Giang Tri nhất thời andrenaline tăng vọt hạ quyết tâm.
So ra số ngôi sao của anh còn ít chán, [Số người xem cao nhất] cao không biết gấp mấy lần, chứng tỏ rất nhiều người chỉ tới lượn một vòng rồi lại phất áo bỏ đi.
Muốn giữ chân người xem, phải khiến họ cam tâm tình nguyện trở thành ngôi sao theo dõi livestream của anh, vẫn phải tốn không ít công sức rồi.
Giang Tri vào [Trung tâm mua sắm vị diện] mua đùi dê cùng sườn dê tươi roi rói.
Sau đó lấy đậu đen, long nhãn, táo đỏ, kỷ tử, đương quy, đảng sâm, v.v từ trong tuỳ thân không gian ra, dự định làm hai loại canh thịt dê khác nhau.
Vừa mở livestream lên, bình luận đã mãnh liệt cuồn cuộn cuốn tới như lũ, Giang Tri cũng không kinh sợ, chào hỏi với người xem livestream, sau đó ẩn màn hình đi.
"Trời càng ngày càng lạnh, hôm nay tôi định hầm hai nồi canh thịt dê.
Mùa đông mà được uống một bát canh thịt dê nóng hầm hập là vô cùng tốt cho cơ thể.
Trước kia ông bà thường nói, ngày đông chí uống canh thịt dê, ăn thịt dê, toàn bộ mùa đông tiếp theo đều ấm áp." Giọng nói giải thích của Giang Tri rất nhẹ nhàng thoải mái, người mới kéo vào phòng livestream lũ lượt, ngoài ý muốn cũng bắt đầu hưởng thụ loại cảm giác thưởng thức livestream mỹ thực này.
Trong sân gió lạnh bắt đầu thể hiện sự tồn tại của mình, người xem livestream thậm chí còn có thể nghe được tiếng gió bắc thét gào.
Thấy Giang Tri mặc không nhiều lắm, còn có người quan tâm nhắc anh mặc thêm áo vào.
Giang Tri đặt nồi sắt lớn lên bếp, đun nóng bằng lửa ác ma, sau đó trực tiếp cho đậu đen vào đảo cho thơm, đậu đen sau khi rang sẽ càng ôn nhuận bổ dưỡng hơn.
Lúc này lại mang đậu đen đi rửa sạch, để ráo nước, những nguyên liệu khác cũng được xử lý rửa sạch sẽ.
Thay nồi sắt bằng nồi đất, đổ nước vào, đun với lửa lớn cho sôi sùng sục rồi cho thịt dê cắt khối, đậu đen, gừng tươi vào hầm trên lửa nhỏ.
Nồi còn lại hầm canh thịt dê thảo mộc, hầu hết nguyên liệu thêm vào đều là dược liệu, số lượng tương ứng với nồi canh hầm, sau đó đậy kín nắp, hầm trên lửa nhỏ.
"Mỗi lần xem Streamer hầm canh tôi đều cảm thấy cực kỳ đơn giản, ai cũng có thể làm được.
Thậm chí có thể nói, tôi đã đạt đến mức canh thần.
Nhưng thực tế thì chẳng dễ ăn chút nào, huống chi Streamer còn là Linh trù cấp bậc thiên phú Thần cấp, hai nồi canh này không biết sẽ ngon đến mức nào, linh khí sẽ nồng đậm đến mức nào đây....."
"Lót dép hóng linh thiện của Streamer!"
Nồi canh thịt dê cần hầm trong khá lâu, Giang Tri chuyển sang làm bánh trôi.
Anh nói với người xem livestream: "Canh thịt dê cần hầm kha khá lâu, tiếp đến tôi sẽ làm bánh trôi."
"Hôm nay người nhà cũng muốn học làm bánh trôi với tôi, cho nên, đây cũng coi như là một buổi dạy học cụ thể nhé.
Nếu mọi người có hứng thú, cũng có thể làm chung cho vui." Giang Tri chuẩn bị bột nếp, bột matcha, bột khoai lang tím, bột bí đỏ, bột cacao, v.v.
Thời Nghiêu thật sự đóng vai cậu học trò ngoan ngoãn con nhà người ta cho nên hai người đều cùng làm từng bước một.
Nhân đậu đỏ nghiền, nhân trà xanh và nhân mè đen đều đã có sẵn, Giang Tri cho vào thau một ít bột bếp, Thời Nghiêu cũng làm theo, người xem livestream chỉ có thể thấy nửa trên của Streamer, mà người nhà Streamer cũng chỉ để lộ nửa người lọt vào ống kính.
Đây là lần đầu tiên Streamer nấu ăn với người nhà, mọi người đều tò mò nhìn một chặp, đua nhau cười ha ha - rốt cuộc bọn họ cũng tìm được an ủi từ trên người người nhà Streamer rồi.
Thì ra thật sự không phải ai cũng có năng khiếu nấu nướng nha.
Cư dân tinh cầu Laisha cũng giống Thời Nghiêu, nghiêm túc học theo Streamer làm bánh trôi.
Bánh trôi ngũ sắc, màu sắc sặc sỡ, mềm mềm ngọt ngọt, các bé cưng nhất định sẽ thích lắm đây!
Giang Tri đặc biệt làm chậm lại để Thời Nghiêu cùng người xem livestream có thể theo kịp.
Nhưng giai đoạn viên bánh trôi cũng chẳng phải cần nhiều kỹ thuật gì cho lắm, nên dù Giang Tri có cố ý giảm tốc độ lại vẫn ăn đứt Thời Nghiêu.
Cuối cùng, Giang Tri bên này đã viên được nguyên một mâm tròn lớn, mà bên Thời Nghiêu......!thôi, S không dám "phạm thượng."
Giang Tri bắt hai nồi nước, đun sôi sùng sục mới thả bánh trôi anh làm vào một nồi.
Những bé bánh trôi mũm mĩm tròn múp đủ màu trắng, nâu, xanh, tím, cam thi nhau chơi nhảy cầu tùm tùm tùm vào nồi nước sôi, trông vô cùng đáng yêu.
Nấu ăn có một điểm đặc biệt, nếu đặt cái tâm vào nấu ăn đều sẽ ngon hơn ngày thường mấy phần.
Mâm bánh trôi kia của Thời Nghiêu được Giang Tri cho vào một cái nồi nước khác.
"Ah hi hi, có phải Streamer cảm thấy người nhà làm khó coi quá nên không muốn cho chung nồi với anh không?"
"Hả, lại còn chia ra à? Chắp vá ăn tạm đi cho rồi ha ha ha ha ha!"
"Kỳ thuật người nhà làm cũng không tồi, mấy người xem cái hình dạng lồi lõm kia kia, trông có giống con quay không? Nhìn kỹ cũng đẹp á......"
Thời Nghiêu có thể thấy bình luận, nhất thời rũ mắt, cũng chưa nói gì.
Giang Tri lại hoàn toàn không xem bình luận, anh chỉ dùng muỗng nhẹ nhàng khuấy bánh trôi, bỏ thêm ít đường phèn, sau đó vui vẻ nói: "Hôm nay là ngày vui đặc biệt, cho nên đợi lát nữa tôi sẽ tặng ấm áp cho mọi người nhé.
Nguyên một nồi bánh trôi ngũ sắc đều dành cho mọi người hết đó.
Hai nồi canh thịt dê cũng rất nhiều, cũng có thể tặng cho mọi người một nửa."
"Nhưng mà nồi bánh trôi người nhà tôi làm, tất cả đều thuộc về tôi nhé."
"Hì hì, lần đầu tiên người nhà làm bánh trôi, tôi mới không chia cho mọi người đâu."
"Sặc, trăm triệu lần không ngờ, Streamer lại là cái dạng người này! Rõ ràng người ta muốn ăn bánh trôi bé bé xinh xinh, không ngờ lại bị cưỡng ép nhét cẩu lương đầy miệng.".