Năm Ấy! Tôi Đã Từng Thích Cậu

chương 8: bạn cùng bàn 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lần đầu đến tháng, đau không chịu nổi

Nó có muộn hơn các bạn khác, nên nó được dậy kinh nguyệt là gì! Ngưng không hiểu sao tự nhiên hôm nay mới có.

Nó ôm bùng nằm vật xuống bàn, người ta nói đau bụng kinh bằng cái xương sườn bị gãy, hôm nay nó được nếm trải trải rồi.

Hơn nữa hôm nay Trang lại nghỉ, trong lớp có các bạn nữ khuyên nó nên về nhà nhưng nó không chịu, không phải tháng nào cũng bị sao giờ nó không chịu được chẳng nhẽ sau này cứ đến là nó lại nghỉ.

Hắn tưởng nó ngủ nhưng thấy nó cứ ôm bụng, mặt trắng toát nên hỏi

“Mặt làm sao thế kia? Tím tái hết cả”

“Không có gì”_Nó lí nhí

“Thật không, hay xuống y tế nhá"

Hắn cầm tay nó, nó hất tay hắn “Đã nó là không sao rồi”_Nó cáu, lúc này tốt nhất đừng ai chạm vào người nó.

Hắn ngồi im lặng, nhưng vẫn lo lắng. Được một lúc lại hỏi “Mày bị làm sao đấy, hay là đói rồi. Để tao mua cái gì nhá”

“Đã nói là không cần?”_Nó dữ gằn, người ta nói đúng thật con gái khi đến tháng tính tình sẽ bất thường, nó cũng không ngoại lệ. Bụng đau thế này sao giữ bình tĩnh được

Cả buổi hôm đó, hắn như con cún vậy, mỗi lần nói gì đều bị cô quát, mắng hết cáu rồi lại giận hắn ngồi im. Nó thấy có lỗi lắm, nhưng bụng cứ đau quặn lại làm nó không thở được. Đôi khi nó muốn ngất ra đấy, nó cảm thấy làm con gái thật khổ

Giờ thể dục, nó nhờ lớp trưởng xin phép cho nó ở trong lớp nghỉ. Nhiều người khuyên nó vào phòng y tế, nhưng nó không dám nó nghĩ ghế bị bẩn rồi nếu đứng dậy sẽ ngại chết.

Trong lớp im lắng, nó ôm bụng đau thấy hơi tủi thân. Hay nó về quách cho rồi nhưng giờ ra khỏi trường cũng ngại lắm, nên nó vẫn kiên trì ngồi im

“Uống nước đi”_Hắn đưa bình nước cho nó, ánh mắt lo lắng

Nó nghệt ra một lúc mới phản ứng lại. Nó không thấy khát, giờ nó đang cảm thấy buồn nôn

“Sao mày ở đây”

“Hết giận tao rồi ak”

Giận gì, chắc hắn lại hiểu lầm gì đó rồi “Tao không giận gì mày đâu”

“Thật không”_Hắn không tin

Nó mỉm cười, bụng nó đỡ hơn rồi,cảm giác buồn nôn cũng dần biến mất, nhìn hắn ở gần mình vậy nó sự người mình có mùi liền đẩy hắn ra xa “Tránh xa ra một chút”

Hắn tủi thân “Rõ ràng là giận”_Sau đó nói thêm “Sắc mặt mày thật sự kém”

“Tao không sao, hôm nay kiểm tra chạy đấy mày không sợ bị phạt ak”

“Mày cứ ở đó mà chịu mình đi”_Hắn nói rồi bỏ đi, nó thấy có chút cô đơn

Nó nằm xuống bàn tiếp, nhìn bình nước hắn đưa cho, có lẽ hôm nay làm cho hắn giận thật. Thôi kệ mai nó sẽ làm hòa

“Thôi được rồi! Sáng nay mày chưa ăn gì đúng không? Nói đi tao mua cho”_Một lúc sau, hắn tiến tới.

Nó nhìn hắn trong lòng thấy thật tấm áp, năm nay nó thật sự may mắn khi có bạn cùng bàn là hắn. Bụng nó hết đau,nó xoa bụng thấy có chút đói, vừa nãy cơn đau hành hạ nó chẳng thấy đói gì, giờ nghe hắn nói thật sự thấy rất đói..

“Ta muốn ăn..”Nó nghĩ một lúc, thấy đói nhưng nó không muốn ăn thì phải ở căn tin trường toàn bánh mì mà giờ ăn bánh mì nó thấy khô khô sao ý

“Bánh tráng trộn, xòa dầm, cóc...”

“Mày bị nghén ak”

Nó phồng má, đúng là nó hơi thèm chua thật nhưng nói là nghén hơi quá. “Mày mới bị nghén ý”

Hắn cười, sau đó trầm tư “Nhưng giờ kiếm đâu mấy đò đấy cho mày”

Phải ha, căn tin thì làm gì có bánh tráng trộn “Tý về rồi ăn, dù sao tao..”

“Đợi tao”_Hắn nói rồi chạy nhanh đi

Nó sẽ không bao giờ quên cảnh đó, chàng thiếu niên cười rạng rỡmồ hôi ra như tắm, tay giơ bịch tráng trộn. Một người có tính kỷ luật như hắn mà từ khi gặp nó đã biết trốn học biết nói chuyện trong giờ. Vì nó mà trèo tường chạy hơn cây số để mua đồ ăn cho nó.

Lúc ra về, hắn quên không quay lại hỏi nó

“Mày về được không”

Nó cười, mặt méo xệch

“Mày về trước đi, tý tao về”

Nó im lặng một lúc đợi các bạn về hết, nó lôi trong cặp một chiếc áo sơ mi ca rô đen đỏ đưa cho nó

“Lấy áo này buộc ngang hông mày đi...không ai thấy đâu”

Nó đỏ bừng mặt, biết hắn đáon được liền đưa tay nhận áo nó

Sau đó hắn lấy xe trở nó về, nhà nó xa hơn nhà hắn nhiều.

Lúc đầu nó từ chối, sau đó nó nhận ra hôm nay em trai đi đá bóng không về cùng được nên đành làm phiền hắn

Đã h chiều, nhưng nhiệt độ vẫn không giảm, hắn đạo xe cật lực trên đường. Nó nhìn nơi cổ áo ướt đẵm, nó thấy xót lắm nên hỏi “Tao nặng lắm ak”

“Ừ cứ như trở lợn vậy"

Nó tức đấm vào lưng hăn, hắn cười lớn. Cứ như vậy hắn lặng lẽ đạp xe nó ngồi đằng sau bám áo hắn.

Sau đó, em trai nó biết. Không hiểu sao đùng đùng nổi giận xem xét cặp nó có gì không. Rồi cứ tiết trôi qua lại đi qua lớp nó một lần. Nó từng thắc mắc, nhưng Tuấn lấy cớ sang mượn đồ nên nó không để ý nữa.

Nhưng nó phát hiện hắn và em trai nó không hợp nhau, mỗi lần ra chơi hắn trêu nó thì em trai nó lại xem vào lôi nó ra ngoài. Hai người hay lườm nhau đến mức tóe lửa. Sau đó nó mắng hắn trẻ con cứ thích chấp vặt thì hắn kêu “Em trai mày cũng không vừa đâu? Bảo vệ chị quá rồi đấy”

Sau đó nó dần dần nhận ra sự thay đổi của hắn

Có lần hắn và nó cùng đọc báo hoa học trò.

Nhìn vào chòm sao của nó là sư tử

“Sư tử thích thầm xử nữ”_Hắn đọc rồi nhìn nó

“Xử nữ là từ / đến /”_Nó đọc theo sau đó suy nghĩ “Lớp mình có ai không”

“Chắc là không?_Hắn gập luôn báo hoa học trò lại “Tốt nhất là không có”

“Ak tao biết rồi”_Nó đột nhiên ra”Thằng Quang lớp mình là xử nữ đấy, nó sinh vào đúng / luôn”

Mặt hắn tối sầm định chuyển chủ đề thì Quang gọi nó, mặc kê hắn gọi nó chạy đến chỗ Quang và Trang

Sau một hồi tán phét, vào lớp nó ngồi vào chỗ. Định sang nói chuyện vói hắn thì

“Đi đi..sao mày không ngồi luôn với Quang luôn đi"

“Ơ mày sao vậy! vào lớp rồi thì tao phải về chỗ của mình chứ”

"Không phải mày thân với Quang lắm ak, tao gọi mày, mày còn không nghe”

“Đương nhiên là thân rồi”_Nó khẳng định “Tao với Quang là bạn chí cốt đấy”

Nó mỉm cười không để ý mặt ai đó đen như đít nồi

“Rồi rồi..tao biết rồi,bạn chí cốt chứ gì”_Sau đó hắn giận

Nó không hiểu đó không phải là điều hiển nhiên sao

Mấy ngày sau đó, hắn rất thích so đo

“Tao với Quang ai cao hơn”

"Mày”

“Tao so với nó học giỏi hơn đúng không”

“Đúng! Nhưng Quang biết nhiều thứ hơn mày"”

Nó trả lời thật, hắn không vừa ý còn hỏi thêm

“Tao đẹp trai hơn nó”

“Không biết”

Nó không biết nhận định về trai đẹp, trong mắt nó chỉ có nhân vật trong truyện tranh

“Tao giỏi thể thao hơn nó”

“Mày giỏi đá bóng và bơi lội, Quang thì đá bóng và bóng bàn so sánh kiểu gì”

“Tao dũng cảm hơn nó"

“Thằng Quang sợ ma, thôi còn lại cái gì nó chả cân hết"

“Tóm lại tao hơn nó đúng không?”_Hắn mất kiên nhẫn

“Mày hét cái!”_Nó cũng không chịu nổi “Học đi, sắp thi học kì rồi đấy”

“Nhi, Kiệt hai em ra ngoài cho tôi”

Nó lườm hắn, sau đó ra ngoài

“So với Quang mày quý ai hơn"

Nó cáu thật sự rồi đấy, dạo này hắn bị chập mạch rồi ak, có mỗi vấn đề hỏi đi hỏi lại

“Qúy mày, quý mày hơn. Vì mày hay giúp đỡ tao, hay mua đồ ăn cho tao, hay giúp tao giảng bài...Câu trả lời như vậy là được chưa”

“Được rồi"_Hắn tủm tỉm cười

Sau đó nó nhận ra, dạo này hắn khá nổi tiếng

Trong ngăn bàn của hắn có nhiều hộp quà

Lúc đầu là thư tình, hẹn hắn ra chỗ khác.Nó cũng thấy quen rồi nhưng không để ý lắm, hình như nó cũng từng nhận được nhưng nó chưa kịp đọc thì bị em trai xé vì Tuấn kêu “Nếu mẹ biết thì chị sẽ bị cấm túc đấy”

Thế là nó măc kệ, với lại chắc người ta gửi nhầm thôi vì sau lần đó nó không nhận được thứ gì nữa.

Lúc đầu hắn cũng không thèm xem, nó chưa kịp hỏi thì hắn kêu "Người ta nhét nhầm đấy! Không phải gửi cho tao đâu”_Nó thề là nó chưa hỏi

Nhưng lần này hắn lại mở hộp quà, hắn vừa mở sau đó lén nhìn nó. Nó cũng tò mò không kém, không biết trong đó có gì

Là một chiếc khăn quàng, tình cảm của bạn gái này tốt thật. nhưng sao cô thấy mặt hắn hơi thất vọng, không lẽ hắn chê món quà này. Nó thấy không ổn liền khuyên nhủ “Mày nên cho người ta một câu trả lời”

Không hiểu sao hắn lại nổi giận với nó “Biết rồi”

Nó chưa làm gì hắn a, sao tên này dạo này thất thường vậy.

Sau kì thi học kì một diễn ra, điểm nó cũng không tệ lắm nhưng theo cô giáo nhận xét nó phải cố gắng thêm. Và thế là nó phải ở lại trường học, không những thế nó còn đi học thêm tiếng anh nữa.

Nó thấy mệt học thêm ở trường có bạn bè thì không sao nhưng sao nó phải học thêm phụ đạo chứ.

Nó đi học, mặt buồn hiu, lớp của Trang và các bạn trong lớp đều đủ thành viên còn mỗi nó là học muộn lên lạc lõng một mình. Hazii không có ai nói chuyện, sao nó học được bài, ngay cả động lực đến lớp nó cũng không có

“Ngọc Nhi”

"Nhi này”

Nó chỉ ừ nhỏ, nhưng sao trong lớp này lại có người biết tên mình vậy

Nó ngẩn đầu thấy một nam đang vẫy tay cố bắt chuyện với nó

“Bạn biết mình”

“Biết chứ. Bạn là Nhi học lớp bên?”

“Vậy bạn là..”

“Mình là Long học lớp c..hay sang lớp bạn chơi đấy”

Sau đó, Nhi và Long luyên thuyên đủ thứ chuyện không hiểu sao đằng sau có một cơn chấn động cực mạnh diễn ra, ai đó dùng lưng đẩy một phát, bàn học của nó xiên xiên vẹo vẹo

“Nè..”

“Hai người có sao không?”

Giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên.

"Xin lỗi tao mất đà”

“Ngồi không mà cũng mất đà được hả?”

""Sao không?""_Mặt hắn câng câng lên, Nhi nhìn chỉ muốn đấm vào mặt một phát

Nó không hiểu sao hắn lại có mặt ở đây, nhưng nó thấy vui vui sao á..thế là cả giờ nó cứ cười, làm cho ai đó hiểu lầm mặt sắp phát hỏa đến nơi.

Lúc ra về, lúc này trời tối rồi bình thường h mẹ nó sẽ đến đón, nhưng nay cô giáo có việc nên cho về sớm, bây giờ mới có h hơn h nữa mẹ nó mới đến, nó phải làm sao đây

“Này”_Hắn vừa dắt xe ra liền gọi nó

“Gì thế”_Nó chạy đến

"Lên đi tao đèo mày về”

"Nhưng...”

“Tiện đường thôi, nhà tao xa hơn nhà mày”_Rồi hắn hất hàm “Nay bản thiếu gia cho mày đi nhờ về”

Nó cạn lờ với hắn, chắc tên này lại xem nhiều phim kiếm hiệp rồi. Nhưng nó vẫn lên xe

Gió thổi, bây giờ là giữa tháng . Lạnh thấu xương, mặc dù nó đa đeo gang tay bịt tai đội mũ các kiểu nhưng vẫn thấy rét. Nhìn hắn, gương mặt tái mét vì lạnh, mồm thở ra khói, đã thế còn đi đường ngược chiều chắc hắn lạnh lắm. Nghĩ vậy nó liền đứng dậy vòng tay qua ôm cổ hắn, người dựa vào lưng hắn,

“Này”_Hắn giật mình “Mày làm gì vậy”

“Ôm mày”_Nó đáp một cách tỉnh bơ “Như này đỡ lạnh hơn đúng không?”

"Con gái con đứa! không biết giữ ý tứ gì”

“Không thích thì thôi, tao sợ mày lạnh nên mới làm vậy”

Nó định bỏ tay ra thì hắn giữ tay nó lại

"Ấm..ấm lắm”

“Đã nghiện rồi còn ngại”

Nó cười tươi, thấy cổ hắn hở liền đem chiếc khăn của mình quàng cho hắn, dù sao nó cũng không cao lắm, dù đứng lên hơn nữa đây là xe cào cào lên chỉ cao hơn đầu hắn.

“Thơm quá, mày dùng dầu gội gì vậy”_Rồi giơ tay xoa đầu hắn “Tóc còn mềm nữa chứ”

Nó nhận xét rất tỉnh bơ khiến ai đó đỏ hết cả người. Vậy nó còn vô duyên còn cứ hỏi

“Sao tai mày đỏ thế”

“Mặt nữa..ê đừng nói mày ốm rồi nhá”

“Im lặng để tao lái xe”

“Rồi..rồi”

Im lặng được một lúc, nó lại hỏi

“Sao mày tham gia vào lớp tiếng anh..mày thì cần gì học thêm”

“Tao thích thì tao đi”

“Ukm”_Nó cười “Mày cứ đi học đi, không có mày tao thấy chán lắm”

“Thế mà tao thấy mày học vui đấy chứ”

“Tao có biết đó là ai đâu, bạn ấy hỏi tao trả lời mà”_Nó trả lười thật lòng

Hắn im lặng, nó thì liu diu ngủ khi về nhà nó chào hắn tiện thể tháo khăn quàng quàng cho hắn

"Cho mày mượn mai nhớ giả tao”

“Oke..ngày mai gặp”

Hắn đạp xe, không hiểu sao nó đứng đó nhìn bóng lưng hắn đến khi khuất dần...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio