Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

chương 140

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Được mời đến Quỷ cung, Long Quân Dao sau khi bị hai huynh muội nhà Quỷ vương thuyết phục nên bây giờ cô đang ngồi trên cùng một cỗ xe với hai người họ.

Người nam nhân đang ngồi đối diện với Long Quân Dao, y tên gọi là Á Lợi.

Á Lợi vẻ ngoài khôi ngô, tuấn tú rất được các quỷ nữ ở Quỷ giới săn đón, cứ nghĩ là người của Quỷ giới thì tính khí sẽ rất xấu nhưng thực ra tính tình của y lại trái ngược hoàn toàn.

Còn nàng công chúa xinh xắn, lanh lợi, hoạt bát và vô cùng bướng bỉnh kia có tên là Á Ly.

Sau khi cùng hai huynh muội nhà này về Quỷ cung thì rất nhanh cả ba đã có thể kết thân với nhau.

À nói kết thân vậy thôi, chứ thật ra Long Quân Dao chỉ kết bằng hữu với mỗi Á Lợi, còn Á Ly thì vẫn cứ bám dính lấy cô không tha.

--------------

Theo như nguyên bản gốc, không bao lâu nữa nam chính Vô Khuyết sẽ đến Quỷ giới và sau đó là thu nạp Á Ly vào hậu cung.

Và lý do lần này hắn đến tam địa giới là để tìm kiếm bàn tay kim cương của hắn ta.

Long Quân Dao ở Quỷ giới hơn mấy tuần lễ, và bây giờ cô bắt đầu chuẩn bị rời đi.

Chỉ cần đi xuyên qua Quỷ giới và băng qua một khu bình địa thì có thể đến vùng ngoại ô ranh giới giữa Quỷ giới và Nhân giới.

Thông thường thì người ở tam địa giới muốn đi qua Nhân giới thì đều phải có một lệnh bài thông hành. Còn về những ngoại nhân từ bên ngoài đến tam địa giới và từ nơi này muốn đi đến Nhân giới thì không cần lệnh bài gì cả.

Trước khi rời đi vài ngày, Á Ly khóc lóc làm nũng không muốn Long Quân Dao rời khỏi nhưng đều bất thành, tuy đã dùng hết mọi cách để níu giữ cô lại nhưng toàn bộ đã thất bại.

Á Ly khi đó tức giận vô cùng, sau đó liền thành ra nàng ấy giận dỗi Long Quân Dao luôn.

Á Ly dỗi Long Quân Dao không muốn gặp cô, còn cô thì rất thản nhiên hoàn toàn không để tâm đến.

Ngày cô rời đi, Á Lợi tiễn Long Quân Dao ra khỏi Quỷ giới.

Hai người đứng trước cổng thành lớn, Á Lợi nói vài lời quan tâm căn dặn cô hãy bảo trọng thì từ xa một con thú có cánh hình dáng giống chim với thân hình to lớn, và trên lưng nó còn có một người.

Á Ly ngồi trên lưng con thú kêu lớn tên cô:

“Long Quân Dao!”

Ngước nhìn về hướng thứ đang bay về phía này, con thú từ từ hạ thấp xuống rồi dừng trước mặt cô và Á Lợi.

Nàng công chúa luôn vui vẻ bướng bỉnh vậy mà lại rơi lệ, nàng hai mắt hồng hồng, giọt nước đọng bên khóe mắt nàng hơi óng lên.

“Long Quân Dao, tỷ đừng đi được không? Á Ly sẽ không làm phiền tỷ nữa, nhưng tỷ có thể ở lại đây với ta không?” Á Ly giọng nói có chút nghẹn ngào đi đến ôm chầm lấy cô.

“Á Ly, ta còn việc phải làm không thể ở lại.” Long Quân Dao bất lực nhíu mày nói.

“Nhưng, nhưng mà... nếu vậy thì ta sẽ cử những quỷ tướng hùng mạnh nhất giúp tỷ hoàn thành việc đó, đổi lại tỷ có thể ở lại đây với ta được không?” Á Ly ương ngạnh nói, rồi lặp lại câu hỏi ban nãy.

“Á Ly...” Á Lợi nhìn thấy dáng vẻ của tiểu muội cũng hơi đau lòng, có lẽ Long Quân Dao chính là người bạn đầu tiên của muội ấy.

Đối diện với bộ dáng ủy khuất không nỡ rời xa của Á Ly dành cho mình thì Long Quân Dao hơi khó xử, nhưng rồi cô cũng đành đẩy nàng ấy ra rồi từ chối một lần nữa.

“Á Ly, tiểu công chúa, ta không thể ở lại. Nhưng mà tiểu công chúa cứ yên tâm, ta lại sẽ đến Quỷ giới thăm muội.”

“Thật không?” Á Ly ngước đôi mắt ngập nước lên nhìn người đối diện với mình.

“Thật!”

“Vậy hứa nhé!”

“Ừ, hứa!”

Nói rồi, Long Quân Dao cuối cùng cũng có thể rời khỏi đây, cô cùng hai người họ nói lời tạm biệt rồi lại tiếp tục rời đi.

Á Lợi đứng tại chỗ nhìn theo hướng của cô đi vẫy vẫy tay, chờ đến khi bóng dáng của cô đã biến mất ở phía chân trời thì bỗng đôi mày của y hơi chau lại.

Y phải mau chóng quay về chuẩn bị theo những gì Long Quân Dao đã nói vào mấy ngày trước.

---------------

Trước đó vài ngày, Long Quân Dao đang chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới thì Á Lợi đến tìm cô.

Hai người ngồi bên trong phòng trò chuyện với nhau, đại khái đề tài mà cả hai thường nói đều là những vấn đề liên quan đến thất giới và chính trị là chủ yếu.

Như thường ngày, hai người vẫn giữ nguyên chủ đề cũ mà nói, nhưng khi đang nói được nửa chừng thì Á Lợi hơi dừng lại, y chậm rãi ngước nhìn thẳng vào đôi đồng tử màu tía của Long Quân Dao rồi nói:

“Long Quân Dao, ngươi có phải là người của Thánh giới?”

“Đúng vậy!” Cô không chút che giấu mà thành thật thừa nhận.

Thái độ của cô hoàn toàn trái ngược với dự đoán của Á Lợi, y ngây người ra trong chốc lát, y không nghĩ cô sẽ dễ dàng thừa nhận như thế.

“Vì sao ngươi biết ta là người của Thánh giới mà không phải là của Tiên giới hay Thần giới?” Long Quân Dao cũng không quá chú tâm đến vẻ mặt của y mà bình thản hỏi lại.

“Là nhờ vóc dáng của ngươi! Người của Thánh giới dáng vẻ cao lớn, nữ nhân thậm chí còn cao hơn cả những nam nhân của các giới khác. Chẳng những vậy, ngày đó, ta và phụ vương có đi qua Minh Vực và có nhìn thấy ngươi trong bộ thánh giáp nằm bất động trên đất.”

“Minh Vực?”

“Chính là nơi được gọi là Ma Cốc, ngày trước nó được gọi như thế, nhưng bây giờ tất cả người ở tam địa giới chúng ta gọi nó là Minh Vực.” Á Lợi giải thích.

Nghe Á Lợi giải thích xong, Long Quân Dao đảo mắt một cái rồi lại nói:

“Ngươi ngày đó nhìn thấy ta sắp chết vậy mà không cứu?”

“Ngươi vốn là người của Thánh giới là kẻ thù của tam địa giới bọn ta, đã vậy ngươi còn vận thánh giáp thì bọn ta càng không thể cứu. Nhỡ đâu ngươi lấy oán báo ân.” Khi nói ra mấy lời này, vẻ mặt của Á Lợi vô cùng nhu hòa.

Những lời này của Á Lợi tuy ngữ điệu rất nhẹ nhàng nhưng hàm ý trêu chọc lại rất nồng, thế nhưng Long Quân Dao cũng không vì thế mà nổi giận, có lẽ là do những lời hắn nói rất đúng. Nếu là cô thì cũng không ra tay cứu kẻ thù.

Long Quân Dao khi này đột nhiên rơi vào trầm tư, cô im lặng không nói lời nào làm cho Á Lợi tưởng rằng cô bị mình làm cho nổi giận nên vội vàng ra sức giải thích.

“Không sao, ngươi nói đúng! Nếu là ta, thì ta cũng sẽ hành động như ngươi.” Long Quân Dao nói.

Hai người trò chuyện với nhau hơn một canh giờ, mặc dù chỉ toàn Á Lợi nói, còn cô lâu lâu chỉ đáp lại một hai lời cho có lệ.

Á Lợi nhìn ra bên ngoài rồi bỗng đứng lên, cũng không còn sớm nữa, hắn ngồi ở đây làm phiền cô cũng khá lâu rồi, hắn cũng nên rời đi để cô nghỉ ngơi thôi.

Vừa định nói lời cáo từ thì đột nhiên Long Quân Dao lại cất giọng:

“Vài ngày nữa ta sẽ rời khỏi Quỷ giới.”

“Vì sao? Vì sao không ở lại lâu hơn? Chỗ bọn ta không tốt sao? Ta còn đang dự định tổ chức yến tiệc chiêu đãi ngươi. Ay, mà thôi đi, dù sao ngươi cũng là người của tam thượng giới cao cao tại thượng...” Nói đến đây thì Á Lợi chợt im bật không nói nữa.

“Ngươi nói nhảm gì thế? Ta rời đi là vì có việc cần hoàn thành.”

“À, ra thế!” Thấy cô không phải vì chê Quỷ giới không đủ tốt nên rất nhanh Á Lợi liền lấy lại tinh thần.

“Á Lợi, ngươi chắc không muốn Quỷ giới diệt vong đâu nhỉ?” Long Quân Dao nhấp một ngụm nước rồi nhàn nhã nói ra mấy lời đáng sợ.

Á Lợi bị câu hỏi của cô là cho hơi ngẩn người, một lúc sau y mới phản ứng lại được.

“Tất, tất nhiên là không rồi. Ngươi nói bậy bạ gì thế? Nếu còn nói bậy thì ta sẽ nổi giận thật đấy! Tuy ta với ngươi bây giờ là bằng hữu nhưng suy cho cùng vẫn là kẻ thù không đội trời chung.” Đột nhiên Á Lợi đứng phắt dậy, y buông bỏ vẻ mặt ôn nhu, nhu hòa, mà thay vào đó là vẻ mặt có hơi hung hăng rồi nói.

“Đúng, suy cho cùng thì ta và ngươi vẫn là kẻ thù, nên những lời sau đây ngươi có quyền lựa chọn nghe hoặc không nghe theo.” Long Quân Dao giọng điệu lạnh đảm như thể mọi chuyện đều không liên quan đến cô.

Nhìn điệu bộ của Long Quân Dao không giống như muốn khiêu khích gì nên Á Lợi đành ngồi xuống nghe thử xem cô muốn gì.

Ngồi xuống lại ghế, vẻ mặt hung hăng của y dần dần biến mất và vẻ mặt nhu hòa lại quay trở về.

Long Quân Dao khi này dùng giọng điệu không thể nào bình thản hơn mà nói những chuyện khó tin và động trời cho Á Lợi nghe.

---------------

Thoát khỏi dòng hồi ức về mấy ngày trước, Á Lợi gấp rút quay về Quỷ cung để chuẩn bị cho những ngày sắp tới.

Y không muốn tin vào những lời nói kinh khủng của Long Quân Dao, nhưng y thà tin vào nó và làm những chuyện thừa thãi, còn hơn làm ngơ rồi đến lúc chuyện mà cô nói thành sự thật thì cả tam địa giới này chỉ còn một con đường, đó chính là vong!

Quay về Quỷ cung, Á Lợi gấp gáp đi tìm Quỷ vương để bàn bạc việc.

Quỷ vương ngồi ở phòng đang nghiên cứu mấy quyển sách ghi chép về các truyền thuyết ở thời thượng cổ.

“Phụ vương, con có chuyện cần bàn với người!”

Nghe nhi tử gọi, Quỷ vương để quyển sách xuống bàn rồi ngước lên nhìn y.

“Có chuyện gì?”

“Chuyện là...” Á Lợi mở miệng định nói thì có vài thứ trong quyển sách mà Quỷ vương đang đặt trên bàn thu hút sự chú ý của y.

Á Lợi cầm quyển sách lên đọc mấy dòng.

Thời kỳ thượng cổ tương truyền, từng có một thánh nhân hùng mạnh đã sa đọa, sau đó kẻ ấy đã lập nên tam địa giới và từng khiến cho tam thượng giới phải chao đảo cùng e sợ trước sức mạnh nghịch thiên của y.

Thánh nhân sa đọa ấy lúc bấy giờ được gọi là đọa thánh, hay còn gọi là thượng nhân sa ngã. Chữ thượng trong thượng nhân ấy, chính là chỉ sức mạnh của kẻ ấy là mạnh nhất và đứng trên tất cả, đứng trên đỉnh cao.

Nhưng trong sách cũng có ghi chép lại rằng khi tam địa giới được sinh ra và đã vững vàng thì kẻ ấy cũng biến mất không có tăm tích một cách kỳ lạ.

Đọc đến đó, Á Lợi hơi nghi hoặc nhưng y cũng không dám chắc lắm, y lúc này lại tiếp tục đọc xuống mấy dòng kế tiếp.

Thượng nhân sa ngã, đôi mắt phát ra tử quang, đồng tử nhuốm màu tử, màu tử chính là sắc tía.

Đôi bàn tay của Á Lợi chợt run rẩy, lẽ nào lần này tam địa giới lại có thể xưng bá?

Quyển sách y đang cầm cũng hơi run lên theo, y đờ người ra một lúc rồi lại nhìn xuống quyển sách.

Một trang giấy hơi chìa ra bên ngoài thuận lợi thu hút sự chú ý của y.

Á lợi tò mò lật trang giấy ấy ra xem thử ở đấy có ghi chép những gì.

Hỗn Thiên khí, thứ đã thiết lập nên thất giới và bên dưới là hình họa lại thứ đó.

Á Lợi bây giờ triệt để bị dọa cho thất thần, tái xanh mặt mày.

Thật may mắn là kẻ đó và y là bằng hữu chứ không phải kẻ thù!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio