Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau một hồi được Ngụy Lăng giải thích ngắn gọn bằng một câu:
"Không về được đâu."
Nghe xong cái câu này, Tề Bách cũng biết được sư phụ nhà mình không có nói dối thì càng thất vọng hơn, chui ra góc tường ngồi tự kỷ.
Tề Bách: Sư phụ! Mắc mớ gì ngươi lôi ta theo! Cho ta về!!!!! QAQ
... Mấy ngày sau, hắn mới chấp nhận số phận mà rời khỏi cái góc tường. (T/g: Ngươi luyến tiếc nó hở ? =v=)
Hắn đi theo sư phụ nhà mình
Không hiểu sao trên đường đi cũng bị ngó liếc thì thầm ?
Tề Bách ngây ngô sờ lên mặt mình, sờ tới sờ lui xem có cái gì dính trên mặt mình không.
Ngụy Lăng liếc hắn nói:
"Mắt của ngươi!"
Tề Bách có bộ dáng bề ngoài là một thiếu niên tuổi (tuy đã phải vài trăm tuổi chứ chảng ít)
Khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng (mặc dù thực ra rất hiền lành, ngây thơ là đằng khác), làn da trắng như bạch ngọc (vì ... mắc bệnh sợ người lạ nên ít ra ngoài), tóc đen dài, tóc mái xẻ sang một bên trông cao ngạo, đôi mắt màu hoa lưu ly trong suốt không dính chút tạp niệm (thực ra ... nói chính xác thì là không thèm để ý đến ai).
Tề Bách giật mình.
Hắn quên mất là màu mắt của mình vốn dĩ đã hơi kỳ lạ, mới chỉ có sư phụ với một số người thân cận lâu năm mới nhìn thấy.
Lúc nhỏ, sư phụ nhặt hắn về ở chỗ đầu đường xóm chợ nào đó. Lớn lên thêm một chút, hắn hỏi tại sao mình có màu mắt này, sư phụ nói hắn có nửa huyết thống yêu tộc, nửa nhân tộc, có thể là một trong hai là người Tây vực hay gì đó.
Hắn hỏi sư phụ mình là tộc yêu gì, sư phụ thờ ơ nói:
"Không biết."
" ... "
Và thế là từ ngày đó, hắn cũng không thèm bận tâm đến nửa huyết thống còn lại luôn.
Ngụy Lăng cầm chiếc mặt nạ ra trước mặt hắn giọng có chút hào hứng (?) nói:
"Đeo không ?"
" ... " Sao nghe giống như đang dụ dỗ vậy ?
Cuối cùng, Tề Bách lắc đầu.
Hắn thà cứ để thế này mà quen dần còn hơn là cứ suốt ngày đeo mặt nạ trông cứ vẻ kì kì quái quái như sư phụ nhà mình. (Ma quân: Tên nghịch đồ này! Ngươi nói sư phụ nhà ngươi như thế à ?! =A=)
.
.
.
Từ hôm đó trở đi, Ngụy Lăng cho Tề Bách chức vụ 'Ám dạ hộ pháp'.
Công việc là núp trong tối mà âm thầm đi theo bảo vệ hắn và đồng thời để tiện sai vặt.
Tề Bách: " ... " Ngươi mà cần bảo vệ à ? =A= (T/g: Ta thấy cái này không phải là trọng điểm! =_=)
Ngụy Lăng vứt cho Tề Bách xử lý vụ làm loạn ở phía Đông, hắn chạy đôn chạy đáo ra phía Đông xử lý.
Ngụy Lăng vứt cho Tề Bách toàn bộ quyển trục tu luyện mà hắn tìm được kêu đi đem vào thư viện, hắn liền bê toàn bộ đem ra thư viện tự tay phân loại từng quyển một, sắp xếp cẩn thận.
Ngụy Lăng kêu hắn đi thu thập thông tin của các giáo phái, hắn liền tìm.
Ngụy Lăng kêu hắn đi dạy bảo cho tân binh, hắn liền đi.
Ngụy Lăng kêu hắn tới xoa bóp, hắn vội vàng chạy tới xoa bóp đấm lưng.
Ngụy Lăng kêu hắn nấu cơm, hắn liền phải làm đủ món mỹ thực cho y ăn.
Ngụy Lăng kêu hắn ra vườn trồng linh thảo, hắn liền cặm cụi đào đất trồng trọt.
Ngụy Lăng kêu hắn thứ n lần ...
Tề Bách: " ... " Ta nhớ là công việc của ta chỉ là hộ pháp thôi mà! Sao giờ còn là kiêm thư ký, kiêm người hầu thiếp thân, kiêm đầu bếp, ... vậy ?! QAQ
Đồng thời,
Chúng ma nhân ở Diện điện (giống như kiểu ma giới hoàng cung) ngày càng ít gặp ma quân đại nhân hơn.
Về cái vị hộ pháp mới kia, ma quân nói là đồ đệ nhà mình nên họ cũng thêm phần tôn trọng.
Có điều ... bọn họ thấy vị hộ pháp đại nhân kia suốt ngày chạy tới chạy lui theo lời ma quân thì thấy ... có chút tội nghiệp.
Tất cả chỉ có thể âm thầm thắp cho Tề Bách một nén nhang chúc may mắn mà thôi.
Vậy là những ngày tháng khổ sở của tiểu Tề Bách chính thức bắt đầu!
---------------------------
Góc tâm sự của tác giả:
Qua mốc lượt xem truyện rồi!!!! (
≧▽≦)
Về tạo nhân vật mới Tề Bách này, tác giả có chút hào hứng!
Vì sao ư ? Vì ẻm chuẩn style của mị nga!
Đây là hình thời niên thiếu:
Và ... Đây là sau khi dậy kì thành công!!!
Đây nữa !!!! (๑╹ω╹๑ )
Vừa men lì, hảo soái ca, có chút ôn nhu, thêm tý xíu quyến rũ => Tề Bách nhà mị!!! ( ̄ω ̄)
...
Cơ mà ...
Dù có ngầu lòi cỡ nào thì em vẫn là thụ! ( つ╹ω╹)つ
Số mệnh ta đặt ra là ... cả đời chỉ có thể ở dưới =))))))))
Lại thêm một vị soái ca nữa bị bẻ cong ! ( ̄ω ̄;)/
Đã vậy lại còn bị đè nữa cơ chứ ~
(╭ ̄ ̄)╭
Ha ha ha ...
Ta thích !!!!! =))))))
Tề Bách: " ... " im lặng không nói gì khóc thầm trong lòng (;; ω ;;)
P/S: Hình ảnh trên chỉ mang tính chất minh họa cho tạo hình! Tác giả hoàn toàn không thể làm được! >A