Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện

chương 79

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thời Nghiêu biết anh mới vừa hồi tưởng ký ức trong thức hải, phỏng chừng là vì chuẩn bị biên soạn sách nấu ăn. Hắn hỏi, "Biên soạn sách thuận lợi không em? Nếu cần anh hỗ trợ gì cứ sai anh tự nhiên nhé."

"Dạ! Thuận lợi lắm anh, em lấy hết hình ảnh của động vật biến dị, linh thảo, linh quả lúc trước ra hết." Nguyên liệu nấu ăn trên toàn vị diện không giống nhau, mặc kệ là Trùng Tộc trên vị diện Đế Quốc, các linh tài trên vị diện Tiên Ma, Giang Tri đều tính dùng để tổng hợp thành tuyển tập công thức nấu ăn.

"Nhưng mà còn nhiều vị diện em chưa đi, cũng không biết có nguyên liệu mới gì chưa được phát hiện không nữa." Giang Tri nói thầm.

"Em muốn đi, anh và em cùng đi."

"Được đó, nhưng có thể phải dời đến đầu xuân đã. Mấy ngày nay em tính đi mua thêm một mớ dụng cụ nhà bếp..." Giang Tri nói suy nghĩ của mình ra với Thời Nghiêu.

Thời Nghiêu nghĩ nghĩ, trả lời: "Tinh cầu Thú Nhân có nồi niêu xoong chảo chất lượng rất tốt." Nhóm người Syndicate ở bên kia, sau khi ăn một bữa linh thiện, lông tóc dày xù bóng mướt, vô cùng cảm kích nên đã tặng Giang Tri nguyên mỏ kim cương. Hai người thương lượng, ngày thứ hai liền khởi hành đi đến tinh cầu Thú Nhân. Giang Tri và Thời Nghiêu cùng đi xuyên qua lá chắn vị diện tiến vào lãnh thổ tinh cầu, từ trên cao nhìn xuống, đây là một hành tinh đất vàng khổng lồ, càng đến gần, càng có thể thấy rõ bề mặt gồ ghề lồi lõm của tinh cầu.

Nơi này có lượng tài nguyên khoáng sản, năng lượng tinh thạch, v.v. phong phú bậc nhất, sân trước sân sau mỗi nhà đều là mỏ khoáng sản khổng lồ. Bởi vì có Cục quản lý vị diện cùng các thương nhân vị diện, tài nguyên của bọn họ có thể được vận chuyển đi giao dịch ở những vị diện cao đẳng khan hiếm tài nguyên khác, cho nên cư dân nơi này, ai ai cũng giàu nứt khố đổ vách.

Sau khi Giang Tri và Thời Nghiêu tiếp đất, anh trực tiếp dùng khối rubik liên hệ với "chủ quặng." Đồ vật bọn họ muốn mua rất nhiều, là mua bán lớn, cho nên chủ quặng rất nhanh đã sắp xếp một chiếc xe đến đón bọn họ. Chỗ hai người đáp xuống vừa lúc là công viên, cư dân nơi này không theo một khuôn phép nào, phần lớn đều là biến thành nguyên hình dạo chơi nhàn nhã trên phố. Nguyên hình của thú nhân cũng không khác các động vật trên tiểu tinh cầu lắm, nhưng chỉ cần họ muốn, ngay lập tức có thể đứng thẳng lên từ mặt đất, nam thì tây trang giày da, nữ thì áo váy xúng xính.

Đây là nơi tụ tập của tộc Nhân Sư, cho nên một đường này Giang Tri gặp được rất nhiều sư tử, những sư tử trưởng thành đó đều có một điểm chung đó là hình như chúng đều mới mọc lông mới, ngắn ngủn, nhìn hơi ngố ngố nhưng mật độ rất dày rậm.

"Sao em cứ cảm thấy... bọn họ đang nhìn chúng ta vậy kà?" Giang Tri hạ giọng nói thầm với Thời Nghiêu, thị giác thính giác hiện tại của anh đã nhạy hơn rất nhiều, xung quanh chỉ cần có tí hơi gió thổi cỏ lay, anh cũng tức khắc phát hiện được.

"Ừ, có thể là nhận ra em."

Sau những ánh mắt lén chăm chú quan sát đánh giá, Giang Tri quả nhiên nghe được mấy tiếng trao đổi khe khẽ nhỏ vụn: "...... Có chút giống a, càng nhìn càng thấy giống."

"Chính là Streamer! Là anh ấy giúp tôi lấy lại phong độ, tôi nhớ siêu kỹ ngoại hình Streamer đó! Mau mau mau xem lông tóc tôi này, có phải càng ngày càng mềm mượt sáng bóng không, vừa dày vừa rậm?"

"Muốn đi lên bắt tay ảnh cái ghê nơi!" Vài tên sư tử ghé đầu tụm năm tụm ba nhỏ tiếng bàn tàn hưng phấn.

Giang Tri: "......" Thì ra thật sự bị nhận ra.

Xe tới, Giang Tri và Thời Nghiêu được mời vào trong xe, hai người nhìn thấy nhóm Nhân Sư "Bùm" phát biến về hình người, ồn ào gọi điện thông báo cho người thân bạn bè. Trong mắt đa số Nhân Sư, Streamer chính là Linh Trù cấp bậc đại thần! Hiện giờ được diện kiến người thật, sao bọn họ có thể không hưng phấn cho được.

"Chủ quặng" Stocker đích thân ra tiếp đón hai người Giang Tri và Thời Nghiêu. Từ sau khi "linh thiện kích thích lông tóc" thịnh hành trên tinh cầu Thú Nhân, Stocker cũng trở thành fan trung thành của Giang Tri. Ngoại hình hắn cỡ đại thúc tuổi, mập mạp phúc hậu, vẻ mặt đầy hoà khí, trước tiên chuẩn bị danh sách sản phẩm đã đặt hàng cho Giang Tri xem, sau đó đưa anh đi nghiệm thu.

"Cảm ơn chú Stocker." Giang Tri sảng khoái chuyển % tiền đặt cọc cho Stocker.

"Streamer khách khí rồi! Cậu cứ yên tâm, chúng tôi gần đây mới nghiên cứu phát minh cải tiến quy trình chế tác nồi niêu xoong chảo, nhất định có thể làm ra dụng cụ chất lượng tốt nhất cho cậu." Stocker trịnh trọng hứa hẹn.

Xoong nồi tốt mới có thể nấu ra đồ ăn ngon. Bởi vì linh thiện của Streamer bỗng dưng "bùng nổ", sau khi viện nghiên cứu chăm chỉ chau đầu vào nồi móng giò hầm Tử Khương Căn của Syndicate, phát hiện trên tinh cầu bọn họ cũng có vài nguyên liệu nấu ăn có thành phần cấu tạo tương tự, từ đó mọi người đua nhau nấu canh, hầm thịt, bắt đầu sự nghiệp dưỡng sinh. Đống xoong nồi này ra đời vừa đúng lúc, doanh số cứ thế mà leo núi ầm ầm.

Biết Giang Tri chờ nhận nguyên bộ đồ dùng nhà bếp đầy đủ, Stocker sắp xếp cho công nhân ưu tiên chế tác cho Giang Tri trước. Như vậy một ngàn bộ đồ dùng nhà bếp đã được chế tạo, ít nhất cần đến vạn tinh tệ, Stocker đặc biệt giảm cho anh %. Nếu không phải sợ Giang Tri không chịu nhận, Stocker còn muốn tặng không bộ này cho anh nữa cơ!

Tinh tệ trong tài khoản của Giang Tri cơ bản đều đổ vô mua đồ dùng nhà bếp. Tuy rằng Thời Nghiêu là thượng thần, không ai trên toàn vị diện có thể so tiền so thế với hắn, nhưng hai người đều ăn ý không nhắc đến đề tài này. Nếu cái gì cũng không làm, chỉ biết tiêu tiền đời đời kiếp kiếp, vậy thật sự còn ý nghĩa gì nữa. Thời Nghiêu đã từng tồn tại trong suốt thời gian dài như vậy nên hắn hoàn toàn có thể hiểu được suy nghĩ của Giang Tri, cho nên thật ra hắn rất thích cùng Giang Tri trải qua những tháng ngày bình dị này.

Tuy rằng nhà máy sản xuất sử dụng dây chuyền sản xuất hiệu suất tiên tiến nhất, nhưng nhanh nhất cũng phải mất ngày mới chế tác xong đơn hàng của Giang Tri. Giang Tri hẹn với Stocker, đến lúc đó sẽ có nhân viên chuyển phát nhanh toàn vị diện đến nhận hàng.

"Streamer, cậu không định ở lại đây chơi mấy ngày sao? Tôi có thể đưa hai cậu đi dạo quanh quanh." Stocker hy vọng có thể để Streamer trải nhiệm sự nhiệt tình của đồng bào thú nhân, muốn dẫn hai vị khách phương xa đi thăm thú vẻ đẹp của tinh cầu Thú Nhân.

Giang Tri nghĩ nghĩ, nhìn Thời Nghiêu, Thời Nghiêu gật đầu với anh, tỏ vẻ đều nghe anh cả. "Cũng được, vậy dứt khoát chờ đơn hàng hoàn thành, tôi trực tiếp mang về vậy." Giang Tri hạ quyết tâm, "Mấy ngày tới làm phiền chú rồi."

Stocker lập tức đưa hai người đến khách sạn lớn ăn một bữa tiệc xa hoa. Giang Tri phát hiện, tuy rằng mặt đất của tinh cầu Thú Nhân thường hay có hố to, nhưng mỗi nhà đều trang trí dát vàng lấp lánh, thêm đèn khách sạn, đèn tường, đèn hành lang lại càng chói loá, làm ai cũng không dám nhìn thẳng.

Nhà Stocker là biệt thự lớn cao cấp, ba người bọn họ ngồi trên xe hơi chuẩn bị tiến vào khuân viên biệt thự bỗng nhiên một con sư tử không biết từ đâu phóng cái vèo qua, làm Stocker sợ tới mức vội vàng dừng xe.

"Syndicate, lão già đổ đốn này!" Stocker nhìn thấy con sư tử, liếc mắt cái liền biết đó tên già chuyên đối đầu với hắn.

Stocker chỉ có thể xuống xe: "Streamer, tôi xuống xe xử lý lão sư tử kia trước tí."

Syndicate đi qua, nháy mắt biến thành một đại thúc âu phục giày da đàng hoàng. "Hôm nay tui không tới gây với ông, tui tới gặp Streamer của tui!" Syndicate rất hưng phấn, cách đây không lâu nghe được tin về Streamer, hắn nghĩ thầm Stocker nhất định sẽ giữ Streamer lại tiếp đãi tận tình, cho nên đã cắm trại nằm vùng trước cửa nhà lão.

"Streamer! Streamer! Là tôi, tôi là Syndicate." Hắn lướt qua Stocker chào hỏi với Giang Tri và Thời Nghiêu ngồi phía sau. "Cuối cùng cũng có thể được gặp trực tiếp Streamer rồi..."

"A, chú là [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt]!" Giang Tri nhớ rõ tên hắn, Syndicate sau khi ăn một nồi móng giò hầm Tử Khương Căn bự, lông tóc đã mọc dày rậm mềm mượt bóng bẩy trở lại, Giang Tri mới nhìn thấy nguyên hình sư tử của hắn, quả thật một thân lông tóc rậm rạp.

Syndicate rất kích động: "Streamer còn nhớ tôi à! Đúng rồi, Streamer nếu có rảnh có thể đi nhìn thử mỏ quặng kim cương của cậu nha!" Syndicate đặc biệt nhấn mạnh chữ "của cậu." Tất cả thủ tục cho tặng đều đã xử lý xong xôi, chỉ là Streamer vẫn mãi không đến xem mỏ kim cương. Sau khi hắn xem lại hết video của Giang Tri mới biết Streamer lúc đầu cũng rất nghèo khổ, mà đối với đa số vị diện, kim cương thuộc loại hàng tương đối trân quý. Có mỏ quặng này, những món ăn của Streamer đã ngon nay sẽ càng ngon hơn.

Giang Tri đã sớm biết, lúc này bị nhắc, cảm thấy hơi ngại, vội nói: "Chú khách khí quá rồi! Nồi móng giò kia là tặng chú mà, một viên kim cương có thể mua được tận mấy nồi ấy chứ."

Mặc dù Giang Tri ngại nhận quà, nhưng trên phương diện pháp luật, mỏ kim cương này trên danh nghĩa đã thuộc về anh. Ngày thứ hai, dưới sự kiên trì của Syndicate và Stocker, anh và Thời Nghiêu rốt cuộc chịu lái phi thuyền đi xem thử mỏ quặng kim cương méo tròn ra sao.

Mỏ kim cương này vô cùng lớn, đường kính miệng hố mỏ đã vượt quá m, từ trên cao nhìn xuống giống một xoáy nước lớn, sâu không thấy đáy, tối tăm sâu thẳm. Dòng khí đối lưu ở đây rất mạnh, nếu phi thuyền này không phải khá cứng cựa, thay bằng một phi thuyền nhỏ bé xinh xinh nào đó có thể sẽ bị cuốn theo vòng xoáy luôn rồi. Dưới lòng đất sâu không thấy đáy này là nơi trú ẩn của hơn ngàn vạn triệu tấn kim cương.

Syndicate giới thiệu cho Giang Tri và Thời Nghiêu: "Bên ngoài nhìn có vẻ tối om nhưng một khi tiến vào, trên mặt đất, trên vách, trên đỉnh đầu, tất cả đều phủ đầy kim cương sáng lấp lánh......" Ngữ khí hắn cực kỳ khoa trương khiến Giang Tri không khỏi tò mò. Chờ đến khi phi thuyền dừng lại, bọn họ thay đồ bảo hộ đặc chế cho khu mỏ, Giang Tri mới biết thì ra tất cả những điều Syndicate nói đều là sự thật. Quả thật lần này Giang Tri được thể nghiệm cái cảm giác gọi là "Chói mùa mắt cún!"

Vốn kim cương thô sẽ được bảo bọc bởi phần lớn nham thạch, cần phải cắt tỉa mài dũa mới có thể hiển lộ vẻ đẹp trước thế nhân, mà mỏ kim cương này thật sự là đến giấu cũng không thèm giấu, tất cả đều trước sau trái phải phô diễn cơ thể toả sáng lấp lánh, chỉ cần một ánh đèn chiếu vào lập tức sẽ tạo thành hiệu ứng tán xạ, tạo nên khung cảnh huyền ảo, làm người không khỏi kinh ngạc cảm thán trước vẻ đẹp của sắc màu.

Đây đúng là thiên đường của một con nghiện kim cương. Những kim cương này dù được khảm ở bất kỳ nơi nào, mặc kệ hình thái có muốn hình vạn trạng ra sao, chưa nói đến giá trị liên thành không giới hạn trên tiểu tinh cầu, chỉ nhìn cảnh sắc mỹ mãn này thôi đều sẽ không nhịn được mà kinh diễm cảm thán.

Thời Nghiêu thấy anh hình như rất hào hứng, không hiểu sao tự nhiên liếc nhìn chiếc nhẫn thần cốt một cái, sớm biết vậy lúc trước khảm thêm vài viên đủ màu đủ sắc cho tới bến luôn.

"Thật nhiều kim cương!" Giang Tri kinh ngạc cảm thán, "Lần đầu tiên tôi tận mắt thấy một mỏ kim cương trữ lượng lớn như vậy đấy."

Stocker đứng bên nói, nếu Giang Tri thích còn có thể trải nghiệm tự đào kim cương. Syndicate cũng tỏ vẻ tán đồng.

"Không được, không được, tôi nhìn thôi được rồi." Giang Tri vội từ chối, anh không phải dân chuyên nghiệp, đừng vì chơi ngờ u mà phá hỏng sự mỹ lệ của viên kim cương.

Đi dạo một vòng trong mỏ kim cương, một tiếng trôi qua rất nhanh. Syndicate là người đảm bảo trông coi quản lý mỏ kim cương cho Giang Tri, đúng đợt lên hàng, công nhân vừa lúc đào được một rương kim cương đầy nhóc mới tinh sáng bóng đưa đến cho Giang Tri.

Stocker và Syndicate khó lắm mới có khi trăm miệng một lời: "Streamer mang về đi!"

Syndicate: "Đều là quặng của cậu đấy."

Stocker: "Streamer bán kim cương sẽ được rất nhiều tiền đấy, cậu còn phải mua thật nhiều nguyên liệu nấu ăn, lại còn phải nấu ăn cho thật ngon mà."

Giang Tri dở khóc dở cười trước sự nhiệt tình của bọn họ, đành phải nhận lấy. Nhưng anh cũng không định bán hết kim cương đi, có lẽ sau này có thể tặng người hữu duyên thì sao. (Gừa: Người hữu duyên nằm đây nè anh ới ời ơi!!!!!)

Thời Nghiêu không dao động quá lớn, hắn cũng hiểu tâm tư của Giang Tri, nhẹ giọng đề nghị: "Không có gì, nhân dịp kỷ niệm một năm phòng livestream lên sóng, em có thể tổ chức rút thăm trúng thưởng, tặng người xem kim cương."

"A, đúng ha!" Giang Tri cũng không nhớ tới chuyện này, bốn tháng sau là tròn một năm anh trở thành streamer mỹ thực trên phòng livestream toàn vị diện, đến lúc đó thể nào cũng phải tặng quà kỷ niệm cho mọi người mới được.

So với mỏ kim cương, Giang Tri quan tâm đến đồ làm bếp của anh hơn. Hôm sau, một ngàn bộ dụng cụ nhà bếp được hoàn thành đúng thời hạn. Giang Tri hài lòng nhìn nguyên xưởng dụng cụ làm bếp được chế tạo thủ công, màu sắc đẹp đẽ bắt mắt, anh cất tất cả vào túi giới tử, cũng kết toán phần tinh tệ còn lại với Stocker.

Syndicate: "Streamer, sau này nhớ đến chỗ tôi chơi nhé, tuy rằng tinh cầu Thú Nhân không có quá nhiều nguyên liệu nấu ăn, nhưng khoáng sản của chúng tôi là số một, sau này cậu cần gì nhất định phải tìm tôi đấy!"

Stocker: "Có gì cần nhất định phải tìm tôi đấy!" Hai người lại bắt đầu đấu khẩu.

Giang Tri cười nói: "Cảm ơn hai chú nhiệt tình khoản đãi, sau này tôi sẽ còn nhờ hai chú dài dài."

Sau khi tạm biệt bọn họ, nháy mắt anh đã quay về lại trong núi. Trời càng lúc càng lạnh, sắp đến Tết rồi. Giang Tri tính livestream lần cuối trước tết, rồi bắt đầu nghỉ ngơi chờ sau đầu xuân mới tiếp tục livestream.

Anh nhìn cái cối đá phủ đầu băng sương trong sân, chợt nảy lên ý tưởng, tính làm thử một lần bánh dày thuần thủ công %. Đa số bánh dày bây giờ đều trực tiếp nhào bột nếp với nước, mà bánh dày làm theo phương thức truyền thống là hấp chín gạo nếp, cho vào cối đá, dùng chày gỗ thay phiên giã hì hục, cho đến khi biến thành một cục bột dẻo quẹo mềm mềm dinh dính trắng bóng. Vị bánh dày làm thủ công này sẽ tinh tế hơn loại làm từ bột, chất bánh cũng mềm dẻo dính hơn nhiều, vừa thơm vừa dẻo, là mỹ vị thuần tuý. Bánh dày như vậy chỉ cần chấm với chút đường cát cũng đủ mỹ diệu rồi.

Nhưng dù sao xã hội càng phát triển, các loại công cụ máy móc cũng được phát minh cải tiến, theo đuổi hiệu suất cao, mọi người bây giờ đều rất ít ai tự giã bánh dày nữa, nói đi cũng phải nói lại, để làm ra được một mẻ bánh dày ngon phải tốn không ít thời gian và công sức.

"Thời Nghiêu, ngày mai em định làm bánh dày gạo nếp, anh muốn làm chung không?" Giang Tri cười khanh khách, đương nhiên sẽ không "tha" hắn rồi.

"Cùng nhau làm, anh đi rửa sạch cối đá trước đây." Thời Nghiêu đã sớm phát hiện anh cứ nhìn mãi cái cối đá kia, đương nhiên tự hiểu thời của ẻm tới rồi.

Trong nhà chỉ có một cái cối đá cùng một cây chày gỗ dài, Thời Nghiêu liền quét số liệu biến ra một bộ y xì đúc ngay tức thì. Giang Tri xách một ra một túi gạo nếp lớn, sau khi vo gạo, cần ngâm gạo nếp một buổi.

Bánh dày/ Mochi

BONUS:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio