- Suốt mấy ngày nay Juvia cứ ra ngoài ấy nhỉ? Không biết là đi đâu? - Lucy tò mò hỏi.
Gray đang luyện tập kiếm đạo, từng giọt mồ hôi không ngừng rơi, trông anh thật nam tính.
- Tôi cũng không biết nữa.
- Cậu thật vô tâm. - Lucy chán nản nói.
Gray nhìn Lucy.
- Chẳng phải chị cũng vậy hay sao, suốt ngày bắt nạt Natsu.
- Này thì trả treo. - Lucy vớ lấy cái thúng gần đó phang thẳng vào mặt Gray.
- Chị làm gì thế hả, Lucy dịu dàng lúc trước đã biến đi đâu rồi. - Gray thật không thể tin nổi
Khuôn mặt chằn tinh xuất hiện.
- Cái giề, từ lúc nào mà cậu như vậy hả?
Natsu nghe thấy có tiếng cãi nhau liền chạy ra
- Có chuyện gì thế? - Nhìn biểu cảm của Lucy, anh mặc dù vẫn chưa nghe rõ ngọn nguồn nhưng liền chạy tới.
- Này Gray, lần sau đừng như vậy nữa nghe chưa. - Natsu quay sang Lucy-Em à, có gì từ từ bình tĩnh lại.
Lucy hứ một tiếng rồi bỏ đi.
Chỉ chờ tới đó, Natsu vỗ vỗ vai Gray.
Gray liền hất tay Natsu ra, nhìn anh trừng trừng.
"Tại cậu cả đấy, chiều quá lại thành ra vậy" - Ý Gray là thế.
Nhưng không phải lời Lucy nói không đúng, suốt mấy ngày nay Juvia không xúm xít bên anh nữa, cô cứ bỏ ra ngoài. Lucy và Natsu khuyên anh nên cưới cô ấy luôn đi, người đáng yêu lại tốt, coi chừng có người dành mất thì khổ.
Giờ anh thấy hơi lo rồi đấy.
Anh liền đi ra khỏi nhà cho khuây khỏa tâm hồn, nhưng đi đến đâu cũng nghe nhiều lời bàn tán to nhỏ.
- Này, cái cô Juvia suốt ngày dính lấy Gray ấy, nhưng hôm qua tôi mới thấy, cô ta đi cùng gã đàn ông khác.
- Tôi thấy cô ấy cũng đi cùng với một anh chàng nhìn đẹp mã phết.
- Tôi nữa, tôi cũng thấy.
Những lời nói vô tình lọt vào tai Gray, mặc dù ngoài miệng nói không quan tâm. Nhưng trong lòng anh như bị ngàn cân tạ đè. Chẳng lẽ Juvia không còn thích anh nữa sao?
Juvia lén lút bước vào sân nhà. Một giọng nói làm cô giật mình.
- Đi đâu đấy? - Tất nhiên là anh Gray rồi.
- Juvia... có công chuyện ấy mà. - Juvia ngập ngừng nói.
- Vậy hả, sao không đi luôn đi về đây làm gì? - Gray lạnh lùng nói.
- Gray-sama anh nói thế là sao? - Juvia không hiểu.
- Đừng có giả ngây, không phải suốt mấy ngày nay cô ve vãn cùng với những thằng khác sao?-Rõ ràng là Gray đang ghen.
- Không có đâu mà. - Juvia thanh minh.
- Cô đừng tưởng chuyện cô làm chỉ có trời biết đất biết, mọi người ai ai cũng nói hết, còn suốt ngày nhõng nhẽo với tôi, tôi chán lắm rồi.
- Gray-sama, sao anh...? - Juvia không thể tin những lời nói vừa rồi lại thốt ra từ miệng Gray, mặc dù biết anh lạnh lùng và nghiêm khắc, nhưng thế này thì rất quá đáng.
- Xin anh hãy tin tưởng Juvia.
- Vậy giải thích đi.
- Juvia không thể nói được.
Gray còn không thèm nhìn mặt cô.
- Thế thì cô không cần ở đây nữa đâu, tôi không cần một người đem lại tiếng xấu cho tôi.
Juvia run rẩy, cô lùi bước, rồi quay mặt chạy đi, cô khóc, vì sao Gray không tin tưởng cô.
- Gray!!! Cậu đúng là cái đồ đàn ông không đáng một xu. - Lucy và Natsu thật cảm thấy Gray nóng giận vô lí.
- Tôi làm gì sai sao? - Gray đang trong lúc bực mình, lại bị hai người đó chỉ trích.
- Cậu yêu Juvia sao lại không nói, cô ấy chờ đợi cậu lâu như vậy rồi, cậu không nắm bắt lấy còn hỏi vì sao thế này thế nọ. - Lucy nhìn Gray
- Tôi không cần biết lí do, nhưng một thằng con trai làm người mình yêu khóc là lỗi của con trai. - Natsu nhìn Gray nói, vâng đây cũng chính là phương châm của anh.
Đúng lúc đó, có ba người đàn ông tới tìm gặp Juvia.
- Xin hỏi, cô Juvia có nhà không. - Cả ba người đều lên tiếng.
- Các người là ai?
-Cô Juvia có nhờ tôi chỉ dạy cô ấy nấu ăn, chắc có vẻ như cô ấy sắp chuẩn bị tiệc lớn đấy.
- Juvia đặt pháo hoa ở cửa hàng của tôi, nhưng sao hôm nay cô ấy vẫn chưa tới lấy, nên tôi đem đến đây.
- Cô ấy nói tối nay tổ chức sinh nhật cho Gray-sama nên thuê tôi chuẩn bị mấy câu đối hay cho cô ấy.
Hôm nay là sinh nhật Gray!!!
Không để hai người kia la lên tiếng nào, Gray đã vội chạy đi.
"Xin lỗi Juvia, anh không biết mọi chuyện là như vậy, chỉ vì cái tính lạnh lùng và không chịu nghe người khác giải thích. Anh đúng là thằng con trai tồi tệ, đã không tin tưởng vào tình yêu của em, chờ anh tới Juvia anh nhất định sẽ kéo em về và hôn em thật sâu!"